Triệu Hoán Thần Binh

Chương 720: Chương 720: Huyền Binh đại đế.




Diệp điện chủ dẫn đầu, các lâu chủ Huyền Thần điện theo sau, tiếp nữa là kỵ sĩ khác, đám kỵ sĩ dự bị có bị đào thải hoặc chưa bị loại cùng nhau ùa vào cửa số một. Khi mọi người bước vào cánh cửa này, thanh âm ầm ĩ từ trên trời vọng xuống. Mọi người ngơ ngác ngẩng đầu, nhiều người bình tĩnh, nhưng đa số là biến sắc mặt.

- Cửa số một nối với đấu trường hoàng gia, thánh hội long trọng của Huyền Thần điện đương nhiên không thể nào hoàn toàn đóng cửa đánh cho chính mình xem. Lúc trước là đào thải nội bộ, trận quyết đấu cuối cùng cuối cùng sẽ bắt đầu trước mắt vô số người. A, ra hoàng đế bệ hạ thật sự đến.

Huyền Thần điện chủ lên tiếng:

- Được rồi, hãy điều chỉnh tâm tình, chúng ta đi bái kiến bệ hạ.

Mọi người hiểu ra. Đúng vậy, tuy thánh hội Huyền Thần điện quy mô khổng lồ, trải qua thời gian khá dài nhưng luôn là hội kín. Thực lực của Huyền Thần điện ngang ngửa với gia tộc lĩnh chủ thượng lục tỉnh nhưng nói sao thì Huyền Thần điện đại biểu cho đế quốc, nếu cứ đóng cửa mới là lạ. Đây chính là cơ hội tốt để tuyên truyền Huyền Thần điện.

Nhưng không ngờ cánh cửa cuối cùng nối với đấu trường hoàng gia, chắc là vận dụng lực lượng không gian.

Vu Nhai thầm mừng, lúc trước nếu hắn đến muộn một bước là không thể tham gia thánh hội, không tham gia được sẽ không quang minh chính đại lấy Đại Địa chi thuẫn, cũng không có tin tức nội bộ về trọng bảo.

Lúc này trong đấu trường hoàng gia đã chật ních người, Hoàng đế cũng xuất hiện. Dù Huyền Thần điện không tìm được hung thủ nhưng không thể thay đổi này quyết chiến, phải cắn răng tiếp tục, nên Huyền Thần điện phong tỏa vụ giết người trong Huyền Bảo Lâu. Nhìn thái độ của Diệp điện chủ dường như không ngờ Hoàng đế sẽ đến.

Điều này cũng nói lên tuy thánh hội kế hoạch thần binh long trọng nhưng không đến mức cả nước chú ý.

Lúc trước nói người tham gia thánh hội Huyền Thần điện không phải cao thủ trẻ tuổi mạnh nhất của các gia tộc, nếu không phải lần này có giải thưởng quá hấp dẫn thì càng tệ hại hơn. Bình thường loại thánh hội này mấy gia tộc chỉ phái vài đệ tử bàng chi góp đủ số.

Lúc trước quá trình so đấu có vẻ Vu Nhai suy nghĩ nhiều, không phải Tông đại nhân tự mình quyết định mà đã sớm sắp đặt sẵn. Chẳng qua Tuyết trưởng lão Huyền Bảo Lâu có đại đột phá, cần giúp đỡ. Một vị trưởng lão thánh binh sư đương nhiên quan trọng hơn là những thiên tài trẻ dù đạt chức kỵ sĩ chính thức nhưng lòng không hướng về Huyền Thần điện. Cho nên Diệp điện chủ, cá trưởng lão lựa chọn Tuyết trưởng lão.

Mãi đến ngày cuối cùng, vào phút cuối Huyền Thần điện chủ mới miễn cưỡng đi ra.

May mắn Hoàng đế xuất hiện, Diệp điện chủ không uổng chuyến đi. Huyền Thần điện chủ không biết Hoàng đế có xuất hiện hay không. Tuy thánh hội kế hoạch thần binh do Hoàng đế ra lệnh tổ chức nhưng quy mới biết trong lòng Hoàng đế có chú trọng thánh hội không.

Tóm lại những chuyện đó không liên quan gì Vu Nhai, Hoàng đế có đến hay không dính dáng gì đến hắn?

Vu Nhai nhìn kỹ đấu trường hoàng gia, gần giống sân thể dục kiếp trước. Chính giữa đấu trường hoàng gia bị sương mù che giấu, chắc đây là sân chu chiến. Xung quanh là khán đài chứa số người khổng lồ. Từ mấy hôm trước đế đô dã bán vé, tuyên truyền. Dám kỵ sĩ dự bị hoặc là bế quan hoặc là mệt đè, không bao nhiêu người chú ý đến, dù biết cũng không ngờ bước vào từ cửa số một. Lúc trước cả đám còn lấy làm lạ.

