Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1790: Chương 1790: Đổi linh hồn




Không chỉ có xuất hiện nhân cách thứ hai, ở trên phương diện châm trận càng thay đổi gấp mấy chục lần. Một đêm bạo phát. Đương nhiên, đế quốc Huyền Binh cũng có một chút lo lắng. Bởi vì sự biến hóa của Luyện Khinh Vũ, hắn cũng không thể hắn nắm giữ. Hắn sợ sẽ bắn ngược.

Bởi vậy, trong đội ngũ của Vu Nhai và Luyện Khinh Vũ, hắn còn phái tới cao thủ siêu cấp ẩn nấp.

Về phần trên đường đi, Vu Nhai có khả năng rời khỏi đội ngũ sao? Huyền Binh Đại Đế lại hoàn toàn không lo lắng. Nói thật ra, đế quốc Huyền Binh đối với thế giới này, khả năng nắm giữ vẫn nhiều hơn so với sự tưởng tượng của người khác rất nhiều. Rất nhiều tuyệt địa hắn tuy rằng không có cách nào giải được bí mật trong đó, nhưng có thể tự do ra vào thậm chí phái người tới ẩn nấp trấn thủ. Vu Nhai trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn. Cho dù hắn có thể rời khỏi cũng không sợ. Còn có rất nhiều đội ngũ khác!

Đúng vậy, từ khi đế quốc Huyền Binh bắt được được lập ra, Huyền Binh Đại Đế đời thứ nhất đã phát hiện ra chỗ này. Nhưng mãi đến mấy nghìn năm sau bọn họ vẫn không có cách nào nắm giữ được nơi đây. Ở đây nơi có thể giết chết Thần Hoàng, bọn họ vẫn chưa giải quyết được.

Nói cách khác, thế giới này chỉ còn lại có nơi có thể giết chết Thần Hoàng khiến đế quốc Huyền Binh phải dừng bước lại.

Mà nơi có thể giết chết Thần Hoàng, Vu Nhai đi vào cũng chết.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ chủ quan của bản thân Huyền Binh Đại Đế hiện nay. Hắn căn bản cũng không biết, nơi một vài Thần Hoàng đi vào cũng sẽ xong đời, nhưng Vu Nhai đi vào lại không có việc gì. A, những việc này tạm thời bất kỳ ai cũng không biết...

- Phía trước là một đầm lầy. Được rồi, chúng ta vừa rời khỏi dãy núi. Xung quanh vẫn chưa phải là khu vực quá nguy hiểm. Những người thực lực còn chưa đạt được cấp bậc Thần Tướng chỉ cần cẩn thận một chút là được.

Ở chỗ đội ngũ của Vu Nhai, giọng nói của trưởng công chúa truyền ra ngoài.

Giống như nàng nói, bọn họ tiến vào một đầm lầy. Theo trên bản đồ ghi chú, ở đây còn có nguyên sinh vật và khí độc rất lợi hại. Chỉ có điều đối với người có thực lực đạt được cấp Thần Tướng mà nói, đều không phải là vấn đề. Nhưng thật ra lúc này Vu Nhai lại phát hiện ra vấn đề. Trong thế giới này còn có loại Nguyên sinh vậtt này. Hình như Thần Chi Nguyên Giới chỉ cần tất cả tộc dân chết hết, sẽ không có sinh mệnh khác?

Cho dù là thế giới Lữ Giả, những tính mạng này cũng là do lực lượng Đoạn Thiên Nguyên Giới diễn hóa ra.

Đúng vậy, hoặc có thể thông qua nguyên sinh vật ở đây để phán đoán ra nơi thần bí này rốt cuộc có phải là trong Huyền Thiên Nguyên Giới hay không.

Cứ như vậy, Vu Nhai theo đội ngũ đi tới. Xung quanh ngoại trừ Lữ Nham và Lý Thân Phách và người của Lý gia tại Chùy Lĩnh ra, những người khác đều có chút thù địch với hắn. Nhưng hắn cũng không để ý tới bọn họ.

Nếu các ngươi tạm thời không muốn đánh, vậy ta cứ tiếp tục sắm vai của mình.

Đúng rồi. Còn có tiểu huynh đệ Luyện Khinh Vũ. Không ngờ thỉnh thoảng còn có thể trò chuyện vài câu. Hắn đối với mình vừa không sự thù địch, cũng không có hữ tình, có chỉ là sự thản nhiên nào đó.

Điều này khiến Vu Nhai càng cảm thấy kỳ lạ hơn. Hắn có cảm giác dường như Luyện Khinh Vũ căn bản không để ý tới hắn, hoặc nói là miệt thị hắn. Hiện tại thoạt nhìn bộ dạng Luyện Khinh Vũ rất ôn hoà, nhưng lại luôn luôn cao cao tại thượng?

