Triệu Hoán Thần Binh

Chương 594: Chương 594: Khôi giáp đỏ sậm.




Độc Cô Cửu Tà nói:

- Dừng lại, kết trận tác chiến! Vẫn câu cũ, hãy chuẩn bị tử chiến.

Mọi người dềudừng lại, trong đó có nhiều người không muốn trốn, ví dụ như Dạ Tình, mấy người tổ kỳ binh. Bọn họ càng muốn biết tình huống của Vu Nhai, vừa bỏ chạy vừa suy nghĩ lung tung.

Quang minh thánh nữ đã học được bài học, không nói nhiều chỉ thốt ra hai chữ:

- Bắt chúng!

Kỵ đội thứ ba Bắc Tuyết yếu tắc do Bội La Tây Tư Mạc dẫn đầu như thanh đao nhọn cắt mạnh vào. Đóa hoa thánh quang ma kỵ đoàn chưa trải qua chiến tranh làm sao sánh bằng quân chính quy? Chớp mắt trận hình của các tội phạm, kỵ sĩ dự bị suýt bị tan vỡ. May mắn có Độc Cô Cửu Tà, đôi khi lực lượng cá nhân có thể thay đổi tình hình chiến đấu.

- Địa binh sư, kim bào Độc Cô gia, nếu ta đoán đúng.

Quang minh thánh tử lên tiếng:

- Quang minh thánh nữ, người này hơi rắc rối, hãy giao cho ta.

Quang minh thánh nữ ngơ ngác gật đầu, nàng không biết nên vui hay buồn. Quang minh thánh tử ra tay tức là định thực lực của nàng, cho rằng quang minh thánh nữ không thể bắt giữ kim bào Độc Cô gia. Nhưng rồi quang minh thánh tử khẳng định Lộ Luân Na, cuộc rèn luyện đã kết thúc nên gã muốn ra chơi. Quang minh thánh nữ như nàng từ khi nào cần bạn cùng lứa khẳng định?

Đoàn đội trước mắt chỉ có Độc Cô Cửu Tà là hơi rắc rối, một người đi ra kiềm chế gã là được, những người khác như cá nằm trên thớt.

Độc Cô Cửu Tà cũng biết đạo lý này nhưng đành chịu, quang minh thánh tử cho gã cảm giác rất đáng sợ. Nếu không một chọi một với Độc Cô Cửu Tà, để quang minh thánh tử đối phó với người khác thì càng rắc rối hơn.

Dạ Tình nhìn quang minh thánh nữ chằm chằm, hỏi:

- Quang minh thánh nữ, Vu Nhai thế nào?

Biểu tình của Dạ Tình tràn ngập sốt ruột.

Quang minh thánh nữ trả lời:

- Tất nhiên đã bị tịnh hóa trong ma pháp của ta.

Nhìn Dạ Tình hoàn toàn biến sắc mặt, trong lòng quang minh thánh nữ rất sung sướng. Thì ra đây là cảm giác công kích bằng ngôn ngữ, lừa người? Đây chẳng qua đả kích sĩ khí của bọn họ, khiến người Quang Minh thần điện không bị tổn thương nữa.

Quang minh thánh nữ nói xong câu này cảm giác rất tốt, khuôn mặt quang minh phủ lên hắc ám.

Lúc này từ trên trời vọng xuống tiếng hét to:

- Tịnh hóa cái con khỉ! Quang minh thánh nữ, ngươi không bắt được ta thì chạy tới đối phó đội của ta? Ngươi quả nhiên là điển hình vô sỉ trong lớp chúng ta!

Cảm giác tốt đẹp của quang minh thánh nữ bị xé vụn, lòng kỵ sĩ dự bị từ chìm xuống phút chốc được kéo lên. Một bóng người như tia chớp bỗng lao ra, đó là Vu Nhai và khưu phong thú.

Vu Nhai mới vào Lư Tiễu tiểu sơn mạch đã cảm giác không thích hợp, cộng thêm trong lòng. Vu Nhai khiến Tiểu Thúy tăng tốc độ lên nhanh nhất, sau khi cảm ứng hơi thở quang minh thì hắn lần theo tới nơi, may mắn kịp lúc.

Mặt quang minh thánh nữ không còn quang minh, rít qua kẽ răng:

- Vu Nhai . . .

Ánh mắt mọi người nhìn nam nhân hành hạ Quang Minh thần điện gần chết. Trừ Kỵ đội thứ ba ra còn có vài người Quang Minh thần điện thuộc Phiêu Tuyết hành tỉnh, cảm nhận sâu sắc ba ngà như hắc ám. Ba ngày qua là ác mộng của các Quang Minh phân điện, tín đồ không ngừng rời đi, có nhiều Quang Minh phân điện bị ném trứng thối.

Những ngày tháng tiếp theo còn tiếp tục.

Tuy bọn họ cũng biết vài người Quang Minh thần điện rất quá đáng nhưng đây là chuyện nội bộ, dù có giải quyết thi cũng là nội bộ tự xử, Quang Minh thần xử lý. Người này là Quang Minh thần sao?