Trước đó Vu Nhai lo lắng về trọng bảo, không bước ra Huyền Thần điện nửa bước, càng không chú ý chuyện gì khác.

Cụ thể giống như vài giải thi đấu quốc tế trong kiếp trước.

Vu Nhai không nghĩ lung tung nữa, có nhiều hay ít người đều chẳng sao. Vu Nhai đi theo đoàn người tới chỗ Hoàng đế. Rất nhanh mọi người thấy một bình đài lớn trong đấu trường hoàng gia, bình đài uy nghi, cờ xí bay trong gió, đó làn ơi đặc biệt thuộc về Hoàng đế. Nếu Hoàng đế xuất hiện trong đấu trường hoàng gia thì sẽ đứng trên bình đài này.

Nếu Hoàng đế không đến thì bình đài trống, không ai được phép đứng trên đó, dù là hoàng tử.

Mọi người chậm rãi đi hướng bình đài, rất nhanh leo lên. Vu Nhai với ánh mắt đoàn tạo sư nhìn ra được nền làm bằng tài liệu cực kỳ quý giá. Tất cả mọi người, bao gồm kỵ sĩ dự bị có đến mấy trăm người nhưng bình đài dư sức chứa hết. Lúc này mọi người quan sát Hoàng đế của Huyền Binh đế quốc trong truyền thuyết.

Hoàng đế tuổi trung niên, tóc hoa râm, tràn ngập uy nghiêm. Hoàng đế ngồi yên như trung tâm toàn thế giới, không ai dám bỏ quá, thậm chí không thể nhìn thẳng, có người thở dốc, cho dù bọn họ là thiên tài thế hệ trẻ.

Đương nhiên một nhóm nhỏ không có thay đổi gì, ví dụ mấy người Độc Cô gia.

- Kính chào bệ hạ!

Diệp điện chủ mang theo mọi người hành lễ, kết thúc trong thanh âm ôn hòa của Hoàng đế. Sau đó Hoàng đế nói vài câu không nhiều, toàn lời khích lệ lạt thếch.

Bỗng nhiên ánh mắt Hoàng đế sắc bén, nói:

- Có biết tại sao tổ chức thánh hội lần này không? Tại sao gọi là kế hoạch thần binh? Đây là tên ta đặt ra.

Mọi người im lặng, nếu ở lúc khác cả đám đã xí xô xi xào nhưng giờ chỉ có thể đứng lắng nghe. Bọn họ lộ vẻ mặt ngạc nhiên, bao gồm lâu chủ các lâu. Chỉ có Huyền Thần điện chủ là mặt không biểu tình.

Hoàng đế vào thẳng chu đề, ánh mắt không nhìn ai, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi vào đấu trường hoàng gia có phải cảm thấy thánh hội sắp đến hồi kết thúc? Không, đây mới chỉ là bắt đầu. Quyết chiến thật sự không phải đóng cửa tự mình đánh mình mà là tại ma pháp đế quốc.

Mọi người nghi hoặc, sao lại ở ma pháp đế quốc? Trong cuộc thi so tài thứ hai không chỉ đám Vu Nhai, bất cứ hành tỉnh nào đều vào chiến trường, dùng quân công chia thắng bại. Chẳng lẽ thánh hội kết thúc sẽ tổ thành tiểu tổ hành động đặc biệt gì?

Hoàng đế lạnh lùng nói:

- Bởi vì một vài nguyên nhân mà các ngươi không được biết, ta sẽ phái nhị hoàng tử, Thất hoàng tử đi ma pháp đế quốc. Các ngươi sẽ là kỵ sĩ đi theo hai hoàng tử, đại biểu cho vinh diệu chiến sĩ đế quốc.

Ánh mắt Hoàng đế liếc qua mọi người. Cả đám biến sắc mặt, tin này bom tấn. Đột nhiên kêu đi ma pháp đế quốc, nghe ý của Hoàng đế thì không phải chiến trường mà phái hoàng tử làm đại sứ. Sao có thể? Giữa hai đế quốc có thể bình tĩnh ngồi bàn bạc sao? Còn phái hai Thất hoàng tử đi, đây là gió lốc trong cơn bão!

Mọi người chú ý thấy hai thanh niên đứng hai bên Hoàng đế, chắc Nhị hoàng tử và Thất hoàng tử. Có nhiều người biết mặt một hoàng tử, ai tham gia dạ hội Ngự Hương viên đều biết Thất hoàng tử.

Hèn gì Thất hoàng tử tổ chức dạ hội, còn mời cường giả các hành tỉnh, thì ra là phòng ngừa chu đáo.

Dường như hoàng tử luôn là mặt không biểu tình, nhưng người thông minh đều chú ý thấy Thất hoàng tử mỉm cười xen lẫn thân thiện. Nhị hoàng tử lớn tuổi hơn thì trong mắt có chút khinh thường, không đồng ý đám người trước mắt có thể đại biểu chiến sĩ của đế quốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.