(*Editor: Chương này siêu dài, nên tớ xin phép ngắt nó thành 3 chương nhỏ nhé:*)
Phong Chi Đức Lỗ Y là một nhánh của Đức Lỗ Y, cung giống như Đức Lỗ Y trên mặt đất, bọn họ cũng có được khả năng biến hình, nhưng không phải biến thành gấu mà là U Linh Ô Nha (Quạ đen). Bất kể trước hay là sau khi biến hình, bọn họ đều có Ma Pháp hệ Phong rất mạnh.
Trong lịch sử, Loài Người và Thú Nhân cũng từng có những đội không quân rất mạnh, ví dụ như Kỵ Sĩ Sư Ưng của Loài Người và Kỵ Sĩ Biên Bức (Dơi) của Thú Nhân. Mà Phong Chi Đức Lỗ Y, những kẻ có được Ma Pháp hệ Phong hùng mạnh và năng lực biến thành U Linh Ô Nha chính là đối thủ nguy hiểm nhất ủa bọn họ. Đối mặt với U Linh Ô Nha, thì ngay cả Long Kỵ Sĩ cũng phải bó tay.
Nhưng trải qua mấy trận chiến tranh, hầu như tất cả chủng tộc không quân đều chết gần hết. Loài Người dần dần mất đi phương pháp thuần hóa Sư Ưng, Kỵ Sĩ Biên Bức của Thú Nhân cũng dần tuyệt chủng, cho nên hiện nay, trong cả quốc gia Loài Người và Thú Nhân đều chỉ còn rất ít chiến sĩ không quân, trên chiến trường quy mô lớn căn bản không có tác dụng gì mấy.
Và Phong Chi Đức Lỗ Y cũng cùng lúc đó biến mất khỏi lịch sử, trê đại lục Phong Ngữ hầu như rất khó để nhìn thấy họ.
Ai cũng không ngờm ở thế giới lòng đất, lại có thể được nhìn thấy Phong Chi Đức Lỗ Y trong truyền thuyết.
Mọi người đều hiểu, chiến thuật của Huyết Tinh Linh không hề ngu xuẩn, mà là do bọn chúng không có sợ hãi. Số lượng Dung Nham Cự Nhân và Thiên Ngưu Nhân bảo vệ Hỏa Diệm Sơn Cốc là có hạn, chỉ có canh giữ nơi cửa động dung nham này, họ mới có thể dựa vào lợi thế thân thể mạnh mẽ phát huy lợi thế một kẻ làm quan cả họ được nhờ. Một khi bọn họ tùy tiện lao ra, Phong Chi Đức Lỗ Y liền biến thành U Linh Ô Nha phá vỡ phòng tuyến duy nhất của họ, lúc ấy, một nhúm người Dung Nham Cự Nhân và Thiên Ngưu nhân dù có mạnh đến mấy cũng không làm gì được mấy ngàn Huyết Tinh Linh có thực lực và ma pháp cường đại.
Cơ mà hiện giờ, có thủ hạ hùng mạnh của Gia Cát Minh Nguyệt tham gia, hành động kiêu ngạo này của Huyết Tinh Linh liền trở thành thật ngu xuẩn.
Dưới sự uy hiếp của Huyết Tinh Linh, Huyệt Nhân đã đẩy Thạch Xa và Nỏ Xa đến nơi, sau đó đám Huyết Tinh Linh xua họ như xua chuột sang một bên, rồi thay thế vị trí của họ, bắt đầu lên dây cho nỏ.
“Nếu Dung Nham Cự Nhân ngu ngốc và mấy tên Thú Nhân dơ bẩn các ngươi bây giờ đi ra đầu hàng, ta lấy danh nghĩa Huyết Tinh Linh Thân Vương đảm bảo, sẽ tha cho các ngươi một con đường sống.” Một tên nam Huyết Tinh Linh trẻ tuổi bay giữa không trung kiêu hạo ra lệnh với nhóm Cự Nhân.
Ra là một tên Thân Vương, lai lịch quả không nhỏ. Gia Cát Minh Nguyệt nhìn tên Huyết Tinh Linh Thân Vương này. Trên người hắn, nàng cảm nhận được hơi thở của vật phẩm ma pháp, chắc chắn là hắn mang theo bảo bối bên người, ở khía cạnh này, Gia Cát Minh Nguyệt có được sự mãn cảm giống như sự mẫn cảm của Long Tộc với tiền vàng vậy.
“Đồ Huyết Tinh Linh tàn ác, ngon thì nhào vào, để ta cho các ngươi chứng kiến sức mạnh vô song của Cự Nhân và chiến sĩ Thú Nhân.” Sean vung gậy sắt to lên, hét lại không chút yếu thế.
“Cho cái tên không biết trời cao đất dày kia chứng kiến một chút sự lợi hại của chúng ta đi.” Huyết Tinh Linh Thân Vương nói với một tên Huyết Tinh Linh Đội Trưởng đang ở phía dưới.
