Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1010: Chương 1010: Bắc Đẩu cô nhi viện.




Cho nên trong thời gian ngắn Bắc Đẩu hành tỉnh khủng hoảng, đơn giản vì sau khi đại nhân vật đến liền điều binh khiển tướng qua các nơi. Mọi người cảm giác việc lớn sắp xảy ra.

Còn về đại nhân vật điều binh hay ba lãnh tụ Bắc Đẩu thành điều binh thì không biết.

- Đại nhân vật? Muốn giết người?

Lòng Vu Nhai thấy bất an, mắt lóe tia sáng ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh.

Vu Nhai nói:

- Tiểu Thúy, chúng ta đi, đi Bắc Đẩu thành ngay xem sao.

- Grao!

Tiểu Thúy sà xuống dưới, Vu Nhai nhảy lên lưng nó.

Vu Nhai nói với thanh kỳ tuấn mã thú bên dưới:

- Các ngươi chạy nhanh nhất theo ta.

Thanh kỳ tuấn mã thú rống to:

- Grao! Grao grao!

Thanh kỳ tuấn mã thú nhanh chóng cất vó, gió thổi qua mảnh đất Bắc Đẩu hành tỉnh.

Tốc độ của Tiểu Thúy nhanh hơn thanh kỳ tuấn mã thú rất nhiều, nó biết bay, không mất nhiều thời gian, ít nhất nhanh hơn ma thú bay bình thường nhiều. Tiểu Thúy tiến hóa nên tốc độ siêu mau chở Vu Nhai bay tới gần Bắc Đẩu thành.

Binh sĩ đông nghẹt đứng dưới Bắc Đẩu thành, không khí nặng nề nhưng mỗi đội hình hơi rối.

cảm giác rất lạ, rõ ràng đứng ngay ngắn nhưng lòng thì rối loạn, tức là binh sĩ không đồng lòng.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Chắc xảy ra chuyện lớn rồi. Đại nhân vật, là đại nhân vật gì?

Vu Nhai vỗ Tiểu Thúy đáp xuống chỗ binh sĩ không phát hiện được, một mình hắn chạy hướng Bắc Đẩu thành.

Vu Nhai đến trước cửa thành nhìn thấy cảnh tượng rất quen thuộc. Dù binh sĩ đứng ngoài thành nhưng vẫn có nhiều người vào thành, các tiểu binh giữ thành kiểm tra theo thông lệ, nhưng không khí nặng nề, vạn dặm không mây nhưng lại kéo mây đen về.

- Vào đi, nhớ là đừng gây sự. Trong thành đang không hòa bình, đừng tùy tiện đắc tội với người.

Vu Nhai từng gặp tiểu binh thủ thành trước cửa Bắc Đẩu thành nhưng không quá quen thuộc. Tuy Bắc Đẩu thành so với Độc Cô Thần thành, Huyền Binh đế đô, Ma Pháp đế đô gì đó thì như con kiến, nhưng nó là trung tâm một hành tỉnh nên rất phồn hoa, có mười sáu cửa thành. Vu Nhai không phụ trách cửa thành hướng này nên không quen mặt binh sĩ thủ thành là bình thường.

Bộ dạng Vu Nhai như người nguyên thủy, vì trong lòng có tâm sự nên lười sửa sang lại, cứ thế vào Bắc Đẩu thành.

Bộ dạng Vu Nhai như thế này sẽ khiến người ta chú ý, vì hắn không quen với đám lính nên không đi lên dò hỏi, vận dụng năng lực ám hành lặng lẽ xuyên qua đám người. Các tiểu binh không phát hiện ra Vu Nhai.

Thực lực của Vu Nhai bây giờ vượt qua công chúa Nguyệt Lâm Sa lúc trước rất nhiều.

Vu Nhai đi trên đường Bắc Đẩu thành không quá quen thuộc, người qua đường vẫn vội vàng tới lui. Vu Nhai không vội tìm người hỏi ngay, nghiêng tai nghe mọi người bàn tán. Không biết có phải Vu Nhai rất xui mà nghe một lúc lâu không thấy ai bàn luận về thế cục căng thẳng, dù có nói cũng không ngay trọng điểm. Cơ bản thông tin giống như lúc trước Vu Nhai hỏi thăm.

Đang lúc Vu Nhai tính tìm người hỏi thì chợt thấy mấy chữ Bắc Đẩu cô nhi viện.

- Ủa? Bắc Đẩu cô nhi viện?

Vu Nhai nhìn Bắc Đẩu cô nhi viện, lẩm bẩm:

- Dạ Tình cũng ra từ Bắc Đẩu cô nhi viện.

Vu Nhai không mấy quan tâm, không định vào Bắc Đẩu cô nhi viện xem. Trước tiên hỏi rõ tình huống đã. Nếu không có vấn đề thì về nhà ngay. Chỉ cần không liên quan đến hắn thì đại nhân vật gì đó kệ nó.

- A? Không đúng, trong Bắc Đẩu cô nhi viện có chuyện, những con ngựa này . . .

