Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1217: Chương 1217: Bênh vực người ngoài.




Trước mắt theo Độc Cô Cửu Liệt phân tích thì Độc Cô Cửu Dương là thịt mỡ, Vu Nhai là cơ bắp trong mắt Độc Cô gia chủ.

Vẫn câu nói cũ, Độc Cô gia chủ dựa vào cái gì chú trọng Vu Nhai không có gì hết, bị vô số người bài xích? Vu Nhai xông đến tận đây đã chứng minh hắn là siêu thiên tài, lúc trước nhiều người cá cược hắn sẽ vượt qua được mấy kiếm quan.

Trời tờ mờ sáng, trước cửa sân của Độc Cô Cửu Dương.

Khi Độc Cô Cửu Dương thoải mái ra ngoài, chợt thấy thuộc hạ ở bên ngoài sốt ruột kêu lên:

- Cửu Dương thiếu gia, Cửu Dương thiếu gia, nguy rồi!

Độc Cô Cửu Dương nhíu mày hỏi:

- Có chuyện gì mà bối rối, hoảng hốt?

Từ khiĐộc Cô Cửu Dương phục hồi chưa có chuyện gì là không tốt.

- Cửu Dương thiếu gia, Vu Nhai kia . . . Vu Nhai kia đã đến . . .

Độc Cô Cửu Dương còn chìm trong hưởng thụ đêm hôm qua cùng mấy nữ nhân quyến rũ, mới đầu chưa kịp phản ứng.

Rất nhanh Độc Cô Cửu Dương trợn to mắt nói:

- Vu Nhai? Ngươi nói cái gì? Vu Nhai . . . Đến Độc Cô gia?

Độc Cô Cửu Dương phát ra khí thế mạnh mẽ.

- Đúng . . . Đúng vậy, bây giờ Vu Nhai đã thông qua Độc Cô Thần Áp xông hướng Kiếm Thần đài.

Độc Cô Cửu Dương sửng sốt sau đó cười to bảo:

- Kiếm Thần đài sao? Ha ha ha ha ha ha! Kiếm thần bí địa đã đóng.

Thuộc hạ của Độc Cô Cửu Dương nói nhanh:

- Còn nữa, Vu Nhai không đến một mình mà mang theo đội Dị Ma tộc ra khỏi Thiên Tội Uyên, xông qua từng ải.

- Cái gì? Đội Dị Ma tộc? Ta nhớ có kêu Diệp Vũ Phong đi đồ sát hết Dị Ma tộc!

- Có tin đồn là Diệp Vũ Phong đã chết.

- Đã chết? Sửa sang lại toàn bộ sự việc cho ta, tất cả chuyện liên quan đến Vu Nhai!

Độc Cô Cửu Dương nghe chóng mặt. Thuộc hạ vội vàng kể lại từ đầu tới đuôi. Vu Nhai xuất hiện như thế nào, làm sao vượt ải, Dị Ma tộc, Diệp Vũ Phong có lẽ đã chết.

Độc Cô Cửu Dương nghe thuộc hạ nói xong mắt hấp háy hỏi:

- Chắc không phải ngươi mới nhận được tin đi?

Thuộc hạ toát mồ hôi lạnh trên trán, run cầm cập nói:

- Đúng . . . Đúng vậy, đêm qua thuộc hạ nhận được tin nhưng Cửu Dương thiếu gia dặn là lúc thiếu gia nghỉ ngơi dù có chuyện gì cũng không được quấy rầy!

Độc Cô Cửu Dương không trách tội, nói:

- Ừm! Ngươi xử lý rất tốt, kiếm thần bí địa đã đóng, họ Vu diễn hề nhiều hay ít cũng không khác gì. Đi, đón đám người Độc Cô Cửu Lan đi Kiếm Thần đài.

Thuộc hạ toát mồ hôi ròng ròng, chru tử này thật khó hầu hạ. Thuộc hạ nghe lệnh nhanh chóng chạy đi làm việc. Phía xa văng vẳng tiếng Độc Cô Cửu Dương.

- Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay xem lễ Kiếm Thần đài chắc không ai ra khỏi kiếm thần bí địa trong thời gian ngắn như vậy. Cứ tưởng sẽ là ngày nhàm chán, ai ngờ trở nên thú vị đến thế. Xem lễ, xem lễ, hôm nay Kiếm Thần đài là lễ tang của Vu Nhai!

Hoàng Phủ Nhàn, Độc Cô Chiến Đồng như tỷ muội thân thiết đi tới.

Hoàng Phủ Nhàn hỏi:

- Dương nhi, có chuyện gì mà vui vẻ vậy?

Độc Cô Cửu Dương vội báo tin tốt cho mẫu thân:

- Mẫu thân, Vu Nhai đã đến Độc Cô gia, thông qua Độc Cô Thần Áp, đang đến Kiếm Thần đài chịu chết.

Hôm nay tên hề này rốt cuộc chết nên đương nhiên là tin tức tốt.

Mắt Hoàng Phủ Nhàn sáng rực:

- Thật không?

Người Hoàng Phủ Nhàn run bần bật, đó là sự hưng phấn. Hoàng Phủ Nhàn vội hỏi rõ ràng, Độc Cô Cửu Dương thong thả và bình tĩnh kể rõ chuyện Vu Nhai xen lẫn phân tích của gã.

