Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1490: Chương 1490: Còn có điều ta không biết?




Thủy Tinh lắc đầu, nói:

- Thề cũng vô dụng. Ngươi nên biết rõ tính cách của ta, chúng ta mong ngươi sống sót trong trận chiến này.

Thủy Tinh không muốn Vu Nhai hứa hẹn gì với các nàng. Thủy Tinh biết rõ Vu Nhai sẽ không bỏ mặc bất cứ người nào quan trọng với hắn, Vu Nhai thậm chí không bỏ mặc bằng hữu, điều này thì không bàn cãi.

Vu Nhai đối diện ánh mắt Thủy Tinh, khó thể kiềm nén vươn tay ôm nàng. Thủy Tinh mặc cho Vu Nhai ôm. Hai người yên lặng, dưới lòng đất không có gió, không có thanh âm nào, chỉ có nhịp tim và tiếng hít thở gần bên tai. Bỗng có tiếng thở dài rất khẽ nhưng lại vang rõ to trong thế giới tĩnh lặng.

Tiếng thở dài phá vỡ bình tĩnh, vẫn là thanh âm đến từ ngàn vạn năm xa xôi.

Vu Nhai, Thủy Tinh nổi lên cảnh giác:

- Là ai?

Hai người nhìn bốn phía.

Vu Nhai nghĩ đến một điều, hỏi:

- Là vị tiền bối bám trên người ta? Là người đúng không? Có thể đi ra nói chuyện không? Không biết tiền bối có gì cần tiểu tử ta đây giúp đỡ?

Không ai đáp lại, như thể tiếng thở dài trong mộng.

Vu Nhai không chết tâm kêu gọi:

- Tiền bối, tiền bối . . .

Bốn phía im lặng. Thủy Tinh nhìn Vu Nhai chằm chằm, nàng không nhìn ra được điều gì. Cuối cùng hai người bỏ cuộc, Thủy Tinh hỏi thăm chuyện tiền bối bám trên người Vu Nhai.

Vu Nhai kể ra tình huống lúc bị thuật định hắc chú đóng đinh.

Thủy Tinh kinh ngạc hỏi:

- Thì ra có thanh âm nhắc ngươi khiến ta giải thuật định hắc chú giúp?

Vì đừng nói là người rành Lưu Tinh Đồng, số người biết Lưu Tinh Đồng tồn tại đếm trên đầu ngón tay. Tại sao thanh âm kia biết Lưu Tinh Đồng của Thủy Tinh có thể giải chú?

Thủy Tinh nhíu mày nói:

- Chẳng lẽ tiền bối bám trên người của ngươi là Hắc Nguyệt đại quản sự mang đến? Hắc Nguyệt đại quản sự rất kỳ dị, không chừng có tàn hồn lợi hại bám vào, khi lão cố định ngươi thì tàn hồn đó bám vào người của ngươi. Khi Hắc Nguyệt đại quản sự nghiên cứu thuật định Lưu Tinh Đồng có lẽ chủ nhân thanh âm kia ở bên cạnh xem xét.

Vu Nhai gật gù:

- Có lý.

Trừ cách giải thích này ra không có cái nào hợp ly hơn. Thủy Tinh, Vu Nhai không ngờ linh hồn hoàng hậu mấy ngàn năm trước còn tồn tại, ẩn giấu trong mảnh đất bí ẩn mà không ai hay biết. Không ai biết linh hồn hoàng hậu bám trên người Vu Nhai.

Vì thanh âm này khiến Vu Nhai, Thủy Tinh không còn tâm tình tâm sự. Hai người ngồi xuống tò chuyện về mảnh đất bí ẩn, vòng ngoài thế giới lữ giả, vân vân và vân vân. Chuyện Độc Cô Diệt Ninh, chuyện cô đơn trăm năm, chuyện Tiểu Mỹ, chuyện thần chi nguyên giới các loại. Thủy Tinh nghe ú tim phập phồng. Đặc biệt đoạn Độc Cô Diệt Ninh, trăm năm ảo và thật, nàng giật mình không nói nên lời.

Thủy Tinh sợ hết hồn, nếu Vu Nhai ở trong thời gian thần đạo không đi ra thì chẳng lẽ hắn sẽ chết?

Vu Nhai thấy bộ dạng lo lắng của Thủy Tinh thì vỗ ngực bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Lão công của nàng là nghịch thiên, thời gian thánh đạo gì đó dễ như trở bàn tay, thoáng chốc cảm ngộ ngay.

Khoe khoang trước mặt lão bà của mình thì có sao?

Thủy Tinh mặc kệ Vu Nhai thổi phồng, nàng biết tiểu tử thối này sợ nàng lo nên cố ý nói nhẹ nhàng nhưng sự thật làm gì dễ như vậy? Thử đổi vị trí, nếu Thủy Tinh trải qua cô đơn trăm năm thì sẽ như thế nào? Chắc chắn Thủy Tinh sẽ điên, nhưng Vu Nhai thì vượt qua, vẫn giữ tâm tính vốn có. Chắc lúc đó Vu Nhai rất nhớ người thân.

