Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1101: Chương 1101: Ai dám đụng vào nữ nhi của ta?




Chớp mắt không gian bị phong tỏa lấy Vu Nhai làm trung tâm bị xé rách ra, cũng xé rách ánh sáng đen bao phủ Tiểu Hắc, Thủy Tinh. Không cần Vu Nhai nhắc nhở, Tiểu Hắc lại xé không gian bị phong tỏa ra.

Vu Nhai tuyệt đối không giẫm lên vết xe đổ, liều mạng đưa Thủy Tinh đi.

Lúc này Vu Nhai trông thấy hy vọng, huyền khí đã phục hồi tám phần đều vận dụng vào Thôn Thiên Nghịch Không thức. Không chỉ ánh sáng đen bao lại Tiểu Hắc, Thủy Tinh, bóng đen hình người cũng rú lên bị cắt nát.

Nếu Vu Nhai k đôán sai, bóng đen hình người là chủ thể ý thức của lão nhân đại quản sự, chỉ cần kiềm chế lão là lão sẽ không rảnh đối phó với Thủy Tinh. Mới rồi lão nhân đại quản sự không ngưng tụ bóng đen hình người, nói chuyện mắt của Thủy Tinh, Vu Nhai không tìm thấy chủ thể ý thức của lão, dù đánh tan ánh sáng đen thì nó cũng sẽ tụ lại. Bây giờ Vu Nhai có thể kiềm chế ý thức của lão nhân đại quản sự.

Bóng đen hình người sau khi bị cắt nát lại hét lên:

- Muốn đi? Ổn!

Chớp mắt không gian bị phong tỏa ổn định lại.

Không gian bị phong tỏa này là lão nhân đại quản sự chế tạo ra, chỉ cần ý thức không tán đi thì lão không sợ. Thôn Thiên Nghịch Không thức của Vu Nhai làm lão nhân đại quản sự thấy khó chịu nhưng chưa tới trình độ hủy diệt lão được. Lão nhân đại quản sự cường đại hơn Vu Nhai tưởng tượng, sau khi lão ổn định không gian bị phong tỏa thì bóng đen hình người lại ngưng kết. Ánh sáng đen bay ra bao Tiểu Hắc, Thủy Tinh lại, hai người phát ra ma pháp cỡ nào cũng vô dụng.

Bóng đen hình người cười gian với Tiểu Hắc, Thủy Tinh sau đó áp sát Vu Nhai.

Bóng đen hình người lạnh lùng nói:

- Có chút bản lĩnh, suýt nữa để ngươi đắc sính. Nhưng bây giờ ngươi tiêu hao hết sạch huyền khí, ngươi còn có thủ đoạn gì? Lập tức đến thánh giai sao? Đúng là hơi rắc rối, nhưng ta có cho ngươi cơ hội uống thuốc không? Dù ngươi uống thuốc thì ta sẽ khiến ngươi phun ra năng lực.

Bóng đen hình người nhìn thấu hậu chiêu của Vu Nhai, vươn bàn tay đen bóp cổ hắn, nhấc hắn lên.

Bóng đen hình người lạnh nhạt nói:

- Hắc Đạt Tư, tỉnh lại đi. Chuyện lúc trước ngươi chưa hoàn thành giờ ta làm thay ngươi.

Hình ảnh kỳ lạ xuất hiện, Hắc Đạt Tư bị chặt đầu chợt toát ra khói đen gắn đầu lại. Hắc Đạt Tư mở mắt ra, dữ tợn nhìn Vu Nhai bị bóng đen hình người xách lên. Nhưng Hắc Đạt Tư không dùng thuật dục hỏa trọng sinh giống Đan Diễm Tâm mà là gã bị lão nhân đại quản sự thi phép bí thuật gì đó.

Mặt Hắc Đạt Tư trắng bệch như mặt quỷ, cực kỳ yếu ớt nhưng gã cười đắc ý, thuật sống lại này yếu hơn thuật dục hỏa trọng sinh của Đan Diễm Tâm nhiều.

Bóng đen hình người cười gian nói:

- Ta sẽ khiến ngươi chính mắt nhìn nữ nhân bị ta mang đi một lần nữa, sau đó giết hắn.

Hắc Đạt Tư cũng cười âm hiểm:

- Hì hì.

Hắc Đạt Tư suy yếu không nói chuyện nổi.

- Tiểu tử, dường như ngươi có chuyện muốn nói? Nói đi.

Mặt Vu Nhai dữ tợn gằn từng chữ:

- Ta muốn nói là . . . Luân Chuyển Thần Ấn, phong!

Từng hoa văn hiện ra trói lại bóng đen hình người, cột chặt nó.

Vu Nhai cảm giác bàn tay bóp cổ mình nới lỏng, hắn quát to:

- Tiểu Hắc, đi!

- Vu Nhai, cùng nhau . . .

Tiểu Hắc cảm giác được Vu Nhai quyết tuyệt, vội mang Thủy Tinh ra ngoài rồi tính.

