Triệu Hoán Thần Binh

Chương 809: Chương 809: Hơi thở của thánh thụ viễn cổ (hạ).




Tuyết Đế Nhi trợn tròn mắt, thầm nghĩ:

- Tại sao? Tại sao hắn có hơi thở thánh thụ Tinh linh tinh thuần như vậy? Tại sao ở bên người hắn cảm giác như bên cạnh thánh thụ? Cảm giác rất thân thiết.

Đại nữ vương Tinh linh bỗng nhiên không còn hận ác ma mà muốn lao vào ngực hắn. Đây chỉ là cảm giác, đại nữ vương Tinh linh bỗng quên Vu Nhai là ác ma, dù chỉ quên tạm thời nhưng điều này rất đáng sợ.

Bây giờ đại nữ vương Tinh linh vẫn chưa biết còn chuyện khiến nàng giật mình nhiều hơn.

Vu Nhai tiếp tục khiến thánh thụ Tinh linh trưởng thành, cảm ngộ địa binh sư tăng vùn vụt. Bây giờ cảm ngộ của Vu Nhai đã đến địa binh sư thất đoạn, chỉ cần tích lũy đủ huyền khí là có thể đột phá nhưng vẫn cách rất xa cảnh tượng xuyên suốt cảnh giới địa binh sư.

Thánh thụ Tinh linh không giúp ích nhiều như Vu Nhai tưởng, làm hắn nhíu mày. Không phải cảm ngộ của Vu Nhai không đủ sâu, chẳng phải địa binh sư không đơn giản như hắn nghĩ, hoặc nên nói là Thần Huyền Khí Điển yêu cầu địa binh sư rất gay gắt.

Hai khả năng đều có.

Nếu vậy thì Vu Nhai tiếp tục cảm ngộ thứ sâu hơn, để bão tố càng trướng lớn lên. Làm cách nào cảm ngộ sâu sắc hơn?

Vu Nhai đưa mắt nhìn mảnh vụn Tinh linh thần nỗ trong Huyền Binh Điển. Có nhiều hoa, cây làm mồi dẫn, giờ còn có thánh thụ Tinh linh, lại cảm ngộ bản chất thánh thụ Tinh linh viễn cổ chắc không quá khó khăn?

Hơn nữa nhờ linh Doanh hấp thu hơi thở sự sống nên mảnh nhỏ Tinh linh thần nỗ không còn khô kiệt, có chút hơi thở toát ra. Vu Nhai muốn cảm ngộ càng dễ dàng.

Thêm nữa Vu Nhai đã đi qua vận mệnh của Tinh linh thần nỗ, giúp ích rất lớn cho hắn cảm ngộ bản chất thánh thụ Tinh linh viễn cổ.

Trong huyễn ảnh, với cơ bản thánh thụ Tinh linh, Vu Nhai dung nhập hơi thở thánh thụ Tinh linh viễn cổ.

Thánh thụ Tinh linh chậm rãi ngừng sinh trưởng bỗng nhiên bừng bừng sức sống mới, tùy theo Vu Nhai cảm ngộ mà không ngừng dung hợp cái gì.

Giống như huyền khí của Vu Nhai dung hợp hơi thở sự sống, đó là cảm giác rất huyền diệu. Tóm lại sức sống mạnh mẽ, chồi non, cây non cổ thụ xung quanh cũng bị ảnh hưởng. Chỉ là huyễn ảnh, chỉ một chút hơi thở thánh thụ Tinh linh viễn cổ đã ảnh hưởng toàn bộ rừng rậm. Có thể tưởng tượng thời viễn cổ thánh thụ Tinh linh như thế nào.

Tuyết Đế Nhi hoàn toàn bị rung động, mắt nàng trợn tròn xoe hết mức có thể.

Đại nữ vương Tinh linh thầm nghĩ:

- Hơi thở của thánh thụ viễn cổ, đây là hơi thở của thánh thụ viễn cổ toát ra từ người nam nhân này. Trời, chuyện gì đây?

- Chẳng lẽ, chẳng lẽ Tinh linh nữ thần sắp từ bỏ Tinh linh tộc chuyển sang nhân loại sao?

Đại nữ vương Tinh linh thật sự không tìm ra lời giải thích cho hiện tượng trước mắt, đảo điên suy nghĩ của nàng. Tuy lúc trước người Độc Cô giaa pháp trận có phát ra hơi thở thánh thụ Tinh linh viễn cổ nhưng rất nhạt, Tuyết Đế Nhi không cảm nhận được.

Thời gian chậm rãi trôi, Tuyết Đế Nhi không ngừng kinh hoàng rồi trở nên tê dại, đầu óc hỗn loạn.

cảm ngộ mảnh vụn thánh thụ Tinh linh viễn cổ không đơn giản, Vu Nhai chỉ có thể làm từng bước, từ từ xâm nhập, đây còn là vì linh Doanh, Tinh linh thần nỗ viễn cổ vốn là huyền binh bản mệnh của hắn. Vì khó khăn nên cảm ngộ được một chút đã là thu hoạch to lớn. Vu Nhai không ngừng tiến bộ, tuy rất nhanh nhưng không đến mức một bước lên trời. Nửa sau địa binh sư càng lúc càng khó cảm ngộ, không cách nào liên tục đột phá như ban đầu.