“Thưa Thân Vương Địch Địch, không phải là nên chờ Nữ Vương Bệ Hạ tới rồi mới ra tay sao ạ?” Huyết Tinh Linh Đội Trưởng bất an nhìn hắn nói.
“Ta tin tưởng rằng Nữ Vương Bệ Hạ cũng không muốn nhìn thấy thương vong vô ích, có thể kết thúc trận chiến ngay từ đầu chính là sự lựa chọn tốt nhất.” Tinh Linh Thân Vương nói bằng giọng chắc chắn. Dù ở tộc Tinh Linh nào, thì mỗi một Tinh Linh đều là báu vật mà trời cao ban xuống cho họ, và Huyết Tinh Linh cũng không phải ngoại lệ.
“Nhưng mà, thưa Địch Địch Thân Vương, nhưng lỡ đâu đánh chết luôn bọn Cự Nhân đó thì sao, mệnh lệnh của Nữ Vương Bệ Hạ là phải bắt sống chúng ạ.” Tên Huyết Tinh Linh Đội Trưởng kia vẫn còn hơi do dự.
“Đồ ngu, nếu Dung Nham Cự Nhân dễ bị đánh chết như vậy, chúng ta đã không cần bỏ nhiều công sức ra như vậy rồi, nghe lệnh ta, làm đi!” Huyết Tinh Linh Thân Vương Địch Địch mất kiên nhẫn ra lệnh.
“Dạ, thưa Thân Vương Điện Hạ.” Huyết Tinh Linh Đội Trưởng bất đắc dĩ phục tùng mệnh lệnh.
Thạch Xa và Nỏ Xa bắt đầu được kéo căng, phát ra tiếng “kẽo kẹt“. Trong tiếng “vù vù”, một tảng đá nham thạch thật lờn và một loan đao hình bán nguyệt cùng lúc bay ra khỏi Thạch Xa và Nỏ Xa, lao về phía cửa động Dung Nham.
Tiếng rít ầm ầm kéo đến, cả Hỏa Diệm Sơn Cốc tràn ngập sự xơ xác tiêu điều.
Dung Nham Cự Nhân và Chiến Sĩ Thiên Ngưu Nhân gầm lên giận dữ, mau chóng nắm chặt gậy sắt và búa to toàn lực chém ra, đập nát tảng đá và tên nỏ bay đến. Dưới phản lực lớn như vậy, nhóm Dung Nham Cự Nhân nhờ có được huyết mạch của Titan nên còn đỡ, Chiến Sĩ Thiên Ngưu Nhân có chút không chịu được, bị va đập liên tục lùi về sau, lập tức có vài Chiến Sĩ Thiên Ngưu Nhân tiến lên, thay cho những người vừa lui xuống.
Nhìn thấy cảnh này, Huyết Tinh Linh Thân Vương Địch Địch cười đến sung sướng, những Huyết Tinh Linh khác cũng phát ra từng tràng cười to phối hợp với hắn. Cứ tiếp tục thế này, căn bản không cần đại quân của Nữ Vương Bệ Hạ ra tay, chỉ cần dùng Thạch Xa và Nỏ Xa này cũng có thể khiến bọn Cự Nhân và Thú Nhân này suy sụp.
Xa xa trong đại quân Huyết Tinh Linh, một nữ Tinh Linh trang điểm lộng lẫy đầu đội Kim Quan ngẩng đầu nhìn lên, khóe miệng hiện lên ý cười.
“Thưa Nhu Ti Bệ Hạ, hình như Thân Vương Điện Hạ đã tới trước chúng ta một bước thì phải?.” Một Tướng Lĩnh Huyết Tinh Linh mặc chiến giáp đỏ rực nói.
“Thằng bé này, rất là ham chơi, vậy mà lại có thể đến chiến trường trước cả chúng ta cơ đấy.” Nữ Vương Huyết Tinh Linh lắc lắc đầu cười nói.
“Nhu Ti bệ hạ, ngài có muốn đẩy nhanh tốc độ của chúng ta lên không ạ?” Vị Tướng Huyết Tinh Linh hơi lo lắng hỏi.
“Đừng lo, Công Tước Tô Khắc, đây là lần đầu tiên nó ra chiến trường, cho hắn chơi một lúc cũng được, có Phong Chi Đức Lỗ Y ở đó, bọn Dung Nham Cự Nhân tuyệt đối không dám rời khỏi hang động của chúng đâu.” Nữ Vương Nhu Ti nói một cách chắc chắn.
Đại quân Tinh Linh thong thả xuất phát tới Hỏa Diệm Sơn Cốc, trong tiếng cười lớn của Thân Vương Huyết Tinh Linh và thủ hạ, và tiếng bắn đá bắn tên không ngừng của Thạch Xa, Nỏ Xa.