Tuy rằng trăm năm là ảo ảnh nhưng Vu Nhai thật sự cảm nhận thời gian trôi qua. Bọn họ và Vu Nhai từ biệt mấy tháng, Vu Nhai lại rời xa họ trăm năm. Nghĩ đến đây Thủy Tinh rất muốn khóc.

Vu Nhai mỉm cười nói:

- Thật sự không sao, khi ta quay về hiện thực, biết trăm năm đó là ảo thì ta đã phục hồi lại bình thường.

Vu Nhai cười rất nam tính, hắn không muốn thấy nữ nhân mình yêu rơi lệ:

- Thôi, nói chuyện vui đi. Nàng cũng biết trong câu chuyện ta vừa kể có bí mật quan trọng nhất, tức là ta . . .

Vu Nhai thấy Thủy Tinh mếu thì không muốn che giấu bí mật nữa, hắn định thổ lệ tất cả.

Thủy Tinh vô điều kiện tin tưởng, cho hắn tự do bay lượn, Vu Nhai dựa vào cái gì tiếp tục giấu diếm? Thủy Tinh chưa kịp phản ứng thì Vu Nhai triệu hoán ra, một luồng dao động không gian thánh đạo, chỉ mình nàng nghe thấy. Bốn phía tĩnh lặng, ai biết thanh âm kia sẽ lan bao xa?

Thủy Tinh định ngăn Vu Nhai lại, như lúc trước đã nói, nàng sợ rơi vào tay địch rồi kẻ thù dùng thủ đoạn nào đó biết bí mật của hắn. Ví dụ Hắc Nguyệt đại quản sự, nếu Thủy Tinh bị lão bắt thì Hắc Nguyệt đại quản sự có một trăm cách khiến nàng mở miệng khai ra bí mật.

Vu Nhai không cho Thủy Tinh nói chuyện, hắn bá đạo tuyên bố:

- Đừng lo, không cần sợ bị người khác thông qua nàng biết bí mật của ta. Giờ dù có biết bí mật thì sao? Ta sợ bị người khác biết sao?

Vu Nhai vừa lĩnh ngộ khí phách vương giả bất giác bộc phát ra. Vu Nhai lúc này trở nên đẹp trai hơn, thần chi nguyên giới thế giới lữ giả đã biết bí mật của hắn, giờ đây bí mật đã bị bật mí.

Vu Nhai tuyệt đối sẽ không để ai bắt cóc Thủy Tinh, nàng sẽ không bị tổn hại gì, tuyệt đối.

Vu Nhai nói:

- Đây là huyền binh bản mệnh của ta, cục gạch đó.

Thủy Tinh chưa kịp phản ứng thì Vu Nhai lôi cục gạch ra, mỗi trang giấy bên trong là một thanh huyền binh bản mệnh. Thủy Tinh há hốc mồm nhìn, khi biết bí mật của Vu Nhai thì nàng không nói nên lời. Sao lại có huyền binh bản mệnh nghịch thiên như thế? Là ai tạo ra?

Thủy Tinh đã hiểu tại sao Vu Nhai nghịch thiên. Có huyền binh bản mệnh nghịch thiên như vậy giúp đỡ, không tiến bộ vùn vụt mới là lạ. Vu Nhai có được huyền binh bản mệnh nghịch thiên không chỉ nhờ vào may mắn, hắn cũng có thiên phú.

Thủy Tinh không ngăn cản Vu Nhai bộc lộ bí mật ra, vì nàng đã giật mình quên hết tất cả.

- Nói theo cách của thế giới lữ giả thì huyền binh bản mệnh của ta cũng là thần chi nguyên giới, ngang ngửa với mảnh đất bí ẩn nhưng chưa hoàn toàn trưởng thành. Ta bây giờ tu luyện hoàn thiện thần chi nguyên giới này. Ha ha, đây là thứ ngang ngửa với mảnh đất bí ẩn, nàng nói xem ta như thế có chết được không?

Vu Nhai nhìn thẳng mắt Thủy Tinh, trong mắt hắn tràn ngập bá khí, tự tin.

- Vậy nên dù chuyện gì xảy ra trước tiên hãy quan tâm bản thân các nàng, lão công của nàng là vô địch, sẽ không chết.

Thủy Tinh không biết nên nói cái gì, khẽ ừ:

- Ừm!

Lòng Thủy Tinh rất kích động, tóm lại Vu Nhai có vô hạn cơ hội sống sót, rất khó chết, nàng không cần lo nữa. Thủy Tinh vô điều kiện tin tưởng Vu Nhai thành công. Sự an toàn của Vu Nhai là nguồn gốc làm Thủy Tinh kích động, vì hắn có gặp đại chiến gì cũng sẽ sống sót.

Tuy huyền binh bản mệnh làm Thủy Tinh giật mình nhưng rất nhanh cảm xúc khác thay thế, đó là có nó thì Vu Nhai an toàn hơn nhiều, hắn sẽ rất cường đại, không chết. Xác định điều này đã đủ, Thủy Tinh rất vui vẻ, nàng không cần gì khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.