Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1029: Chương 1029: Khiến Bắc Đẩu thiếu một tinh.




Cái tên này thật sự là Vu Nhai, U Hoang là Vu Nhai hay Vu Nhai ăn mặc giống U Hoang?

Giấu trong lòng quá khó chịu nưhng phải ráng nghẹn.

bốn thiên binh sư Độc Cô gia mắt lóe tia sáng, chạy nhanh tới gần.

Bọn họ được phái đến đây nên biết chút chuyện về Vu Nhai.

Kim bào của Độc Cô gia, bốn thiên binh sư Độc Cô gia không dám lơ là. Bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia được phái đến Dao Quang thành tất nhiên không có địa vị trụ cột trong Độc Cô gia, là loại tay sai giống như Độc Cô Đoạn Nghịch, Độc Cô Đoạn Vân.

Thủy Tinh nói nhanh:

- Rốt cuộc liên lạc được với ngươi. Tuy ta không biết Tiểu Hắc xảy ra chuyện gì nhưng bây giờ đã dùng được ma pháp tức là không sao, tạm không nhắc đến. Có một chuyện ta phải thông báo với ngươi, bây giờ ngươi ở đâu? A, đằng sau là Dao Quang thành, hiện tại ngươi đã ở Dao Quang thành?

Khoảng cách quá xa, Thủy Tinh không dám bảo đảm sẽ dùng ma pháp được bao lâu.

Vu Nhai hỏi nhanh:

- Ta vừa trở về Dao Quang thành, bên nàng có chuyện gì?

Vu Nhai tháo mặt nạ đỏ thẫm xuống, khiến những người nghi ngờ hoàn toàn tin người trước mắt chính là Vu Nhai. Bên kia, Vu gia chủ cứng ngắc thả tay xuống. Cả đám thắc mắc nhưng ráng nín.

Thủy Tinh nói mau:

- Ta không sao, bây giờ ta đang trên đường đến Bắc Đẩu, bên ngươi xảy ra chuyện. Ta vừa nhận được tin Mông thân vương tự mình hành động, mang mấy thánh binh sư đi Dao Quang thành.

Mặt mọi người cứng đơ.

Không đợi mọi người phản ứng lại, Thủy Tinh tiếp tục bảo:

- Mông thân vương biết ngươi là hung thủ giết nhi tử của hắn liền điều tra ngươi ngay, nhưng mới đầu không biết ngươi là kim bào của Độc Cô gia nên chỉ phái một thánh binh sư qua. Ngày thứ hai biết chuyện Mông thân vương vẫn không để bụng.

- Nhưng mấy hôm trước Mông thân vương nhận được tin của Hoàng Phủ Nhàn, nói một vị trưởng lão trong Độc Cô gia phái cao thủ bảo vệ Vu gia. Mông thân vương cũng nhận được tin từ Nhị hoàng tử nói có lẽ ngươi rất nhanh sẽ về Dao Quang thành, vì vậy hắn đã đến.

Mới đầu Hoàng Phủ Nhàn không có cách nào lợi dụng lực lượng của Mông thân vương giết Vu Thiên Tuyết, Vu Nhai. Buồn cười, nếu lúc trước Hoàng Phủ Nhàn đến cửa van xin không bị đường ca đệ nhất thân vương mắng té tát mới lạ. Một con kiến bé xíu còn cần đại thần như đệ nhất thân vương ra tay sao?

Vì vậy lúc đó Hoàng Phủ Nhàn đành xúi giục Hoàng Phủ Cung, kế hoạch âm thầm giết Vu Nhai trong Huyền Thần điện.

Bây giờ Hoàng Phủ Nhàn biết chuyện Mông thân vương muốn đồ sát Vu Nhai, Vu gia, cớ sao nàng không đưa đủ loại tin tức cho đệ nhất thân vương?

Độc Cô Thanh Hải có địa vị rất cao trong Độc Cô gia. Hoàng Phủ Nhàn không chỉ nhấn mạnh địa vị của Độc Cô Thanh Hải còn thêm mắm thêm muối, nói là Độc Cô gia chủ xem trọng hắn như thế nào.

Mông thân vương biết đã đánh giá thấp tiểu tử này, sợ là một thánh binh sư chưa đủ, cộng với sốt ruột báo thù cho nhi tử, đệ nhất thân vương muốn thấy tận mắt Vu Nhai chết. Mông thân vương tự mình dẫn thánh binh sư đến.

Mông thân vương cảm thấy chuyện bé xé ra to nhưng có Độc Cô gia, gã phải đối mặt không là Vu Nhai mà là trưởng lão rất có thế lực trong Độc Cô gia. Độc Cô gia là đệ nhất gia tộc trong Thần Huyền đại lục, địa vị siêu nhiên, lúc trước đã mô tả điều này nhiều lần. Đệ nhất thân vương dám đánh giá lơ là sao?

