Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1186: Chương 1186: Khế ước chủ tớ.




Con rối Diệt Thần trải qua Thí Thần binh linh cải tạo, mặt mũi Cổ Ma tộc biến thành nhân loại bình thường, nên khi Diệt Thần kỵ đội xuất hiện không gây nhiều chú ý, không ai nghi ngờ chúng là dị tộc.

Bọn họ chỉ lấy làm lạ con rối Diệt Thần từ đâu chui ra, Vu Nhai thu nhận như thế nào. Bây giờ mọi người mới biết Diệt Thần kỵ đội là con rối.

Một quân sĩ ngơ ngác hỏi:

- Vậy ban thưởng cho Diệt Thần kỵ đội là . . .?

Vu Nhai cười nói:

- Bọn họ là con rối nhưng tọa kỵ dưới thân thì không, tất nhiên vẫn có thưởng.

Vu Nhai rất vừa lòng sắp đặt Xích Sắc quân đoàn, Thí Thần quân. Vu Nhai không ngờ chợt nảy ý định sẽ tạo thành tình huống trước mắt, thật đúng là vô tâm cắm liễu, liễu thành ấm. Mục đích của Vu Nhai là ban ích lợi cho đám ma thú hắc ám, chẳng qua muốn dùng cách nào trơn tru chút, không ngờ giải quyết luôn chuyện Xích Sắc quân đoàn, Thí Thần quân.

Lý do tại sao Vu Nhai muốn ban lợi lộc cho cácMa thú hắc ám?

Những tọa kỵ này là ma thú hắc ám thất giai, có trí tuệ không thấp, cưỡng ép thuần hóa sẽ xảy ra vấn đề. Vu Nhai muốn các ma thú hắc ám thật lòng phục vụ cho mình, ưu tiên vẫn là thuận tiện. Còn một vấn đề quan trọng, Vu Nhai đột ngột hét ngừng lại trước cổng Dao Quang thành cũng là vì lý do đó. Nó là . . .

Vu Nhai bước qua, nói:

- Các ngươi đều có một phần Ám Hắc Ma Vân căn, hãy làm cho tốt, ta có rất nhiều Ám Hắc Ma Vân căn. Chỉ cần các ngươi biểu hiện tốt thì sẽ được thưởng nhiều hơn, tuyệt đối không bạc đãi các ngươi.

Vu Nhai lấy Ám Hắc Ma Vân căn ra khỏi không gian giới chỉ, cắt thành từng khối to cỡ bàn tay. So với Ám Hắc Ma Vân căn chính tống trong Cổ Ma đế thành thì đây là một khối rất nhỏ, nhưng so với hai khúc lúc trước Tiểu Hắc tặng cho Vu Nhai đã là rất nhiều. Bao nhiêu đây là siêu bổ cho các ma thú hắc ám thất giai.

- Grao! Grao grao!

Các ma thú hắc ám gầm rống, nhai ngồm ngoàm, đột phá ngay tại chỗ. Ánh mắt ma thú hắc ám nhìn Vu Nhai đã thay đổi, ông chủ lớn! Quá rộng rãi, hắn còn có nhiều Ám Hắc Ma Vân căn, đi theo hắn!

- Grao!

Lại một tiếng gầm vang lên trước cổng Dao Quang thành, cả thành rung lắc mấy cái. Ma thú hắc ám tọa kỵ vốn hưng phấn rống vội ngừng ngay, ở trước mặt Hắc Ma Cự Thiên Hống thì chúng nó là tiểu lâu la.

Vu Nhai hung dữ nói:

- Rống cái gì? Ta có cho ngươi rống sao? Ngươi không thần phục ta, chẳng qua bị ta khống chế, tại sao ta phải cho ngươi? Không chừng sau khi ngươi giải phong sẽ giết ta, cho ngươi chẳng khác nào bánh bao thịt đánh chó!

Mắt Hắc Ma Cự Thiên Hống đỏ ngầu nhìn Vu Nhai chằm chằm, hắn thản nhiên lướt qua nó.

- Đi, về thành.

Mọi người rất ngạc nhiên lời Vu Nhai nói nhưng không suy nghĩ nhiều, lý lẽ bình thường không áp dụng được với Vu đại tướng quân.

Mọi người gật gù, định xoay người, chợt trông thấy hình ảnh làm bọn họ rất giật mình suýt hét ra tiếng. Hắc Ma Cự Thiên Hống, con ma thú hắc ám lập công lớn cho Bắc Đẩu hành tỉnh bỗng giơ móng lên định đạp đầu Vu Nhai đưa lưng hướng nó. Càng đáng sợ là Vu Nhai bỗng nhiên dừng bước.

Vào phút nguy hiểm này Vu Nhai bỗng nhiên lẩm bẩm:

- Hưm, không đúng, ta nên cho nó một ít, không chừng sẽ khiến nó hoàn toàn thần pchụ ta. Dù không thần phục thì tạm thời làm thuê cho ta cũng tốt.

