“Phu nhân, bát này là canh táo đỏ hạt sen vẫn còn nóng, cô tranh thủ uông đi, một lát nữa tôi tới dọn bát đũa.”
May là dì An đặt bát canh táo đỏ hạt sen và lọ thuốc tránh thai kia xung liền xoay người rời đi ngay, không ở lâu khiên Tuyết Lạc bị lúng túng.
Cầm bình thuốc dùng sau khi phát sinh chuyện nam nữ, Tuyết Lạc cảm khái muôn phần, xem ra chuyện hư hỏng của cô và Phong Hàng Lãng cả Phong gia đều đã biết rôi? Tuyết Lạc ảo não ôm mặt, cảm thấy mình thật sự nên bị nhốt lồng heo thả chìm!
Nhanh chóng liếc mắt nhìn vào tờ nhãn dán trên lọ thuốc, Tuyết Lạc đồ ra một viên nuốt xuống cùng với bát canh táo đỏ hạt sen.
Thuốc này… không có khó uống.
Không chỉ không khó uông mà vị còn có chút ngọt? Tuyết Lạc nghĩ rằng vị ngọt này có lẽ đến từ bát canh táo đỏ.
hạt sen kia nên sau đó cũng không để tâm nữa. Dù sao thuốc tránh thai cũng có nhiều loại.
Cô đâu biết rằng dì An bình thường chất phác đôn hậu cũng có lúc lừa mìnhl Cuộc sống vẫn luôn mang đến những bắt ngờ nho nhỏ trong lúc bạn lơ đãng.
Giống như bậy giờ Tuyết Lạc đang khó khăn nuốt viên thuốc, Phong Hàng Lãng lại không mời mà đên.
Sau đó, hắn trơ mắt nhìn Tuyết Lạc nuốt viên thuốc kia vào, lại tiệp. đó Phong Hàng Lãng bước tới chỗ này, đưa tay cầm lọ thuốc nhỏ trên bàn học lên, hắn nhìn thầy rõ ràng phía HN! ghỉ “thuốc tránh thai khẩn cập”.
Cả quá trình không nhớ rõ lắm, lúc này Tuyết Lạc chỉ thấy rõ khuôn mặt người đàn ông âm hàn tới cực điểm.
“Cô lại như vậy không muốn sinh con cho Phong Hàng Lãng tôi?” Khuôn mặt Phong Hàng Lãng lạnh như băng tuyết ngàn năm, trong con ngươi phát ra tia tức giận, giống như thật sự có thể thiêu đốt Tuyết Lạc.
“Đúng vậy! Tôi không muốn! Tôi không muốn” Tuyêt Lạc lạnh lùng trả lời.Phong Hàng Lãng.
Tức giận tích tụ trên khuôn mặt anh tuần của người đàn ông, Tuyết Lạc cảm thấy mong muôn của mình có thể làm người đàn ông. này tức giận, nhự vậy cũng không có gì xâu cả! Tốt nhất có thê khiên hắn chán ghét mà cách xa cô, không bao giờ… cùng cô dây dưa không rõ nữa.
Nhưng Tuyết Lạc không nghĩ tới, sự kích động của cô làm người đàn ông này giận dữ đến mức khiến cô gặp tai họa.
“Xem ra, đúng là tôi đã quá nhân từ với cô rồi!” Từng chữ lạnh lẽo phát ra từ miệng người đàn ông.
Người đàn ông này nhân từ với cô ư2 Thật là nực cười. Đến lúc Tuyết Lạc ý thức được tình huống nguy hiểm của mình lúc này thì đã muộn. Hiền nhiên lời kích động vừa nãy của cô đã chọc giận người đàn ông này!
Tuyết Lạc bị hắn vác trên vai mang ra khỏi phòng đi thẳng lên tầng ba.
Lúc này nhận thức trở vè, Tuyết Lạc biết chắc chăn tình huồng của mình lúc này sẽ không có kêt quả. tốt đẹp, cô vội vàng nhìn vê phía quản gia Mạc và dì Ấn câu cứu, nhưng bọn họ đều một bộ dáng cam chịu nhìn cô, cũng không dám tiên lên nửa bước ngăn cản hành động dã man của Phong Hàng Lãng.
Tuyết Lạc bị nhốt vào một phòng tầng ba đây ánh năng, căn phòng này một phần ba bức tường đều làm bằng thủy tỉnh.
Nơi này, đã từng là chỗ hồi nhỏ Phong Hàng Lãng bị cha hắn giam cầm. Từ trước tới nay, hắn chưa từng được người Phong gia xem trọng, chỉ trừ Phong Lập Hân.
Bồn phía căn phòng còn tăng thêm một tâm lưới đê phòng.
Mà thủy tinh này, toàn bộ đều là thủy tỉnh ciNg đạn chuyên thiết kế cho ngân hàng, ngay cả đạn cũng không xuyên thủng nói gì dùng tay và đồ vật đập.
“Phong Hàng Lãng, anh là tên khốn..
thả tôi ra… mau thả tôi ra ngoài.”
Tuyết Lạc ra sức đập cánh cửa đã bị khóa ngoài.
“Không cho cô nêm chút khô sở, xem ra cô chắc chăn sẽ không ngoanl”
Sau khi Phong Hàng Lãng bỏ lại câu nói cứng răn kia liên xoay người rời khỏi.
Ở tầng dưới dì An thấp thỏm muốn đi lên KRuySP) nhưng vấn là muôn nói lại thôi. Bà biết rõ lúc Nhị thiệu gia tức giận rất đáng sợ. Bà sợ rắng chỉ cân lỡ lời lại đây phu nhân Tuyết Lạc rơi vào cảnh khó khăn.