Vì chú ý nên linh giác cường đại của Vu Nhai bản năng xâm nhập Bắc Đẩu cô nhi viện, phát hiện bên trong có hai khí thế đối lập. Một khí thế thô bạo, một khí thế nhút nhát, áp lực.

Khiến Vu Nhai để ý là ngựa trước Bắc Đẩu cô nhi viện thuộc về Bắc Đẩu kỵ vệ đội.

Dù là nguyên nhân gì thì Vu Nhai có lý do quan tâm, hắn lắc mình vào trong Bắc Đẩu cô nhi viện.

Khi Vu Nhai chạy vào Bắc Đẩu cô nhi viện từ xa nghe một thanh âm cực kỳ kiêu căng.

- Lão nữ nhân, ngươi không nghe rõ sao? Lạc gia chúng ta muốn chỗ của các ngươi. Cô nhi viện rách nát, rác rưởi đê tiện không có phụ mẫu nuôi vậy mà chiếm khu tốt như thế, quá uổng phí.

- Dọn ra ngoài cho ta, lập tức.

Trong Bắc Đẩu cô nhi viện chia hai nhóm người. Một nhóm nhiều cỡ mấy trăm người, có già có trẻ. Già cỡ bảy, tám chục tuổi, trẻ thì còn bế trên tay, nhìn là biết người của Bắc Đẩu cô nhi viện. Già là nhân viên công tác trong cô nhi viện, người có lòng tốt. Nhỏ là cô nhi mất phụ mẫu của mình. Một nữ nhân trung niên đứng trước nhóm người, khuôn mặt xinh đẹp mưa gió không thể mang đi, chuyện trước mắt làm nàng giận dữ và đau buồn.

Đối diện các cô nhi là đội mấy chục người, ăn mặc Bắc Đẩu kỵ vệ đội mà Vu Nhai quen thuộc. Người đứng đằng trước nhất nói năng càn rỡ là một thanh niên, tay cầm trường kích, đó là huyền binh bản mệnh của gã.

- Dạ a di . . .

Nghe nam nhân cầm trường kích nói, các cô nhi nhìn nữ nhân trung niên đứng trước bọn họ, đáy mắt khủng hoảng. Bọn họ không hiểu tại sao hôm qua còn bình yên nay đột nhiên có người đòi họ chuyển ra ngoài.

Tại sao người trước mắt hung dữ như vậy? Bọn họ không sợ tham lang thần nữ Dạ Tình tỷ tỷ sao?

Nam nhân cầm trường kích chờ mất kiên nhẫn mở miệng hỏi:

- Như thế nào? Không hành động đi? Muốn ta ra tay sao? Hay các ngươi định chờ tham lang thần nữ trở về?

Nam nhân cầm trường kích nhắc đến tham lang thần nữ bằng giọng mỉa mai.

Tuy mấy năm nay Bắc Đẩu cô nhi viện ra rất nhiều huyền binh giả nhưng thật sự lợi hại chỉ có Dạ Tình. Nghiêm Sương từng uy hiếp Vu Nhai nếu hắn dám đối xử không tốt với Dạ Tình, Tiểu Mỹ thì nguyên Bắc Đẩu cô nhi viện sẽ không tha cho hắn. Có thể nói Bắc Đẩu cô nhi viện khá nổi tiếng, nhưng so với Bắc Đẩu kỵ vệ đội thế lực lớn thì yếu đến tội.

Một cô bé rất tôn sùng Dạ Tình, nghe nam nhân cầm trường kích nói thì trong trẻo mắng:

- Dạ Tình tỷ tỷ chắc chắn sẽ trở vè, nhất định sẽ trừng phạt đám người xấu các ngươi!

Bắc Đẩu cô nhi viện ra Cổ Đế Long Linh, Nghiêm Sương nên mấy năm nay sống rất thoải mái.

Các đứa trẻ biết Dạ Tình là ô dù của bọn họ, là đại tỷ tỷ không gì không làm được.

Nam nhân cầm trường kích rất kiêu căng, nghe nhắc tới Dạ Tình thì cơ mặt co giật.

Nam nhân cầm trường kích âm trầm nói:

- Cô nhi chính là cô nhi, không có phụ mẫu nuôi đúng là rác rưởi mất dạy. Nói thật cho các ngươi biết đi, hiện tại thế cục đã khác, dù tiện nữ nhân Dạ Tình kia trở về thì sao? Dù nàng đứng ở chỗ này thì lão tử cũng khiến các ngươi dọn ra ngoài!

- Sẽ không, Dạ Tình tỷ tỷ của chúng ta chính là tham lang thần nữ.

- Đúng vậy! Đồ xấu xa!

- Còn có Vu Nhai ca ca đại tướng quân cũng sẽ không tha cho ngươi!

Đám nhóc lao nhao cãi lại, vẻ mặt kích động. Bởi vì nam nhân cầm trường kích nói bọn chúng là rác rưởi không có phụ mẫu nuôi, tuy bọn họ không có phụ mẫu nhưng không phải rác rưởi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.