Vu Nhai dứt lời, vó giơ sau lưng hắn do dự rồi cuối cùng vẫn hạ xuống.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Nhưng cho bao nhiêu mới thích hợp đây? Ta có Ám Hắc Ma Vân căn nguyên một tòa thành, không gian giới chỉ cất một phần nhỏ, bây giờ sắp dùng hết, nếu cho Hắc Ma quá nhiều thì phải trở về lấy thêm.

Vó to khựng lại, mắt đỏ lấp lóe.

Vu Nhai chớp mắt hỏi:

- Ủa? Các ngươi nhìn ta làm gì? Trên mặt ta có hao sao?

hai ngàn người đưa lưng hướng cửa thành, mặt Vu Nhai thì đối diện cổng thành. Sau lưng Vu Nhai là Hắc Ma Cự Thiên Hống, các con rối Diệt Thần.

Mọi người không dám lên tiếng, giơ tay chỉ sau lưng Vu Nhai.

Vu Nhai lấy làm lạ chớp mắt:

- Đằng sau?

Vu Nhai quay đầu lại, Hắc Ma Cự Thiên Hống đã đổi tư thế, bộ dạng ngoan ngoãn. Đằng sau là các con rối Diệt Thần mặt không biểu tình.

Vu Nhai quay đầu lại khó hiểu hỏi:

- Có chuyện gì?

Mọi người dụi mắt. Ma thú hắc ám kia rụt vó về từ khi nào? Tốc độ quá nhanh.

Đám người nhìn nhau, không biết nên nói sao với Vu Nhai.

Vu Nhai mặc kệ bọn họ:

- Thôi, chút nữa nói, để ta trò chuyện với Hắc Ma đã.

Vu Nhai quay đầu nhìn Hắc Ma Cự Thiên Hống rất là ngoan, hỏi:

- Ta có thể cho ngươi Ám Hắc Ma Vân căn, mỗi ngày đều cho. Nhưng ngươi phải hứa với ta dù ngươi giải mở ấn phù cưỡng chế ma thú vẫn sẽ theo ta, không thì miễn bàn, ta có thể khiến người đập đầu chết ngay bây giờ.

Hắc Ma Cự Thiên Hống nổi giận gầm lên:

- Grao!

Hắc Ma Cự Thiên Hống muốn đạp bẹp Vu Nhai ra, nó tin tưởng có năng lực làm hành động này. Khiến lão tử đập đầu chết? Đập cái đầu ngươi! Lão tử sớm giải mở ấn phù cưỡng chế ma thú của ngươi.

Hắc Ma Cự Thiên Hống ngẫm nghĩ, đè nén xúc động muốn tiêu diệt nhân loại chết tiệt này, tiếp tục đóng kịch. Chờ khi nào biết nhân loại giấu Ám Hắc Ma Vân căn nguyên một tòa thành ở đâu rồi nó mới tính sổ với hắn.

Chỉ chờ biết Ám Hắc Ma Vân căn ở đâu là nó sẽ giết nhân loại này ngay. Nghĩ vậy biểu tình dữ tợn của Hắc Ma Cự Thiên Hống trở nên do dự, nó phân vân có nên tạm thời làm công cho nhân loại này không?

Vu Nhai mất kiên nhẫn hỏi:

- Như thế nào? Ngươi có đồng ý không?

- Grao!

Hắc Ma Cự Thiên Hống gật đầu, vừa gầm gừ vừa vẽ ra một hình lập phương to.

Vu Nhai như bị mèo đạp đuôi, nhảy cẫng lên:

- Cái gì? Một ngày nhiều như vậy? Sao ngươi không đi ăn cướp? Dù ta có của nhiều cũng không chịu nổi ngươi phá sản. Không được, tối đa mỗi ngày cỡ nửa ngón út, nhiều hơn nữa thì miễn bàn.

Hắc Ma Cự Thiên Hống không cam lòng rút nhỏ hình vuông:

- Grao!

Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn một người một thú trả giá trước cổng Dao Quang thành.

Hắc Ma Cự Thiên Hống không có kinh nghiệm trải đời không phải đối thủ của Vu Nhai, cuối cùng thật sự đồng ý số lượng Ám Hắc Ma Vân căn nửa móng út. Ép giá quá thấp, chẳng ngờ ma thú hắc ám kia đồng ý.

Không phải Hắc Ma Cự Thiên Hống muốn đồng ý mà nó không mong lãng phí thời gian, muốn nhanh chóng biết chỗ nhân loại giấu Ám Hắc Ma Vân căn rồi cướp hết, sau đó giết chết hắn là có thể ôm hết kho báu Ám Hắc Ma Vân căn.

Đặc biệt thỉnh thoảng nhân loại chết tiệt cứ uy hiếp Hắc Ma Cự Thiên Hống như:

- Ngươi còn ra giá nữa là ta ra lệnh cho ngươi tự đâm chết!

Hắc Ma Cự Thiên Hống không thể để Vu Nhai biết nó đã thoát khỏi khống chế, trời biết nhân loại này còn loại ấn phù cưỡng chế đó không? Dù không có loại ấn phù đó, nhân loại liều chết không khai địa điểm giấu Ám Hắc Ma Vân căn thì sao được?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.