Gia Cát Minh Nguyệt nhìn lướt qua Stefan, Thủ Lĩnh Cường Đạo hơi híp mắt, mở áo choàng, gậy gỗ được khảm Ma Tinh trong tay vung lên, phát ra ánh hào quang chói mắt, tạo thành một loại cờ tín hiệu.
“Pằng!” Một tiếng súng nặng nề vang lên, tuyên bố chiến dịch đánh úp chính thức bắt đầu.
Trong tiếng súng dày đặc, một đám Chiến Sĩ Người Lùn mặc giáp vác súng, trên lưng đeo chùy sắt dẫn đầu vọt về phía Huyết Tinh Linh, ở hướng khác, một nhóm người khác cũng ập đến, dưới sự dẫn dắt của Gấu Trúc Chiến Sĩ, nhóm Khô Lâu Cường Đạo phát ra từng đợt đấu khí sáng lóa, sát khí đằng đằng tựa như Thần Chết, giơ lưỡi hái về phía đám Huyết Tinh Linh.
Stefan cũng không phái toàn bộ Chiến Sĩ ra, vì sau này còn phải đối phó một đội đại quân Tinh Linh nữa nên phải chừa lại quân dự bị. Đối phó đám trước mắt này, chỉ cần nhóm người của Tộc Trưởng Bronzebeard là đủ.
Tiếng cười huênh hoang của Địch Địch chợt tắt ngấm, một viên đạt bay xẹt qua tai hắn, kéo theo một vệt máu, trong tiếng kêu gào thảm thiết, Địch Địch rơi mạnh xuống đất như một con chim gãy cánh.
“Thân vương điện hạ, thân vương điện hạ, ngài không sao chứ?” Đội Trưởng Huyết Tinh Linh cuống cuồng chạy tới, sắc mặt còn trắng hơn cả Thân Vương, nếu Thân Vương Điện Hạ mà vô duyên vô cớ chết nơi chiến trường này, thì hắn cũng đừng hòng sống.
“Không sao, hình như không sao đâu.” Thân Vương Huyết Tinh Linh mặt mũi trắng bệch như người chết giơ hai tay sờ lung tung lên người mình, một lúc lâu sau mới thở phào nhẹ nhõm, ngoại trừ đau đớn truyền đến từ lỗ tai, thì trên người không có chỗ nào bị thương cả.
“Bọn chúng là kẻ nào vậy?” Địch Địch vừa mới tỉnh hồn lại, nhìn thấy Người Lùn cường tráng mặc áo giáp ma pháp, và Gấu Trúc Kung Fu béo mập như tòa núi nhỏ nhưng động tác lại linh hoạt như đang nhảy múa, hơi thở lại bắt đầu dồn dập.
“Không biết, tôi cũng không biết nữa.” Đội Trưởng Huyết Tinh Linh cũng ngơ ngác, từ vạn năm trước, bọn họ đã biết rõ ràng từng chủng tộc một trong thế giới lòng đất từ lâu. Chiến Sĩ mạnh như vậy xuất hiện từ khi nào chứ? Đám Huyết Tinh Linh đáng thương bị trận đánh bất ngờ này khiến cho có chút choáng váng.
Ngay lúc bọn chúng còn choáng, vài tên Huyết Tinh Linh ở ngoài cùng đã bị Gấu Trúc Võ Sĩ vật xuống đất.
“Ngăn bọn chúng, mau ngăn bọn chúng lại!” Bấy giờ Đội Trưởng Huyết Tinh Linh mới hồi hồn, vội vàng ra lệnh.
Vài tên Huyết Tinh Linh nhanh chóng lấy cung tên, vọt tới nhóm người Tộc Trưởng Bronzebeard hòng cản trở thế tiến công của bọn họ. Có điều tài bắn cung của chúng không được tốt lắm, ngay cả Hắc Tinh Linh, hững kẻ am hiểu bắn tên nhất cũng không thể tạo nên chút nguy hiểm gì cho lãnh địa Yarra, thì những tên này càng chẳng là gì cả. Một mũi tên bay tới dễ dàng bị Gấu Trúc Võ Sĩ và Khô Lâu Cường Đạo đánh bay dễ dàng, nằm lăn lóc dưới đất, Chiến Sĩ Người Lùn thì ngay cả nhìn cũng không thèm, tùy tiện để mấy mũi tên mềm xìu vô lực đó đánh lên áo giáp, phát ra tiếng leng keng như tiếng mưa rơi.
Một nhóm Huyết Tinh Linh và Phong Chi Đức Lỗ Y đã bắt đầu niệm ma pháp chú ngữ, không hổ danh là Huyết Tinh Linh, tốc độ ngưng tụ ma pháp và niệm chú ngữ cao hơn hẳn những Tinh Linh khác và cả Ma Pháp Sư Loài Người, nhưng tốc độ có nhanh đi nữa, thì cũng không nhanh bằng tốc độ cung tên.
----- Hết chương 86.1 -----