Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1930: Chương 1930: Ai nói chúng ta muốn chạy trốn?




Thời điểm Vu Nhai mở to hai mắt nhìn, trong lúc bất chợt bàn tay nhỏ bé ở trong cơ thể Vu Nhai chợt lớn lên, mang theo màu đen. Sau đó ban tay kia nặng nề nắm lại kéo ra. Một trái tim đã bị bàn tay kia kéo ra...

Máu tươi bắn ra toàn thân của tiểu quỷ, nhưng Vu Nhai vẫn yên lặng ôm tiểu quỷ. Cục diện vô cùng quỷ dị.

- Vu Nhai...

Tiểu Mỹ, Tiểu Hắc cùng đám người của Độc Cô gia gần như đều đồng thời rống lên. Vu Nhai cũng để cho bọn họ có thể nhìn được tình huống bên ngoài, nhưng tiếng của bọn họ lại không truyền ra khỏi Huyền Binh Điển.

Trong nháy mắt Tiểu Mỹ gần như hôn mê bất tỉnh. Nhưng nàng vẫn cố gắng chống đỡ. Nàng căn bản không biết con trai của nàng bị làm sao? Tại sao nó lại muốn xuống tay với Vu Nhai?

Hài tử trong lòng Vu Nhai ôm thật sự là con trai của nàng sao?

Đúng vậy, chính là con trai của nàng. Nhưng loại tình huống này quả thực còn khó chịu hơn so với chính nàng tự tay giết Vu Nhai. Đó cũng là con trai của Vu Nhai. Vu Nhai sẽ căm giận mình sao? Hiện tại Vu Nhai đang suy nghĩ gì?

Không. trong nháy mắt đầu óc Tiểu Mỹ chợt trống rỗng.

Cùng lúc đó, các Binh Linh cũng điên cuồng rống lên, nhưng vẫn không truyền ra ngoài. Thôn Thiên Kiếm cũng đang điên cuồng run rẩy...

Vu Nhai tất nhiên còn có thể nghe được các tiếng động ở bên trong Huyền Binh Điển. Nhưng bây giờ hắn cũng không thể động đậy.

Ầm...

Sau một khắc, tay tiểu quỷ kia chợt nắm chặt. Trái tim của Vu Nhai bị hắn bóp nát.

- Vu Nhai, ngươi khẳng định còn chưa chết đi? Làm nghịch thiên rất rất thiên tài của đại lục Thần Huyền, mặc dù mất đi trái tim, ngươi vẫn có thể kiên trì chống đỡ được một lát. Sợ rằng cho dù thế nào ngươi cũng sẽ không nghĩ tới, ngươi lại chết ở trong tay con trai mình. Đúng rồi. Ngươi biết ngoại công ta đây đặt tên cho con trai ngươi là gì không? Hắc Đồ Nhai. Đúng vậy. Hắn tên là Hắc Đồ Nhai. Tên xứng với người thực.

Đúng vào lúc này, hai nhân ảnh từ trong gian phòng của Tiểu Mỹ lúc trước đi ra. Không ngờ chính là Hắc Nguyệt Thần Hoàng và đại quản sự Hắc Nguyệt.

Người nói dĩ nhiên chính là Hắc Nguyệt Thần Hoàng. Lại nghe hắn nói:

- Ngươi yên tâm đi thôi. Hắc, ngoại công như ta sẽ chiếu cố tốt cho Hắc Đồ Nhai. Ta còn có thể hứa hẹn, tương lai hắn nhất định là vương của Hắc Nguyệt Thần Tộc. Đương nhiên, trước đó, ta còn đích thân nói chuyện hắn giết cha mình cho hắn biết. A, đến lúc đó hắn nhất định sẽ trở nên hắc ám hơn.

- Có thể nói cho ta biết, các ngươi đã làm gì nó không?

Vu Nhai lười để ý tới sự giễu cợt của Hắc Nguyệt Thần Hoàng, giọng nói trở nên khàn khàn. Máu không ngừng phun tới, trong lòng vẫn ôm thật chặt Hắc Đồ Nhai, chỉ là nơi vị trí trái tim trở nên dữ tợn đáng sợ.

- Rất đơn giản. Hắn bị ta hạ hắc chú chi lực. Chính là như vậy...

Đại quản sự Hắc Nguyệt đứng dậy, trên mặt lộ ra biểu tình khoái chí. Đúng vậy, Vu Nhai đã ba lần hai lượt giết hắn. Hiện tại hắn cuối cùng đã có thể giết chết tiểu tử này. Hắn làm sao có thể không khoái chí? Hiện tại nếu không có Hắc Nguyệt Thần Hoàng ở đây, hắn thật sự muốn cất tiếng cười to.

- Hắc chú chi lực, ngươi đạt được cấp Thần Tướng...

- Đúng, cuối cùng hắc chú chi lực của ta đã đạt được cấp Thần Tướng. Thế nào, hắc chú chi lực cấp Thần Tướng có đúng là rất khủng khiếp hay không? So với bất kỳ ám sát thuật nào cũng khủng khiếp hơn nhiều. Ta chính là thiên tài hắc chú chi lực giỏi nhất từ trước tới nay. Aha, nhưng thật ra ta đã quên khích lệ Vu Nhai đại đế ngươi một chút. Sắp chết không ngờ ngươi vẫn có thể nhìn ra được ta đã là cấp Thần Tướng. Ha ha...

