Thủy Miểu Miểu hoảng hốt nhìn hợp đồng hôn nhân, rồi nhìn sang giấy đăng ký kết hôn.
Nhìn bức ảnh trong giấy đăng ký kết hôn, cô và Thẩm Mặc Thần dựa đầu vào nhau, có một loại cảm giác không thành thực.
Hai người đều không yêu đối phương, lại đi đăng ký kết hôn, giống như là ép một con hổ phải cưới một con mèo, nhìn thế nào, cũng không thấy hợp.
Thẩm Mặc Thần đưa túi hồ sơ cho cô.
Thủy Miểu Miểu đang suy nghĩ, không nhận.
Thẩm Mặc Thần gõ lên đầu cô một cái:“ Em cao hứng đến nỗi đầu bị hỏng rồi sao? Trong này có tư liệu mà em đang cần “.
Thủy Miểu Miểu hồi phục tinh thần, nhận lấy túi hồ sơ mà Thẩm Mặc Thần đưa, thấy bên trong ảnh của Tăng Tử, Tăng Tử đang rất thân mật nói chuyện với một người đàn ông, mà người đàn ông đó là Giang Phong.
“ Tin này đưa ra ngoài, không ảnh hưởng đến nghệ sĩ của anh sao?” Thủy Miểu Miểu kinh ngạc hỏi.
Thẩm Mặc Thần nhếch nhếch khóe miệng, nói:“ Việc nhỏ, đưa lên đi rồi sẽ biết. Tôi phải về công ty có chút việc, em có muốn tôi đưa về không?”
Thủy Miểu Miểu lắc đầu.
Để cho đồng nghiệp nhìn thấy Thẩm Mặc Thần, không biết sóng thần sẽ ập xuống cấp độ nào, không cẩn thận có người biết cả Thụy Khắc, Thẩm Gia Xương, không biết cô sẽ chết theo loại hình nào?
Thẩm Mặc Thần biết sự lo lắng của cô, không miễn cưỡng cô nói:“ Vậy em đi đường cẩn thận, trên người có tiền không?”
Tiền?
Thủy Miểu Miểu nghẹo đầu, nhìn Thẩm Mặc Thần.
Trước đó, anh đưa tiền cho cô, cô không nhận, cảm thấy như vậy là không có lập trường, sợ dính dáng không rõ.
Nhưng hôm nay, hai người đã là vợ chồng trên danh nghĩa, nếu cô không nhận, những người phụ nữ khác sẽ nhận.
Nhận đi.
Dù sao trước mặt anh cô đã sớm không có lễ tiết rồi.
“ Không có nhiều “. Thủy Miểu Miểu mím môi, cẩn thận nhìn anh, trên mặt hơi phiếm hồng.
Thẩm Mặc Thần nhếch nhếch khóe miệng, lấy ví tiền ra, hỏi:“ Em muốn bao nhiêu?”
“ Hai …” Thủy Miểu Miểu so tay, có chút ngượng ngùng, nói ra chữ “trăm”.
Cô nhìn Thẩm Mặc Thần cầm trên tay một xấp tiền mặt.
A
Có phải cô nói ít qua không.
“ Trăm, trăm … Trăm “. Thủy Miểu Miểu nhìn chằm chằm xấp tiền trên tay Thẩm Mặc Thần.
Thẩm Mặc Thần liếc nhìn cô một cái, khẽ cười, rút trong xấp tiền ra hai tờ, đưa cho Thủy Miểu Miểu.
Thủy Miểu Miểu cúi đầu, nhận lấy.
Thẩm Mặc Thần lại rút ra hai trăm, đưa cho Thủy Miểu Miểu.
Trong mắt cô sáng lên, nhìn Thẩm Mặc Thần một cái, sau đó nhìn về phía tay anh.
Thẩm Mặc Thần cảm thấy buồn cười, liền đem tất cả tiền trong tay đưa cho cô.
Thủy Miểu Miểu cười toe toét.
Thật ra thì, Thẩm Mặc Thần có lúc, cực kỳ cực kỳ tốt.
“ Cảm ơn chồng “. Thủy Miểu Miểu cười nói.
“ Không phải em nói chồng có nghĩa là thái giám sao? Gọi lại “. Thẩm Mặc Thần nói.
“ Cảm ơn anh yêu “. Thủy Miểu Miểu đem tiền bỏ vào trong túi.
Bởi vì, tiền bất chính sẽ phải tiêu hết, cô phải mau về mua đồ ăn ngon cho Viêm Viêm.
-
Thủy Miểu Miểu về đến công ty.
Sâm Mễ thấy Thủy Miểu Miểu trở lại, hỏi:“ Sớm như vậy đã trở về công ty rồi sao, chụp được gì chưa hả?”
“ Rồi ah “. Thủy Miểu Miểu đưa túi hồ sơ cho Sâm Mễ.
Sâm Mễ lấy ra xem, trong mắt tràn đầy vui sướng, giọng tán dương:“ Tiểu Thủy của chúng ta quả nhiên lợi hại “.
“ Các người chụp được ảnh rồi hả?” Băng Băng đi đến, giọng kỳ quái hỏi.
Sâm Mễ cất ảnh vào trong túi hồ sơ, nói:“ Dĩ nhiên là chụp được rồi, Tiểu Thủy của chúng tôi rất có bản lĩnh, không giống như một số người “.
“ Anh muốn nói ai?” Sắc mặt cô tái xanh hỏi.
“ Ai có năng lực kém thì tự biết, đừng có tưởng cứ nịnh nọt mà xong, nịnh nọt cũng phải có bản lĩnh, nếu không làm trò cười cho người trong nghề “. Sâm Mễ khinh bỉ nói.