Bất giác trời đã vào đêm, Vu Nhai miễn cưỡng cảm ngộ đến đỉnh địa binh sư thất đoạn. Tức là dù đủ ma pháp2 nhưng Vu Nhai chỉ có thể đến đỉnh địa binh sư thất đoạn, muốn bát đoạn còn cần tiếp tục cảm ngộ!

- ùng ục . . .

Vu Nhai thu công, chợt nghe thanh âm kỳ lạ. Vu Nhai liếc sang Tuyết Đế Nhi.

Có lẽ vì người Vu Nhai toát ra hơi thở quen thuộc, có lẽ vì hắn im lặng thời gian dài nên Tuyết Đế Nhi không liên tưởng hắn là ác ma nữa. Mặt đại nữ vương Tinh linh đỏ gay, nàng ú ớ muốn giải thích điều gì.

- Ăn đi, đói thì phải ăn, có gì mà đỏ mặt?

Vu Nhai rút vải nhét trong miệng Tuyết Đế Nhi ra, lấy chút thịt khô trong không gian giới chỉ ném cho nàng.

Vu Nhai thấy đại nữ vương Tinh linh bị cột chặt không tự ăn được, hắn đành vươn tay ra đút cho nàng.

- Hừ!

Không hiểu sau Tuyết Đế Nhi rất thích hừ hừ, mỗi lần nàng làm biểu tình này là Vu Nhai rất muốn nhéo mặt đại nữ vương Tinh linh. Vu Nhai thật sự hành động, hắn ngắt nhéo mặt đại nữ vương Tinh linh mấy cái. Xú cảm trơn mềm lạnh, rất tuyệt.

Có thể tưởng tượng vẻ mặt đại nữ vương Tinh linh như thế nào, mắt nàng tóe lửa trừng Vu Nhai. Bản năng thân thiện tích lũy từ thánh thụ Tinh linh viễn cổ tan biến hết, Tuyết Đế Nhi nhớ lại những gì ác ma đã làm, nỗi hận lại dâng trào, ánh mắt giết người.

Giọng điệu của Vu Nhai không còn cảm xúc như trước, lạnh nhạt nói:

- Đừng trừng nữa, ăn đi. Nếu nàng không ăn ta sẽ lại nhéo mấy cái.

Tuyết Đế Nhi rất sợ ác ma này, nàng ngần ngừ, trong trẻo nói:

- Tinh linh tộc chúng ta chưa từng ăn thịt.

Vu Nhai ngẩn ngơ:

- A? Hèn gì ngực nữ nhân Tinh linh tộc các người kích cỡ như nhau, ra là ăn thiếu dinh dưỡng.

Vu Nhai bản năng liếc ngực đại nữ vương Tinh linh, y phục của nàng rộng thùng thình nên hắn thấy õ ràng, thậm chí thấy hai điểm đỏ. Máu nóng sôi sục trong người Vu Nhai.

- Ngươi . . . Ngươi nhìn cái gì?

Tuyết Đế Nhi cuộn người lại không cho ác ma háo sắc có cơ hội, mặt nàng đỏ rực như lửa. Lửa đây là hận, trong Tinh linh tộc cũng có háo sắc, Tuyết Đế Nhi biết hận dê chúa.

Vu Nhai tiếc nuối thu ánh mắt về, hắn định đùa giỡn Tuyết Đế Nhi mấy câu nhưng chợt mở to mắt liếc ra bên ngoài.

- Đồ ác ma . . . A . . . ư . . .

Đại nữ vương Tinh linh đáng thương định trút tức giận nhưng bị người bị t miệng, tất nhiên là Vu Nhai làm.

- Đừng ồn ào, bên ngoài có người!

Vu Nhai mới dứt lời thì bên ngoài vang tiếng nói:

- Chỗ này có cửa hang, vào xem coi có nhân loại nào ẩn núp không. Hừ, lúc trước có mấy nhân loại lọt lưới, tuyệt đối không thể để chúng phá hủy kế hoạch của Ứng thiếu soái!

Bọn họ nói về nhân loại lọt lưới chắc là mấy người bị Tinh linh thần nỗ thứ hai bắn chết trong rừng Tinh linh.

Giọng nam khác hơi sắc nhọn nói:

- Ừm! Ngươi vào trong đi, ta chờ tại đây. Nhất định phải tìm ra mấy tên nhân loại kia, ngày mai kế hoạch của Ứng thiếu soái sẽ bắt đầu.

Nội dung của hai người khiến con ngươi Vu Nhai co rút. Kế hoạch của Ứng thiếu soái sắp bắt đầu?

- Có lẽ mấy nhân loại đó đã vào rừng Tinh linh bị Tinh linh thần nỗ vừa mở ra bắn chết.

Tiếng bước chân đến gần hơn, người đó nói:

- Nếu vậy thì kế hoạch của Ứng thiếu soái càng chắc chắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.