Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1424: Chương 1424: Cảm giác được tin tưởng.




Khắc Lạp Phu khẽ thở dài:

- Ài, ta cũng không biết đời này chúng ta có thể cùng nhau uống rượu nữa không.

Trước đó Khắc Lạp Phu diễn vở kịch ngất xỉu khi nghe tin Khắc Lạp Ngạo chết, gã chỉ có nước xỉu mới tránh khỏi tình huống trực tiếp đối diện Cổ Duệ chi dân và đi gặp Vu Nhai, không cần diễn kịch tiếp. Nếu không thì có lẽ Thanh Mộc hoàng tử sẽ nổi điên sai người đi giết Khắc Lạp Phu.

- Chỉ cần kế hoạch của ta tành công thì sau này chắc chắn có thể cùng nhau uống rượu!

Vu Nhai không dây dưa thêm, hắn cười to bảo:

- Ta không giấu diếm gì, bây giờ chỉ có ba chúng ta, mà ta tin tưởng các ngươi. Ta sẽ nói toàn bộ kế hoạch cho hai ngươi biết, dù gì các ngươi từng là người Bắc Đẩu, ít nhất ta nghĩ vậy.

- Cái gì?

Phụ tử Khắc Lạp Phu bị Vu Nhai đổi đề tài nhanh như gió làm chóng mặt, nhưng bọn họ mau chóng phản ứng lại. Vu Nhai đang nói cách giải cứu Ải Nhân tộc, hiện nay Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo quan tâm nhất là điều này.

Mắt Vu Nhai bắn ra tia sáng:

- Rất đơn giản, chỉ cần ta có thể hợp nhất bách tộc lại . . .

Các binh linh không kịp ngăn cản, mà có ngăn cũng vô dụng. Nếu Vu Nhai đã quyết định nói ra thì hắn sẽ không do dự, trước đó đã nói hắn xem Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo như người Bắc Đẩu hành tỉnh.

Khi ấy phụ tử Khắc Lạp Phu ở Bắc Đẩu hành tỉnh là một nguyên nhân, lý do khác nữa là không hiểu sao Vu Nhai không muốn lừa gạt bọn họ, không muốn sử dụng âm mưu, dương mưu gì. Trực giác bảo Vu Nhai nói thẳng ra, hoặc là tình cảm từng cùng nhau chiến đấu khiến hắn làm như vậy. Mặc dù Vu Nhai ở chung với Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu không lâu, thậm chí còn lợi dụng, lừa gạt nhau.

Vật đổi sao dời, chuyện khi đó như trò chơi con nít, hai đứa trẻ đánh nhau chẳng lẽ lớn lên gặp lại vẫn đánh lộn sao? Hơn nữa khi chia tay hai phụ tử Khắc Lạp Phu và Vu Nhai tràn ngập tình cảm chân thành tha thiết.

Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu lộ biểu tình nghi hoặc hỏi:

- Hợp nhất bách tộc? Là sao?

Vu Nhai không nói lòng vòng, hắn kể ra toàn bộ kế hoạch cho Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu nghe, bao gồm lấy Cổ Ma tộc lừa gạt. Vu Nhai còn kể cách thuyết phục Thú Nhân tộc như thế nào, đến cuối cùng hai phụ tử há hốc mồm, biểu tình cứng ngắc. Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu cảm giác như nghe truyền thuyết, thật sự rất khó tin.

Vu Nhai có dã tâm lớn vậy sao? Mới bao lâu không gặp tiểu binh ngày xưa đã biến thành như vậy?

Điều duy nhất dễ chấp nhận là trong khoảng thời gian này Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo có nghe truyền thuyết Vu Nhai, biết hắn là đại nhân vật có tiếng tăm trên Thần Huyền đại lục. Cho nên Vu Nhai có dã tâm như thế cũng không khó chấp nhận, chẳng qua đến quá đột ngột.

Vu Nhai không nói phức tạp, kết thúc câu chuyện rồi hỏi:

- Các ngươi thấy sao?

Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu câm nín, đầu óc rối bòng bong thì làm sao cho Vu Nhai câu trả lời? Hai phụ tử cần thời gian tiêu hóa. May là như đã nói, Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu lăn lộn trong nhân loại đã lâu, trí thông minh không thấp, biết nhiều nhân tình thế thái.

Khắc Lạp Phu mở miệng, biểu tình cực kỳ phức tạp nói:

- Vu Nhai huynh đệ, tại sao nói cho chúng ta những điều này? Ngươi có thể đối xử với chúng ta như Nguyệt Cổ.

Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu muốn biết suy nghĩ của Vu Nhai.

- Ta không quen Nguyệt Cổ, còn các ngươi là bằng hữu của ta.