Tiểu Hắc xé rách không gian bị phong tỏa đưa Thủy Tinh xông ra ngoài. Bóng đen hình người bị gió giam cầm không cách nào ngăn cản, Luân Chuyển Thần Ấn phong tự quyết chuyên môn phong binh linh, bóng đen hình người lão nhân đại quản sự tất nhiên là linh thể. Dùng Luân Chuyển Thần Ấn phong tự quyết vào bóng đen hình người có hiệu quả tuyệt vời hơn tưởng tượng, thậm chí ý thức của lão cũng bị phong lại.

Nhưng khi Vu Nhai thở phào thì nghe bóng đen hình người nói:

- Ngươi cho rằng đưa ra không gian này là xong? Ha ha ha ha ha ha! Đây là không gian ta cấu tạo, lũ ý thức của ta bị ngươi phong lại nhưng ta có thể phân ra nhiều ý thức khống chế lực lượng không gian. Chỉ cần nàng không đi xa thì ta vẫn có thể bắt nàng.

- Cái gì?

Vu Nhai phản xạ nhìn lên trời, thấy bàn tay to màu đen từ không gian bị phong tỏa duỗi ra ngoài bắt Tiểu Hắc, Thủy Tinh. Lão nhân đại quản sự lấy không gian bị phong tỏa làm môi giới thả ra lực lượng khủng bố.

Vu Nhai gào thét:

- Thôn Thiên kiếm, rút sạch tất cả lực lượng trong người ta, lao ra chặt bàn tay đó đi!

Bây giờ Vu Nhai không rảnh suy nghĩ nhiều. Tiểu Mỹ làm công chúa, có thể lấy cớ là nàng sẽ không bị nguy hiểm. Nhưng nếu Thủy Tinh bị bắt đi thì hậu quả sẽ ra sao? Vu Nhai không dám tưởng tượng.

Dù có chết Vu Nhai tuyệt đối sẽ không nhìn Thủy Tinh lại bị lão nhân đại quản sự bắt đi, bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào Thôn Thiên kiếm.

Ngay khi Thôn Thiên kiếm cắn răng rút chút lực lượng nhỏ bé không đáng kể của Vu Nhai thì một bóng gậy khổng lồ xé rách không gian đập vào bàn tay đen.

- Ai dám đụng vào nữ nhi của ta?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Cái gì?

Lần này đến lượt lão nhân đại quản sự giật mình. Lão nhân đại quản sự mấy lần thăm dò đã xác định không có nhân vật khủng bố gì gần đây nên mới thả lỏng. Lão nhân đại quản sự chưa kịp phản ứng lại thì Đan Đạo Hùng đã xông tới gần, cách không hút Thủy Tinh đi.

Đan Đạo Hùng quát to:

- Là ngươi đụng vào nữ nhi của ta? Lực lượng quỷ quái gì? Mặc kệ ngươi là ai, bây giờ đang trốn ở chân trời góc biển nào, dám đụng vào nữ nhi của ta thì đi chết đi!

Bóng gậy khủng bố đập xuống không gian bị phong tỏa, không đập rách không gian. Trong mắt Vu Nhai thấy gậy xâm nhập vào không gian bị phong tỏa sau đó biến mất, nếu hắn không đoán sai thì bóng côn cách ngàn dặm đuổi theo hơi thở lão nhân đại quản sự.

Bóng đen hình người rú lên:

- A!

Không phải do Vu Nhai ra tay mà là bản tôn bóng đen hình người bị đánh trúng.

- Như thế nào? Muốn cắt đứt liên kết sao? Phá!

Đan Đạo Hùng thật sự tức giận, gã đang đột phá sắp xuất quan chợt cảm giác mất đi hơi thở của nữ nhi. Thủy Tinh vào không gian bị phong tỏa nên đương nhiên Đan Đạo Hùng không cảm nhận được hơi thở của nàng. Tóm lại Đế Long tộc biết ngay có gì đó kỳ lạ, gã vội vàng chạy qua, trông thấy một hơi thở cực kỳ khủng bố tấn công nữ nhi.

Nghịch lân, Đan Đạo Hùng bất chấp ngươi là ai, không cần biết trong tình huống gì, đánh trước nói sau.

Bóng đen hình người phát ra tiếng gầm của lão nhân đại quản sự:

- Nhân loại, đừng tưởng rằng ngươi thắng. Chút lực lượng của ngươi chỉ là con kiến trong mắt ta, nếu không phải ta tốn nhiều lực lượng ngươi cho rằng có thể thành công sao? Bây giờ ngươi đừng hòng truy tung ta!

Lúc này không gian bị phong tỏa tan vỡ, bên ngoài có thể nghe rõ ràng. Lão nhân đại quản sự nói rõ là lão từ bỏ Thủy Tinh. Bóng đen hình người hét xong liếc nhanh hướng Vu Nhai trước mặt mình, bình tĩnh lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.