Hơn nữa muốn đối phó Độc Cô gia thì Mông thân vương tự mình ra mặt sẽ không bị ai nói là không để ý địa vị.

Mông thân vương rất muốn tự tay hành hạ chết kẻ giết nhi tử của gã, rất muốn nhìn Vu gia bị diệt tộc. Không chỉ vì mối thù của nhi tử cũng vì mặt mũi đệ nhất thân vương, vì sự kiêu ngạo của hoàng tộc. Mông thân vương rất thương yêu Hoàng Phủ Cung.

Nhị hoàng tử vốn không biết Vu Nhai chính là U Linh sát thủ, nhưng gã từ chỗ Mông thân vương biết Hoàng Phủ Cung chết trong tay Vu Nhai thì đoán được rất nhiều chuyện, ví dụ như U Linh sát thủ, A Kích. Nhị hoàng tử biết Vu Nhai cùng bọn họ về nước, suy ra hắn sẽ trở về Dao Quang thành.

Chuyện Hoàng Phủ Cung bị Vu Nhai giết dần lan rộng ra, Mông thân vương làm động tác lớn như vậy muốn giấu cũng khó khăn.

Trên đường hai hoàng tử trở về được các địa phương chiêu đãi, vì chuyện Cổ Duệ chi dân nên hơi sốt ruột nhưng có một số công tác buộc phải làm. Huống chi đã gửi mật thư về, tốc độ sứ đoàn Huyền Binh đế quốc vẫn không quá nhanh.

Lúc nay chắc sứ đoàn Huyền Binh đế quốc chỉ mới tới gần Huyền Binh đế đô.

Vu Nhai nặng nề nói:

- Tính thời gian thì Mông thân vương sắp tới rồi.

Tuy Mông thân vương xuất phát chậm nhưng gã cưỡi tọa kỵ bay tốc độ siêu nhanh, có cánh tay đắc lực thánh binh sư nên đến nơi rất nhanh.

Vu Nhai trầm ngâm một lúc, nói:

- Vậy khi nào Thủy Tinh đến?

Thủy Tinh cười nói:

- Không chỉ có ta, đám Dạ Tình còn đang đi trước mặt ta. Thất hoàng tử thông báo cho bọn họ, nhóm Dạ Tình không quay về đế đô mà chạy đi luôn, sao ta có thể tụt hậu?

Giọng Thủy Tinh vẫn nhẹ hẫng như hồn ma nhưng lời nói chất chứa kiên quyết, cũng đầy ẩn ý.

Thủy Tinh trả lời câu hỏi của Vu Nhai.

Vu Nhai vô cùng cảm động, phát hiện ẩn ý trong câu nói của Thủy Tinh. Vu Nhai sẽ không giải thích nhiều, hắn không có thời gian đó, nếu nói thì sợ rằng kéo dài ba ngày ba đêm.

Vu Nhai chỉ bảo:

- Các người . . .

Thủy Tinh ngắt ngang lời Vu Nhai:

- Chờ chúng ta, phải chờ.

Thủy Tinh mở miệng nói:

- Đừng khuyên ta, ta biết không theo kịp tốc độ của Mông thân vương nhưng ta vẫn đi. Ta không biết khi đó Dao Quang thành sẽ như thế nào, nhưng ta chắc chắn không xúc động, không cho đám Dạ Tình xúc động. Ngươi yên tâm đi, chỉ cần ngươi còn sống là được.

- Các người . . .

Thấy Vu Nhai vẫn ngập ngừng muốn nói, Thủy Tinh khó chịu ngắt lời:

- Đã bảo là đừng khuyên nữa, coi chừng ta cắt đứt ma pháp. Ma pháp này do ta và Tiểu Hắc điều khiển.

Thủy Tinh dứt khoát không nghe Vu Nhai nói.

Vu Nhai không biết nên nói cái gì, hắn hứa hẹn:

- Nhất định sẽ sống, trên đường cẩn thận.

Thủy Tinh nặng nề nói:

- Ừm! Nhất định sẽ sống.

Thủy Tinh quay sang đám người Cự Xỉ, Huyết Lệnh, nghiêm túc nói:

- Các vị chiến hữu cũ, đặc biệt là tổ kỳ binh, nhất định phải sống.

Thủy Tinh định tháo mặt nạ xuống nhưng ngẫm nghĩ lại thôi, nàng nói với Vu Nhai:

- Nếu ngươi không sống thì sẽ không thấy được mặt ta nữa.

Vu Nhai ngẩn ra, hắn nghe hiểu giọng điệu kiên cường của Thủy Tinh, sự kiên cường của một thiếu nữ mù.

- Ta còn phải chữa mắt cho nàng . . .

Vu Nhai nói đến đây thì ngừng, bởi vì Thủy Tinh kiên cường xong biến mất, nàng quyết tâm lúc này không cho hắn thấy mặt mình. Đây sẽ không là lần cuối họ gặp nhau.

Vu Nhai vươn tay ra rồi lắc đầu buông xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.