Vu Nhai cười nói:

- Mới nãy ta nói rồi, các ngươi là người Bắc Đẩu hành tỉnh ta, bằng hữu Bắc Đẩu đều biết kế hoạch của ta và cố gắng giúp ta thực hành. Ta không có dã tâm lớn đến muốn làm vua bách tộc, chẳng qua là mong người thân, bằng hữu của mình sống sót, bao gồm các ngươi.

Vu Nhai nói thật lòng, nếu không phải bị dồn đến đường cùng thì hắn sẽ chịu làm vua bách tộc mệt chết mệt sống sao? Vu Nhai làm Dao Quang thành chủ còn phủi tay chưởng quầy, không muốn quản lý việc gì.

Vu Nhai không giải thích gì nhiều tránh cho giả dối.

Phụ tử Khắc Lạp Phu ngước mặt lên, há to mồm, chắc chắn không biết nên nói cái gì, chỉ còn lại cảm động.

Vu Nhai nhìn Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu, hắn hỏi lại lần nữ:

- Các ngươi thấy sao? Có chịu giúp ta không?

Vu Nhai không hỏi 'các ngươi có bán đứng ta không?' mà là hỏi 'các ngươi có chịu giúp ta không?'. Bởi vì Vu Nhai tin tưởng Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu, hắn biết dù bọn họ không muốn Ải Nhân tộc đầu phục hắn, không ủng hộ kế hoạch thì tụet đối sẽ không bán đứng hắn.

Thật lâu sau Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu thở hắt ra:

- Phù.

Hai phụ tử lại ngước mặt lên, ánh mắt kiên quyết.

- Giúp, sao lại không? Không nói đến Ải Nhân tộc trở thành chủng tộc dưới tay Vu Nhai huynh đệ tốt hơn làm nô lệ, chỉ nói bản thân ngươi. Ta tin tưởng từ ngươi thống trị bách tộc nhất định sẽ khiến bách tộc, Ải Nhân tộc càng phồn vinh hơn.

Khắc Lạp Ngạo tiếp lời phụ thân:

- Lão già nói đúng, bách tộc loạn thật sự cần một vị vua, bách tộc có vua thì sẽ không dễ bị nhân loại bình thường bắt làm nô lệ mà không cách nào chống cự, không như bây giờ mặc người xâm lược.

- Nói thật là nếu không phải tại địa hình bách tộc loạn địa hỗn loạn, đầy rẫy tuyệt địa, di tích cộng với mấy thần giai thì đã sớm bị chia cắt sạch sẽ, làm gì còn bách tộc tồn tại? Bách tộc liên hợp lại tuyệt đối sẽ không e sợ thế lực nào, hợp sức là kết quả tốt nhất.

- Như lão già nhà ta nói, chúng ta hiểu con người Vu Nhai huynh đệ như thế nào. Làm!

Vu Nhai nhìn hai phụ thân chằm chằm, nói:

- Nhưng nếu sơ sẩy một cái là các ngươi sẽ biến thành tội nhân thiên cổ của Ải Nhân tộc!

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Ta không nắm chắc có thành công hay không, dù sao thực lực hiện giờ của ta chỉ cỡ đỉnh thiên binh sư. Thực lực tổng hợp của Bắc Đẩu cũng không mạnh, nếu làm thì sẽ mạo hiểm mất mạng.

Khắc Lạp Phu trả lời:

- Nếu đã tin tưởng thì phải tin đến cùng. Tại sao muội muội Thủy Tinh tin ngươi như vậy? Tại sao những người Bắc Đẩu tin ngươi như thế? Nếu bọn họ đã tin tưởng thì phụ tử chúng ta được ngươi gọi là người Bắc Đẩu cũng sẽ tin!

Vu Nhai lại cảm động.

Khắc Lạp Phu tự giễu nói:

- Hơn nữa mất mạng thì sao? A, nếu không nhờ Vu Nhai huynh đệ thì nhãi con Khắc Lạp Ngạo này chỉ còn một đống xương, chúng ta có thể đứng nói chuyện như bây giờ sao? Nếu Khắc Lạp Ngạo chết thì phụ thân ta đây sống được sao? Ta làm sao sống?

Khắc Lạp Ngạo cảm động nhìn phụ thân, nước mắt lưng tròng:

- Lão già . . .

Khắc Lạp Phu nhìn Khắc Lạp Ngạo chằm chằm:

- Nhãi con!

Hai phụ tử thâm tình nhìn nhau. Mới đầu Vu Nhai rất cả động suýt khóc theo, nhưng nhìn cảnh tiếp theo thì suýt ói ra. Hai tên mặt râu ria xồm xoàm, cao to vạm vỡ lộ ra ánh mắt thâm tình nhìn nhau đúng là chết người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.