Đại quản sự Hắc Nguyệt vẫn không nhịn được phá lên cười.

- Vu Nhai, chỉ sợ trước khi tới đây, ngươi đã tự tin ngươi tuyệt đối không thể chết đúng không? Đúng vậy, ngươi nắm giữ Lục Thiên Thần Ấn, còn nắm giữ ngay cả Thần Chi Nguyên Giới mới, tồn tại mà các Chân Thần cũng không hiểu được. Ngươi sẽ nghĩ, cho dù ngươi tới Thánh Thần Đô, cùng lắm cũng chỉ bị nhốt lại, làm sao có thể chết được. Ngươi cũng đoán ba đại Nguyên Giới chỉ có thể vây khốn ngươi, không giết chết ngươi. Nhưng dù thế nào ngươi cũng không nghĩ tới, cục diện này chính là để giết ngươi. Khiến con trai ngươi tự tay giết ngươi. Hiện tại ngươi đã chết.

Hắc Nguyệt Thần Hoàng lạnh lùng nói.

Nói xong, Hắc Nguyệt Thần Hoàng vung tay lên. Một năng lượng màu đen đập về phía Vu Nhai, giống như ngọn lửa màu đen muốn thiêu đốt Vu Nhai. Cũng không chờ ngọn lửa màu đen tới gần Vu Nhai, chỉ thấy Vu Nhai đột nhiên vung tay lên...

- Phải vậy không? Ta đã chết rồi sao?

Trong lúc vung tay lên, giọng nói Vu Nhai đột nhiên vang lên. Lúc này, giọng hắn đã không còn khàn khàn như lúc trước nữa.

Đúng vậy, ngay thời điểm Hắc Nguyệt Thần Hoàng và đại quản sự Hắc Nguyệt thậm chí tất cả sinh linh trong Huyền Binh Điển đều cảm thấy Vu Nhai nhất định sẽ chết, hắn vẫn chuẩn bị đưa ra phản kích. Mà khi hắn vừa dứt lời, Tiểu Hắc và các cao thủ Độc Cô gia đều xuất hiện, đỡ ngọn lửa màu đen.

Lại nghe Vu Nhai nói:

- Tiểu Hắc, gia chủ. Hành động...

Trong nháy mắt, Tiểu Hắc và Độc Cô gia các cao thủ đều sửng sốt, nhìn chằm chằm vào Vu Nhai.

- Nhanh...

- Vu Nhai. Ta rất bội phục năng lực phù văn của ngươi. Hừ, người sáng tạo Nguyên Giới thực sự bất công. Không chỉ khiến binh trận của ngươi mạnh mẽ hơn Huyền Thiên Binh Trận, còn khiến phù văn trận của ngươi mạnh mẽ hơn so với ta. Nhưng ngươi cho rằng khám phá ra phù văn của ta là có thể chạy thoát sao? Tuy rằng ta không dự đoán được ngươi thậm chí còn dẫn theo nhiều cao thủ Độc Cô gia như vậy, nhưng ngày hôm nay các ngươi một người cũng đừng mong rời đi được. Huyền Thiên, Kinh Thiên...

- Quả nhiên là Liệt Không Thử. Liệt Không Thử cấp Thần Hoàng, thực sự đáng sợ. Đáng tiếc các ngươi một người cũng trốn không thoát. Ba đại Nguyên Giới chúng ta cũng có cao thủ không gian canh giữ ở bên ngoài Thánh Thần Đô...

Giọng nói của Huyền Thiên Chân Thần cũng truyền tới.

Bọn họ cũng dự đoán được Vu Nhai sẽ mang theo Liệt Không Thử đến đây, cũng dự đoán được Vu Nhai sẽ mượn năng lực không gian của Liệt Không Thử để chạy trốn. Bởi vậy bọn họ đã sớm bố trí cao thủ không gian ở bên ngoài. Đương nhiên, bọn họ cũng đã từng nghĩ qua khả năng Hắc Đồ Nhai không giết chết được Vu Nhai.

Chỉ là bọn họ không có dự đoán được Vu Nhai sẽ dẫn theo nhiều cao thủ Độc Cô gia như vậy đến đây...

Dù sao cao thủ Độc Cô gia tiến vào Thánh Thần Đô, vốn cũng là có đến mà không có về. Nếu như có thể tiêu diệt tất cả cao thủ Độc Cô gia tạo thành tâm trận, bọn họ thật sự không ngại lãng phí mấy Thiên Nhất Kiếm nào đó. Lại nói, còn có thể tiêu diệt Lạc Thiên Thần Kiếm!

- Độc Cô gia và Lạc Thiên... Vu Nhai, ngươi trước khi chết thật sự đã đưa chúng ta một phần đại lễ...

Giọng nói của Kinh Thiên Chân Thần cũng truyền đến. Sau khi nhìn thấy đám người Độc Cô gia và Lạc Thiên Kiếm Linh, Kinh Thiên Chân Thần quả thực rất hưng phấn. Kinh Thiên Nhất Kiếm đang nổi lên.

- Ai nói chúng ta muốn chạy trốn?

Vu Nhai trừng đôi mắt đầy tơ máu, đôi môi nhuộm máu cong lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.