Triệu Hoán Thần Binh

Chương 653: Chương 653: Đệ tử của nàng bị ta bắt (hạ).




Tiễn Linh bị ấn tượng ban đầu cứ cho rằng Vu Nhai thật sự bị bắt, vội vàng nói:

- Ta về ngay.

Tiễn Linh lo lắng cho Thủy Tinh, phớt lờ Ngũ sư tỷ nói 'tình tự'.

- Không cần sốt ruột, sư phụ nói muốn trông thấy ngươi. Ngươi là thị nữ theo bên cạnh Tinh Tinh sư muội, sẽ luôn ảnh hưởng Tinh Tinh sư muội. Vì để nàng yên lòng tu luyện, sư phụ muốn cho ngươi thấy bộ mặt của nam nhân kia, càng không mong ngươi bị nam nhân đó dụ dỗ.

Ngũ sư tỷ tiếp tục bảo:

- Nhưng xem ra ngươi chưa bị hắn dụ dỗ đúng không? Có vẻ ngươi không biết tung tích của nam nhân ghê tởm họ Vu. Theo ta thấy hắn lộ mặt thật trước Tinh Tinh sư muội cũng không mặt mũi gặp các ngươi, tự động bỏ trốn, quá ghê tởm. Thôi, Tiễn Linh và hai nam nhân kia đi theo chúng ta về, còn lại một người thông báo với Huyền Thần điện lập tức tìm Vu Nhai cho chúng ta. Nếu không thì hai nam nhân theo chúng ta về . . .

- Trở về cái đầu ngươi! Tự ngươi ghê tởm đừng đi ra làm người ta buồn nôn!

Lúc này trong không trung vang tiếng hú của khu phong thứu.

Một nam nhân từ trên trời giáng xuống, tốc độ siêu nhanh, tay cầm trường kích đâm hướng Ngũ sư tỷ. Ngũ sư tỷ bất ngờ không kịp đề phòng địa bị đánh bay.

Bùm một tiếng, huyền binh phòng ngự thuộc về ma pháp sư mở ra.

- Ngũ sư tỷ!!!

Lại là huyền binh phòng ngự, Vu Nhai đâm một kích không giết được Ngũ sư tỷ còn bị chấn văng ra xa. Huyền binh phòng ngự trên người Ngũ sư tỷ vỡ nát, mới rồi nàng còn đắc ý bây giờ bị thương nặng.

Đám người Huyết Lệnh, Tiễn Linh kinh kêu:

- Vu Nhai!

Tuy Ngũ sư tỷ bị thương nặng nhưng không trí mạng, có thể miễn cưỡng đứng lên.

Ngũ sư tỷ nhìn Vu Nhai chằm chằm, nói:

- Là ngươi? Ngươi còn mặt mũi trở về, dám xuống tay với ta? Ngươi chết chắc!

Vu Nhai cực kỳ bá đạo nói:

- Tại sao ta không mặt mũi trở về? Ngươi mới nói toàn là vớ vẩn, lão tử bị sư phụ của ngươi bắt? Buồn cười, xử nữ già vạn năm kia có thể bắt được ta sao?

Đúng như Vu Nhai dự đoán, đám người Ngũ sư tỷ muốn bắt Tiễn Linh về giao cho ma pháp sư cường đại nhất, nàng còn ám thị nhóm Ngũ sư tỷ là Tiễn Linh bị Vu Nhai dụ dỗ.

Ha ha, đương nhiên là sẽ bị dụ dỗ.

Bởi vì Vu Nhai không hề bị bắt, nếu Tiễn Linh liên lạc với hắn trước khi nhóm Ngũ sư tỷ đến đương nhiên biết hắn chưa bị bắt, vậy là ảo thuật ma pháp sư cường đại nhất đã làm với Thủy Tinh sẽ bị lộ.

Cho nên ma pháp sư cường đại nhất buông xuống tư thế kiêu căng cao quý của mình, muốn gặp thị nữ Tiễn Linh ti tiện. Tiếp theo dù Tiễn Linh có tin tưởng Vu Nhai cỡ nào cũng sẽ bị ma pháp xoay lòng vòng, cuối cùng không cho Thủy Tinh gặp lại hắn là hoàn thành, không cần tốn nhiều thời gian, công sức. Đương nhiên vì để phòng ngừa, tốt nhất là Vu Nhai vĩnh viễn biến mất.

Ngũ sư tỷ lau máu bên môi, lạnh lùng nói:

- Quả nhiên, sư phụ của ta nói đúng, thả ngươi đi là sai lầm, ngươi lại bắt đầu lừa dối người.

Các sư tỷ muội xung quanh phát ra ma pháp, Tô Lôi sư muội lúc trước còn hơi tin vào tình yêu giờ đây ánh mắt chán ghét nhìn Vu Nhai. Khi đó Tô Lôi cũng có mặt xem ảo thuật.

- Lừa dối sao? Vậy lão tử sẽ dùng hành động thực tế cho ngươi biết có phải lão tử đang dụ dỗ người không!

