Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1277: Chương 1277: Còn lại hai ngươi (hạ).




Nguyệt Lâm Sa thấy ý cười đắc thắng trong mắt Vu Nhai, nàng từ thiếu nữ lo được lo mất trở về làm ma nữ.

Nguyệt Lâm Sa thầm nghĩ:

- Không đúng, hắn đang tranh đại nghĩa và ngôn ngữ với ta, múa mép khua môi, không phải hắn không thích ta. A, làm sao đây? Sao ta có chút mong chờ bị hắn cướp? Không được không được, ta đường đường là công chúa!

Vu Nhai không biết công chúa Nguyệt Lâm Sa suy nghĩ lung tung cái gì, bây giờ còn hai nữ nhân chờ hắn chọn.

Thủy Tinh dịu dàng hỏi:

- Vu Nhai, từ ngươi quyết định đi.

Thủy Tinh biết chuyện Tiểu Mỹ, biết hắn hứa hẹn là vì báo đáp Nguyệt Lâm Sa đã cứu Tiểu Mỹ, cộng với lời hắn đã nói khiến nàng cảm thấy mình quá đáng. Thủy Tinh là một thiếu nữ dịu dàng, cô độc, rất ỷ lại Vu Nhai. Lúc này Thủy Tinh không băn khoăn chuyện Nguyệt Lâm Sa, Vu Tiểu Dạ nữa.

Thủy Tinh biết chắc Nguyệt Lâm Sa thích tiểu tử này, nàng rất bất đắc dĩ. Công chúa Ma Pháp đế quốc còn thích Vu Nhai, nàng biết làm sao? Cái tên đáng chết, vô sỉ này tại sao cứ hấp dẫn nữ nhân?

Thủy Tinh thật buồn rầu, nữ nhân trong nhà càng lúc càng nhiều.

Vu Nhai lắc đầu, nói:

- Ta không chọn ai, các nàng tùy ý chọn một người đi. Chờ khi nào thử thách có đội ba người thì chúng ta lại đi chung.

Chọn ai đều không tốt, Vu Nhai dứt khoát không chọn.

- Các nàng hãy phát huy tự do, không có ta bên cạnh có lẽ càng dễ hành động hơn. Ta ghét nhất là nhường nhịn gì đó.

Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ biết Vu Nhai khó chọn, khẽ ừ:

- Ừm!

Về nhường nhịn đúng là nếu hai nữ nhân ở chung với Vu Nhai, Thủy Tinh và Vu Tiểu Dạ tìm được thứ tốt chắc chắn sẽ đưa cho hắn trước, Vu Nhai cũng vậy, thế thì rất khó chịu.

Vu Nhai cười nói:

- Đặc biệt là Thủy Tinh, nàng đã là thánh binh sư, khi gặp quy tắc lực lượng có thể dung hợp tuyệt đối đừng khách sáo, đừng chừa lại cho ta. Các nàng phải tin ta sẽ lấy được nhiều hơn.

Hai nữ nhân đồng thanh kêu lên:

- Biết rồi!

Thủy Tinh mở miệng nói:

- Vu Nhai, ngươi yên tâm đi, tuy ta là thánh binh sư nhưng sư phụ Minh bà bà nói huyền binh ma pháp rất kỳ lạ, chỉ cần là quy tắc lực lượng tràn ngập hy vọng ta có thể tiếp tục dung hợp.

Vu Nhai gật đầu, nói:

- Vậy ta yên tâm.

Một giọng nam chanh chua vang lên:

- Được rồi, các ngươi hãy mau chọn người đi, chúng ta không rảnh nghe các ngươi tâm sự tình yêu.

Có vẻ người này rất bất mãn Vu Nhai, hiện giờ người bất mãn hắn xếp dài cả một con phố.

Vu Nhai, Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ chia tay, hạch tâm hội viên tiếp tục chọn thành viên tổ đội.

Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ chọn nữ nhân bề ngoài có vẻ dễ ở chung. Không lâu sau hạch tâm hội viên lựa chọn xong.

Hội trưởng Lữ Giả tiếp tục bảo:

- Phương trận thứ nhất có thể chọn phương trận thứ ba làm chiến hữu, phương trận thứ hai có thể chọn phương trận thứ bốn, cứ thế suy ra. Hai phương trận cuối cùng nếu còn người thì tự do tổ đội.

Tuy hội trưởng Lữ Giả hơi tò mò chuyện vừa rồi nhưng không chú ý nhiều, không xem trọng, đặc biệt là với Vu Nhai. Hội trưởng Lữ Giả chỉ hơi tiếc nuối, thanh niên được hoan nghênh như vậy tại sao thiên phú, tiềm lực kém như thế?

Đương nhiên tiêu chuẩn kém là so với siêu thiên tài khác.

