Cậu ba nhà họ Tân?
Không thể nào!
Người biến thái như cậu ba nhà họ Tân chắc chẳn sẽ không để người vợ như Tô Ánh Nguyệt vào mắt.
Cho nên Trình Hiếu Quân nheo mắt, đây có phải là người tình khác của Tô Ánh Nguyệt không?
Nghĩ đến đây, anh ta hừ lạnh một tiếng, “Giả vờ thuần khiết hoàn mỹ cái gì”
Năm năm trước Tô Ánh Nguyệt là một người phụ nữ dơ bẩn thấp hèn Đến giờ vẫn vậy!
Chiếc Maserati màu đen phóng nhanh từ phim trường về hướng biệt thự của nhà họ Tân.
“Thím nhỏ, có muốn cháu giúp thím giải quyết người kia không?”
Tân Nam Phong ngồi ở ghế lái phụ, vừa xem điện thoại vừa ân cần mở miệng: “Chúng cháu ở xa xem anh ta dây dưa với thím thật lâu”
“Mỗi ngày anh ta đều quấy nhiễu thím như vậy sao?”
Cơ thể Tô Ánh Nguyệt đột ngột cứng lại “Các cậu… đến từ lâu “Đúng vậy”
Tân Nam Phong gật đầu, “Cháu cho chú nhỏ xem ít tin tức và hình ảnh trên mạng, cho nên chú nhỏ quyết định đích thân đến đón thím”
“Kết quả là ngay khi bọn cháu vừa đến, đã nhìn thấy thím đi cùng người đàn ông đó…”
Cả người Tô Ánh Nguyệt mạnh mẽ chấn động!
Tin tức và hình ảnh trên mạng, bọn họ đã xem hết rồi?
Cô vô thức liếc nhìn người đàn ông bên cạnh mình qua khóe mắt.
Lúc này Tân Mộ Ngôn đang cúi đầu, dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn màn hình máy tính xách tay ở trên đùi.
Anh lạnh lùng bình tĩnh như thể không nghe thấy cuộc nói chuyện giữa cô và Tân Nam Phong.
“Thím không biết vừa rồi khuôn mặt của chú nhỏ khó coi thế nào đâu!”
Tân Nam Phong ngồi ở ghế lái phụ vẫn đang nói luôn mồm: “Cũng may thím và người đàn ông kia không có việc gì”
“Nếu không, cháu nghỉ ngờ hôm nay chú nhỏ có thể lật tung phim trường lên..”
“Dừng xe”
Tân Nam Phong còn chưa nói xong, người đàn ông ngồi ở ghế sau đã nhàn nhạt nói.
“Kết!”
Bạch Tuấn Kiên toát mồ hôi hột dừng xe lại.
Tân Mộ Ngôn tao nhã gấp laptop lại, môi mỏng lạnh lùng thốt ra ba chữ: “Cút xuống đi”
Tân Nam Phong giật mình, quay đầu lại nhìn anh: “Chú nhỏ, chú bảo cháu…”
Anh ta còn chưa kịp nói xong, người đàn ông ngồi trên ghế sau xe đã liếc sang Tân Nam Phong mở cửa xuống xe chạy trối chết.
“Lái xe”
Maserati lại bắt đầu chạy.
Bầu không khí có chút khó xử.
Tô Ánh Nguyệt ngồi trong xe bất an.
Cô nghĩ cô nên giải thích gì đó.
Vì vậy cô khẽ ho một tiếng, quay đầu nhìn anh: “Chuyện kia…”
“Thực ra không giống như trên mạng viết đâu.
“Tôi đi lấy kịch bản, không ngờ Trình Hiếu Quân lại có mặt ở đó. Đạo diễn lại yêu cầu tôi đối diễn với anh ta, tôi cũng không còn cách nào, mới để bị chụp ảnh như vậy..”
Đôi mắt đen của người phụ nữ thận trọng nhìn anh: “Kỳ thật tôi đã không còn thích anh ta từ lâu rồi”
“Anh đừng tin…”
Người đàn ông cúi đầu, tiếp tục gõ laptop: “Ngày mai có phải đối diễn nữa không?”
Tô Ánh Nguyệt giật mình: “Hình như… có”
Không khí trong xe phút chốc lạnh lẽo.
Tô Ánh Nguyệt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, có hơi bối rối: “Vậy ngày mai tôi cố gắng tránh xa anh ta một chút.”
“Mấy cái người ta nói trên mạng, tôi cũng không có cách nào…”
“Đây không phải là điều em nên lo lắng”
Người đàn ông nhàn nhạt ngẩng đầu nhìn cô một cái: “Em vừa đá Trình Hiếu Quân một phát”
Tô Ánh Nguyệt chợt hiểu ra, tuyệt vọng giơ tay vỗ trán: “Nhất định ngày mai anh ta sẽ trả thù tôi!”