Vu Nhai thật sự không nhịn được, xử nữ già vạn năm vì khiến đệ tử băng thanh ngọc khiết như sắt thép nên dám làm tất cả, bây giờ nếu không ra mặt trời mới biết ma pháp sư cường đại nhất còn làm ra chuyện gì nữa. Đáng mừng là Tiễn Linh không bị ảo thuật ảnh hưởng, may mắn hơn là Vu Nhai kịp trở về trước nhóm Huyết Lệnh, Tiễn Linh bị bắt.

- Vu Nhai, rốt cuộc là sao?

Tiễn Linh choáng váng. Ngũ sư tỷ nói Vu Nhai bị bắt lộ ra bộ dáng xấu xí, hắn thì bảo là mình không bị bắt. Tiễn Linh ù ù cạc cạc.

Ngũ sư tỷ cười khẩy nói:

- Hành động thực tế? Ngươi muốn làm gì?

Ngũ sư tỷ muốn nhìn xem nam nhân ghê tởm này biểu diễn trò mèo gì.

Vu Nhai lạnh lùng nói:

- Hành động thực tế chính là . . . Trấn áp các ngươi, bắt cóc các ngươi, bức xử nữ già vạn năm giao Thủy Tinh ra.

Chuyện này Vu Nhai bất chấp, hắn nói xong lập tức ra tay. Trận chiến đầu tiên Vu Nhai lên địa binh sư là đấu với ma pháp sư, trong mấy người này chỉ có Ngũ sư tỷ là thực lực khá đáng sợ. Tuy nhiên Vu Nhai cùng ma pháp xông tới đánh lén khiến Ngũ sư tỷ mất sức chiến đấu, những người khác đối với hắn tuy không đến nỗi yếu ớt như bún nhưng muốn bắt giữ không khó.

Vu Nhai đánh ra Thất Tinh Đoạn Nguyệt, nói:

- Nếu lão tử bị bắt sẽ xuất hiện ở đây? Lão tử sớm tè ra quần bỏ tốn. Nếu lão tử bị bắt sẽ có cơ hội đạt đến địa binh sư? Nếu lão tử bị bắt dám khiêu khích sư phụ của các ngươi sao? Nếu lão tử bị bắt thì sư phụ biến thái của các ngươi thật sự cho ta dễ dàng rời đi? Hài chết.

Lời Vu Nhai nói đứng trên lập trường ảo thuật, lời nói vô cùng vững vàng, nếu không biết gì thì sẽ biểu hiện như vậy sao? Tiếc rằng không ai nghe hiểu, vì bọn họ không biết ảo thuật, không liên tưởng được.

Các nữ ma pháp sư cười khẩy nghe, vì rõ ràng bọn họ thấy Vu Nhai.

Đám người Tiễn Linh, Huyết Lệnh không ra tay. Tiễn Linh hết hoang mang, vì đúng như Vu Nhai nói, nếu hắn bị ma pháp sư cường đại nhất bắt lộ ra mặt xấu xí thì bây giờ đã ra tay vô tình. Đám Huyết Lệnh hơi nghi ngờ, vì Vu Nhai là loại người co được giản được, có thể lúc bị bắt hắn làm bộ làm tịch, sau đó trốn ra giở trò khác.

Nếu Vu Nhai biết suy nghĩ của nhóm 26 không biết nghẹn họng tới cỡ nào, hắn muốn khóc. Thì ra hình tượng của hắn đã đen đến tận đây, chiến hữu không thèm tin mình.

Không lâu sau Vu Nhai đánh gục mấy nữ ma pháp sư, huyền binh phòng ngự không chút tác dụng trước mặt hắn.

- Cự Xỉ, trói bọn họ lại.

Cự Xỉ lên tiếng, không chút thương hương tiếc ngọc cột các nữ ma pháp sư lại.

Khi Cự Xỉ định trói Tô Lôi sư muội thì Vu Nhai ngăn lại:

- Chờ chút.

Vu Nhai tới gần Tô Lôi sư muội dáng vẻ yếu đuối nhưng vì ảo thuật nên lộ biểu tình kiên cường với Vu Nhai.

- Ngươi đi đi, quay về nói cho sư phụ các ngươi, nói với xử nữ già vạn năm đó là đệ tử của nàng bị ta bắt, muốn cứu đệ tử về thì đổi với Thủy Tinh.

- Ta . . .

Biểu tình Vu Nhai nghiêm túc nói:

- Nói cho xử nữ già vạn năm nếu không mang Thủy Tinh tới thì lão tử sẽ tìm người hiếp hết đệ tử băng thanh ngọc khiết của nàng.

Vu Nhai tràn đầy sát khí hù Tô Lôi thụt lùi mấy bước, nàng ngẩng đầu hỏi:

- Sao . . . Sao ngươi có thể như vậy?

Vu Nhai lạnh nhạt nói:

- Là xử nữ già vạn năm ép ta. Nếu nàng đã không từ thủ đoạn thì lão tử chơi tới cùng.

Tô Lôi cảm thấy nam nhân trước mắt nàng là ác ma.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.