Đồng thời, trò chuyện vài câu cùng lắm cũng chỉ tâm sự về thế giới thần bí này. Luyện Khinh Vũ không để lộ về vấn đề châm trận. Vu Nhai đã thử, nhưng Luyện Khinh Vũ chỉ là thản nhiên mỉm cười, sau đó liền trực tiếp chuyển đổi đề tài.

- Công chúa Linh Vũ, người đó sắp trở thành nữ nhân của ngươi sao? Chúc mừng ngươi... Đúng rồi, không cần để ý đến ta. Ta đối với nàng hoàn toàn không có chút tình cảm nào.

Cuối cùng Vu Nhai vẫn không nhịn được nói tới chuyện công chúa Linh Vũ. Nhưng Luyện Khinh Vũ lại chỉ nói như vậy:

- Trước đó, ta gần gũi với nàng chỉ là gặp dịp thì chơi thôi. Ta chỉ vì muốn nhận được sự tín nhiệm của Huyền Binh Đại Đế, không muốn rời khỏi trung tâm đế quốc.

Giọng điệu Luyện Khinh Vũ rất thản nhiên, ánh mắt và tim đập đều không có bất kỳ biến hóa nào. Tất cả cũng giống như hắn nói, đối với công chúa Linh Vũ hoàn toàn không có cảm giác. Thoạt nhìn chính là nhớ có một người như thế mà thôi.

Nhưng ngày hôm qua lúc say rượu lại là chuyện gì? Lẽ nào hắn gặp dịp thì chơi sao?

- Quả nhiên đổi một người, hoặc nói là đổi một loại nhân cách, đổi một linh hồn?

Vu Nhai chỉ nghĩ tới khả năng này. Nhìn nụ cười thản nhiên của Luyện Khinh Vũ, trong lòng hắn luôn xuất hiện hàn ý. Chẳng biết tại sao, hắn cảm giác được nụ cười như thế tràn ngập nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm. Hình như các cạm bẫy của Huyền Binh Đại Đế cũng không nguy hiểm bằng hắn.

- Người này chỉ nắm giữ ký ức Luyện Khinh Vũ, lúc này cũng đang diễn trò.

Trong lòng Vu Nhai thầm nói.

Hắn không để ý tới Luyện Khinh Vũ nữa. Trước mắt hắn đã không có cách nào khai thông với Luyện Khinh Vũ. Hơn nữa Luyện Khinh Vũ mang đến nguy cơ nào đó khiến Vu Nhai càng thận trọng hơn. Hắn càng muốn hiểu thế giới này. Bởi vậy hắn bắt đầu bắt nguyên sinh vật ở đây...

- Vu Nhai, phát hiện ra điều gì vậy?

Lý Thân Phách dẫn theo cao thủ Chùy Lĩnh của hắn nhích lại gần hỏi.

- Tạm thời vẫn không phát hiện được gì. Những nguyên sinh vật ở đây cũng không khác mấy so với ma thú đại lục Thần Huyền.

Vu Nhai lắc đầu. Phía trên đã nói, có lẽ có thể bắt nguyên sinh vật ở đây để phán đoán nơi này có phải là Huyền Thiên Nguyên Giới hay không. Phải biết rằng, quái thú ở thế giới Lữ Giả đều có chứa khí tức nào đó thuộc về bản thân thế giới Lữ Giả, không giống với đại lục Thần Huyền. Nhưng Vu Nhai phát hiện không ngờ nguyên sinh vật ở đây lại có phần tương tự với ma thú ở đại lục Thần Huyền, cũng không giống như do năng lượng của thế giới này diễn hóa ra.

Thậm chí còn có một loại cảm giác quen thuộc không nói rõ ra được. Không biết cảm giác quen thuộc này là từ đâu tới. Hắn hỏi qua các Binh Linh, các Binh Linh cũng chỉ lắc đầu, cũng không biết cảm giác quen thuộc mà Vu Nhai nói là từ đâu đến.

Trong lúc Vu Nhai nói chuyện, đám người xung quanh đều chú ý đến hắn.

Giống như Huyền Binh Đại Đế đã nói, bọn họ phải lợi dụng Vu Nhai để hiểu rõ thế giới này, tìm kiếm chút manh mối về thế giới này. Chỉ có điều hiện tại xem ra, Vu Nhai cũng không phát hiện được điều gì. Vu Nhai cũng không nói ra hắn có cảm giác quen thuộc nào đó.

- Kỳ quái. Địa thế của nơi này cũng bình thường không có gì lạ, nhưng rõ ràng tràn ngập nguy cơ.

Lúc này Lữ Nham cũng đã đi tới. Vu Nhai chỉ có thể gật đầu công nhận. Đọc đường đi tới, Vu Nhai cũng hi vọng có thể tiến hành cảm ngộ địa thế. Nhưng giống như Lữ Nham nói, địa thế bình thường. Tình huống tương tự như lúc hắn bay trên trời nhìn xuống.

Nhưng càng như vậy, đối với thế giới này Vu Nhai lại càng cảm thấy hiếu kỳ hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.