Tiếp theo là hàng loạt lựa chọn. Đầu tiên là phương trận sáng nhất, tức là phương trận thứ nhất lựa chọn. Độc Cô Cửu Tà vốn muốn chọn Vu Nhai nhưng nhìn ánh mắt Nguyệt Lâm Sa, Vu Tiểu Dạ, Thủy Tinh thì lại thôi. Nữ nhân là sinh vật người bình thường không dám chọc vào, đặc biệt loại nữ nhân vừa đẹp vừa mạnh, đặc biệt không chỉ một nữ nhân. Độc Cô Cửu Tà giành Vu Nhai với ba nữ nhân? Muốn chết sao?

Trừ phương trận thứ nhất, thứ hai ra mặt sau cơ bản đều bị chọn. Sau khi hai phương trận này lựa xong mới tiếp tục chọn xuống dưới. Hai phương trận cuối cùng bi kịch, đa số không muốn chọn bọn họ nhưng hết cách, nếu không chọn thì không có người. Cuối cùng đa số người được chọn, ví dụ phương trận thứ sáu bị người chọn gần hết, số còn lại có quyền lựa người. Bọn họ chỉ có thể chọn hai phương trận cuối cùng, bất giác lựa xong, số còn lại không ai muốn.

Như hội trưởng Lữ Giả đã nói, không có người muốn thì tự do tổ đội đi.

Có lẽ vì phản cảm thậm chí ghen tỵ Vu Nhai, hầu như không ai chọn hắn. Phái nữ cũng vậy, một số có hứng thú với Vu Nhai nhưng không dám mạo hiểm đắc tội hai hạch tâm hội viên, một công chúa. Chủ yếu là vì Vu Nhai thật sự rất yếu.

Cuối cùng chỉ còn lại Vu Nhai là một người âm trầm, da bọc xương, tách biệt với mọi người.

Hội trưởng Lữ Giả nhìn hai người, nói:

- Còn lại hai ngươi vậy hãy hợp thành một đội đi.

Hai người kỳ lạ, một người là vong linh pháp sư, một người khác tiềm lực hầu như bị ép cạn lại có ý thức trách nhiệm mạnh, được nữ nhân thích. Vong linh pháp sư muốn có được quy tắc lực lượng giúp cảm ngộ thành thánh không dễ, trừ phi tìm thấy vong linh hoặc hắc ám, xác suất không lớn. Tiềm lực bị ép cạn thì khỏi nói.

Nhưng ít nhất sức chiến đấu của vong linh pháp sư siêu mạnh.

Hội trưởng Lữ Giả chỉ hơi chú ý một chút rồi ra lệnh chuẩn bị xuất phát. Vì tổ đội nên mọi người, bao gồm hạch tâm hội viên từ chín phương trận biến thành năm.

Hội trưởng Lữ Giả nói:

- Đội hạch tâm hội viên đi trước, cách nửa canh giờ tới đội tiếp theo, lối vào chính là bia lữ hành này.

Đám cao tầng, trưởng lão rời khỏi bia lữ hành. Ánh sáng rực rỡ, bia lữ hành to lớn biến thành một cánh cửa.

Hội trưởng Lữ Giả chỉ vào hạch tâm hội viên, nói:

- Vào đi. Nhớ kỹ, các ngươi có thể tự mình hợp thành đội tạm thời nhưng tốt nhất chọn người mình vô cùng tin tưởng tòng hiện thực. Đừng dễ tin, không thiếu chuyện đâm dao sau lưng.

Các thiên tài không ngốc, biết phải làm sao, đồng thanh kêu lên:

- Vâng!

Hạch tâm hội viên dẫn theo người mình chọn chạy vào trong. Dương Tiên Nặc độc ác liếc xéo Vu Nhai, sau đó toát ra kiêu ngạo. Được nữ nhân thích thì sao? Bản thân yếu như sên, gã đi vào trước có lẽ sẽ làm chút chuyện ngáng chân.

Người được Bạch Trọc chọn liếc Vu Nhai, lắc đầu. Người này sẽ không là đối thủ của gã, vì gã cũng được hạch tâm hội viên nhìn trúng. Hừ, nhìn trúng? Gã liếc Bạch Trọc, rồi gã sẽ vượt qua hạch tâm hội viên.

Vu Tiểu Dạ, Nguyệt Lâm Sa, Thủy Tinh, Độc Cô Cửu Huyền nhìn Vu Nhai, chào hỏi từ biệt.

Đội hạch tâm hội viên đi vào bia lữ hành to lớn, chớp mắt biến mất. Đội thứ hai chờ nửa canh giờ, tới lượt Vu Nhai phải chờ hai canh giờ.

Mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, vì để phòng ngừa công hội lữ giả không cho bọn họ rời khỏi địa bàn của mình. Bây giờ đa số người đang thảo luận, hai người tạm tổ hợp cần hiểu biết thực lực, sở trường của nhau.

Vu Nhai nhìn người âm trầm bên cạnh, liếc sơ biết ngay là Vong Linh pháp sư. Đây là lần đầu tiên Vu Nhai thấy Vong Linh pháp sư, hơi tò mò, nhưng nhìn bộ dạng đối phương cô độc thì không tiện bắt chuyện. Vu Nhai tự tu luyện, dự định tán gấu với Thôn Thiên kiếm linh một buổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.