Trong đó có câu phân tích thế này:

- Gia chủ cho Vu Nhai xông ải tới, lão bất tử Độc Cô Thanh Hải không đi đón hắn, không có hành động gì rõ ràng là bị các trưởng lão khác tạo áp lực. Gia chủ ngăn cản Độc Cô Thanh Hải bảo vệ Vu Nhai, xem ra muốn để người trẻ tuổi chúng ta tự mình giải quyết.

- Vậy là họ Vu kia chết chắc.

Hoàng Phủ Nhàn không cho rằng bây giờ nhi tử nắm quyền to sẽ thua Vu Nhai.

- Chút nữa mẫu thân cứ chờ xem, ta nhất định sẽ khiến Vu Nhai chết rất khó xem, để hắn không có chút sức lực phản kháng. Ta muốn ngược giết Vu Nhai trước mặt Độc Cô Cửu Lan, dù thực lực của hắn có đến thánh binh sư trung đoạn cũng vô dụng.

Hoàng Phủ Nhàn âm trầm nói:

- Thật là mong chờ.

Độc Cô Cửu Dương mở miệng nói:

- Nhân tiện kêu tiện nữ Độc Cô Cửu Vận đi luôn, còn có Độc Cô Đoạn Nghịch gì đó. Chúng ta đùa bọn họ lâu như vậy, nếu Vu Nhai đã đến cũng là lúc bọn họ giải quyết.

Hoàng Phủ Nhàn cười nham hiểm:

- Đúng vậy! Bọn chúng nên giải quyết.

Hoàng Phủ Nhàn nhìn hướng bên cạnh, nói:

- Đi đi, Đồng muội muội, đừng bỏ qua màn kịch hay chút nữa.

Độc Cô Chiến Đồng khẽ ừ:

- Ừm!

Độc Cô Chiến Đồng lẩm bẩm:

- Vu Nhai thật sự đến sao?

Độc Cô Chiến Đồng từng tìm Độc Cô Cửu Lan, nàng không trách Độc Cô Chiến Đồng phản bội thôn Thiên Tội Uyên, chỉ cứng rắn nói những người quen Vu Nhai đều kêu nàng vững tin vào hắn, cho nên nàng quyết định tin tưởng.

Vững tin Vu Nhai sẽ đến, Vu Nhai làm cách nào khiến kim bào Độc Cô gia tin tưởng hắn như thế?

Kiếm Thần đài.

Không lâu sau người thôn Thiên Tội Uyên bị đưa lên Kiếm Thần đài, Độc Cô Cửu Lan vẫn được sắp xếp ngồi bên cạnh người chủ trì Độc Cô Cửu Dương. Tiểu Loan, Tiểu Dịch ngồi vị trí hôm qua.

- Cửu Dã ca ca, sao hôm nay nhiều người có mặt trên Kiếm Thần đài vậy? Không khí rất lạ.

Người nói chuyện là Tiểu Loan.

- Thôn trưởng gia gia thấy sao?

Thôn trưởng gia gia lắc đầu, nói:

- Không biết, nhưng chắc chắn có chuyện gì xảy ra.

Thôn trưởng gia gia liếc Độc Cô Cửu Dương, hôm nay tâm tình của súc sinh này dặc biệt tốt, người đến đông hơn hôm qua gấp mấy lần. Rất lạ, trông như đám người đến xem kịch.

Mấy lần trước ngày đầu tiên lối vào kiếm thần bí địa đóng lại không bao nhiêu người đến xem lễ, toàn là người muốn xem thí sinh thu hoạch trong kiếm thần bí địa, thành công đi ra. Bọn họ muốn xem bao nhiêu người trẻ tuổi lần này kiếm đạo thành thánh, đẳng cấp thành thánh tới đâu, thậm chí học tập cảm ngộ. Ngày thứ nhất hầu như không ai bước ra nhanh như vậy.

Nhiều người nhận được tin Vu Nhai đến Kiếm Thần đài, nhưng Thiên Tội Uyên thì chưa biết tin gì.

Độc Cô Cửu Dương ngồi đằng trước nhất cười hỏi:

- Cửu Lan, nàng đoán xem tại sao hôm nay náo nhiệt như vậy?

Thiên Tội Uyên vốn nên biết chút tiếng gió nhưng đã bị Độc Cô Cửu Dương chặn lại, gã muốn tạo bất ngờ cho Độc Cô Cửu Lan.

Biết Độc Cô Cửu Lan sẽ không trả lời, Độc Cô Cửu Dương tự nói:

- Bởi vì ai đều muốn xem món quà ta tặng cho nàng, đêm hôm qua ta đã đổi sang quà khác, một món quà khiến nàng càng vui mừng hơn. Ta nghĩ khi nàng có được món quà này sẽ đồng ý trở thành nữ nhân của ta ngay. Mau nhìn đi, quà đã đến . . .

Cộp cộp cộp!

Tiếng vó ngựa rầm rập chấn động khu Kiếm Thần các, một đội dài ngoằng xuất hiện trên đường núi rộng rãi bên dưới Kiếm Thần đài, đập vào mắt là Dị Ma nhân mặt mũi quái dị, sau đó thấy người dẫn đầu . . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.