Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Chương 77: Chương 77: Vả mặt!




Tô Ánh Nguyệt nhìn gương mặt hung hãn của Hướng Kim Tâm.

“Trong mắt bọn họ, em chính là kẻ yếu ớt mà họ có thể bắt dễ dàng bắt nạt”

Cô nhìn thấy bản thân mình trong mắt Hứa Kim Tâm.

Tần Mộ Ngôn nói đúng.

Trong mắt Hứa Kim Tâm, cô chính là kẻ yếu ớt mà họ có thể bắt nạt một cách tùy ý.

Nhưng cô kém cỏi hơn Hứa Kim Tâm thật sao?

Tô Ánh Nguyệt nheo mắt lại: “Sao thế, hôm nay người của cô không chụp được ảnh tôi với Trình Hiếu Quân thân mật nên cô đành chó cùng rứt giậu rồi hả?”

“Cô?”

Những lời cô nói đâm thẳng vào chỗ đau của Hứa Kim Tâm!

Nếu như hôm nay không có người quấy rối thì những người cô ta sắp xếp đã chụp được ảnh Tô Ánh Nguyệt và Trình Hiếu Quân, thế thì bây giờ hẳn phải là lúc cô ta đang tha hồ tung chiêu dọn dẹp Tô Ánh Nguyệt rồi!

Nhưng bây giờ cô ta chẳng có gì cả.

Cô ta bỏ một khoản tiền lớn để mua phóng viên, biên tập, truyền thông, tất cả đều trôi mất hết!

Cô ta ném tất cả số tiền của cô ta và Trình Hiếu Quân vào canh bạc này hòng đè độ hot của Tô Ánh Nguyệt xuống, không ngờ lại mất sạch cả chì lẫn chài.

Giờ đây cô ta đã mất sạch số tiền mà Tô Huyền Anh đưa cho cô ta!

Hướng Kim Tâm không thể nuốt trôi cơn tức này, không có cách nào nuốt trôi được!

Cô ta nhìn Tô Ánh Nguyệt, sự hận thù bắt đầu tràn lên một cách điên cưồng.

Tại Tô Ánh Nguyệt! Tất cả là tại Tô Ánh Nguyệt!

Nếu như Tô Ánh Nguyệt ngoan ngoãn để cô ta lợi dụng thì mọi việc làm sao lại đến bước đường hôm nay!

Tất cả là lỗi của Tô Ánh Nguyệt!

Cô ta bị sự thù hận điều khiển, đi đến trước mặt Tô Ánh Nguyệt, giơ tay lên định tát vào mặt Tô Ánh Nguyệt một cái thật mạnh…

Bàn tay cô ta chưa kịp đụng đến mặt Tô Ánh Nguyệt thì đã bị giữ lại.

Người giữ tay cô ta lại chẳng phải ai khác, chính là Tô Ánh Nguyệt mà cô ta luôn khinh thường.

“Cô còn tưởng rằng tôi vẫn là Tô Ánh Nguyệt mà mấy người có thể tùy ý bắt nạt hay sao?”

Cô hất mạnh tay Hướng Kim Tâm ra, giơ tay còn lại lên, một tiếng “Chát” vang lên, bàn tay cô hạ xuống rất dứt khoát.

Chỉ trong chớp mắt, mặt Hướng Kim Tâm đã sưng lên hình một bàn tay.

“Hướng Kim Tâm, cái tát này là cô nợ tôi Tô Ánh Nguyệt nheo mắt: “Đáng ra tôi nên tặng cho cô cái tát này từ năm năm trước rồi!

Hướng Kim Tâm bị đánh đến nỗi giật lùi lại mấy bước.

Đúng vào lúc cô ta sắp ngã ngửa ra đấy thì lại xuất hiện một cánh tay của đàn ông đỡ cô ta lại.

“Kim Tâm, em không sao chứ?”

Hướng Kim Tâm nghe tiếng Trình Hiếu Quân ân cần hỏi han ‘thì chảy nước mắt ngay lập tức: “Trình Hiếu Quân, Tô Ánh Nguyệt đánh eml”

“Tô Ánh Nguyệt!”

Trình Hiếu Quân cẩn thận ôm ấp bảo vệ Hướng Kim Tâm, trong mắt anh ta lên sự tức giận, anh ta nhìn chảm chăm Tô Ánh Nguyệt: “Sáng nay cô tìm người đến sỉ nhục tôi, bắt nạt tôi, tôi vẫn nhịn được!”

“Nhưng bây giờ cô còn ra tay cả với Kim Tâm nữa!”

“Kim Tâm hiền lành như thế, sao cô không thể buông tha cho cô ấy chứ?”

Những điều anh ta nói khiến cô không nhịn nổi, bật ra một nụ cười lạnh.

Hướng Kim Tâm hiền lành?

Cô không buông tha cho Hướng Kim Tâm?

Khả năng đổi trắng thay đen của anh ta đúng là ghê gớm thật.

“Hiếu Quân.”

Hướng Kim Tâm gục trong ngực anh ta, nước mắt nói rơi là rơi ngay được: “Em chỉ định tìm cô ấy để nhận lỗi thôi, không ngờ cô ấy lại Nhìn màn kịch giả tạo trước mắt khiến Tô Ánh Nguyệt không nhịn được phải bật cười: “Hướng Kim Tâm, nếu lúc cô đóng phim cũng diễn đạt như lúc cô lừa gạt đàn ông thì cô đã thành nữ hoàng điện ảnh từ lâu rồi đấy Nói xong, cô xách chỗ nguyên liệu nấu ăn trong tay, quay người bỏ đi.

“Tô Ánh Nguyệt, Kim Tâm có thai rồi!”

“Nếu như cô ấy và đứa bé trong bụng có việc gì, tôi sẽ bắt cô phải đền mạng!”

Tô Ánh Nguyệt dừng chân.

Cô quay người lại, dùng ánh mắt lạnh lếo liếc nhìn hai người đó: “Nếu có thai rồi, vậy thì tôi xin chúc mừng hai người nhé.”

“Chỉ có điều…”

Tô Ánh Nguyệt híp mắt: “Lúc trước các người ra tay hại con chuyện này báo ứng lên người các người thì quả thật

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.