Vu Nhai chẳng những không phải còn tự xưng là Tử Thần, đây là sự khinh nhờn lớn nhất đối với Quang Minh thần.

Chớp mắt vô số áp lực đè lên người Vu Nhai, hắn nhún vai mặc kệ. Ánh mắt Vu Nhai lướt qua quang minh thánh nữ mặt lạnh băng, nhìn hướng quang minh thánh tử.

Vu Nhai nói:

- Cửu Tà huynh, giao quang minh thánh tử cho ta.

Độc Cô Cửu Tà và quang minh thánh tử nây người, sau đó hai người cùng cười. Độc Cô Cửu Tà gật đầu, quay về đội. Tuy tình huống vẫn rất khó khăn nhưng có Vu Nhai kiềm chế quang minh thánh tử thì còn một tia hy vọng.

Quang minh thánh tử không quan tâm, Độc Cô Cửu Tà hay Vu Nhai đều như nhau, toàn là đồ chơi. Có một điều khác biệt, quang minh thánh tử có thể giết Độc Cô Cửu Tà còn Vu Nhai thì không, hắn có phù văn.

Vu Nhai bỗng nhìn hướng đông nam:

- A?

Hành động của Vu Nhai khiến mọi người chú ý, cùng nhìn qua. Mười mấy đốm đen nhanh chóng biến lớn, hai phe cảnh giác.

Có người thị lực tốt kêu lên:

- Là người Huyền Thần điện!

Đám người kỵ sĩ dự bị mừng rỡ. Là người Huyền Thần điện, có viện binh rồi!

Tuy chỉ có mười mấy người nhưng hy vọng càng lớn hơn. Nhìn từ xa một nam nhân trung niên dẫn đầu mặc trang phục chấp sự Huyền Thần điện cưỡi tọa kỵ bay loaiì chim ưng rất không ách, vẻ mặt phong trần.

- Các ngươi là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị?

- Đúng vậy!

Bất giác Vu Nhai thói quen vị trí đội trưởng:

- Ta là Vu Nhai, các ngươi là chấp sự Huyền Thần điện?

- Chúng ta phụng mệnh của Yến đại nhân lại đây tìm các ngươi, ta tên là Tạ Tam.

Nam nhân trung niên nghe tên Vu Nhai thì thở phào, lại nhìn người Quang Minh thần điện, lòng chìm xuống.

Nam nhân trung niên vô cùng bình tĩnh nói:

- Chúng ta là chấp sự Huyền Thần điện ở Kiếm Pha thành cách Kiếm Sơn hùng quan gần nhất. Yến đại nhân nghĩ hết cách thông báo cho chúng ta biết, kêu chúng ta đi quan ngoại tìm kiếm và hỗ trợ các ngươi. Cảm tạ trời đất rốt cuộc đuổi kịp.

Vu Nhai trầm giọng hỏi:

- Nghĩ hết cách, nói vậy là Kiếm Sơn hùng quan đã bị chiếm đóng, chưa được giải vây?

Tạ Tam định kể về Kiếm Sơn hùng quan:

- Đúng vậy! Ba ngày trước . . .

Vu Nhai ngăn lại:

- Mọi chuyện chờ giải quyếtngười trước mắt rồi tính. Ta đi đối phó quang minh thánh tử, các ngươi hãy nghe theo Độc Cô Cửu Tà sắp xếp chiến đấu.

Tuy người trước mắt là chấp sự chính thức của Huyền Thần điện, lớn tuổi đủ làm phụ thân Vu Nhai nhưng không hề thấy bực vì bị ra lệnh. Đặc biệt nghe lời Vu Nhai nói xong Tạ Tam rất giật mình.

Tạ Tam nhận được mệnh lệnh khá mơ hồ, chỉ nói Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị có lẽ gặp phải chủ nhân của Quang Minh thần điện, gã còn tưởng là phân điện chu Phiêu Tuyết hành tỉnh. Tạ Tam không ngờ là quang minh thánh tử, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị bị quang minh thánh tử dẫn người công kích nhưng vẫn sống được.

Vu Nhai nhìn quang minh thánh tử chằm chằm, nói:

- Quang minh thánh tử, mời đi.

Vu Nhai nhìn quang minh thánh tử nhảy xuống tọa kỵ của quang minh thánh nữ, hắn nhảy xuống người Tiểu Thúy.

Vu Nhai nói:

- Tiểu Thúy, ngươi đi theo Dạ Tình, Tiểu Mỹ, nếu xảy ra chuyện gì cứu được người nào hay người nấy.

- Grao!

Tiểu Thúy nghe lời bay hướng Dạ Tình.

- Ha ha ha ha ha ha! Quang minh thánh nữ, đừng chết sớm qua, chờ ta giải quyết thánh tử sẽ trở về!

Vu Nhai nói xong rơi vào rừng rậm, đại chiến với quang minh thánh tử sắp mở màn. Đánh quang minh thánh tử thành đầu heo là chuyện lúc trước Vu Nhai rất muốn làm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.