Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1275: Chương 1275: Không chỉ ba nữ mà là bốn.




Công chúa Nguyệt Lâm Sa nhìn Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ giấu kim trong từng chữ, cười cười liếc Vu Nhai một cái.

Nguyệt Lâm Sa nhẹ hẫng nói:

- Nếu hai vị tranh mãi không có kết quả vậy cùng lùi một bước, nhường hắn cho ta đi.

Hai nữ nhân cùng hét to:

- Không được!

Vu Tiểu Dạ giành nói trước:

- Ngươi không có quan hệ với biểu ca của ta!

Tuy hai nữ nhân nói chuyện gai góc nhưng không tranh đấu kịch liệt, thừa nhận thân phận của nhau. Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ làm vậy là tranh sủng, như tranh đấu hậu cung, ai được vua yêu chiều hơn.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa xen vào làm Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ hợp tác đối ngoại.

Nguyệt Lâm Sa tung bom:

- Ai nói ta không có quan hệ với hắn?

Không khí im lặng. Người này rõ ràng là kỳ binh giả, có liên quan gì đến công chúa Nguyệt Lâm Sa?

Nguyệt Lâm Sa yêu kiều dịu dàng nói:

- Đêm hôm đó hắn lẻn vào phủ công chúa Ma Pháp đế quốc cho ta một lời hứa.

Mọi người há hốc mồm, nhìn Vu Nhai chằm chằm. Nhiều người ánh mắt từ khinh thường, ngạc nhiên biến thành khâm phục. Mặc kệ nguyên nhân gì nam nhân này là kỳ binh giả mà lẻn vào Ma Pháp đế quốc, thậm chí nhập ma phủ công chúa, quá siêu.

Nhiều người tưởng tượng đó là câu chuyện lãng mạng thế nào?

Dù tiểu tử này là dâm tặc thì cũng thuộc loại nghịch thiên, chuyện lãng mạn như thế hắn có là dâm tặc cũng không sao. Trong đám thiên tài có nam nhân nào vì một nữ nhân lẻn vào Ma Pháp đế đô hầu như chết chắc?

Người Ma Pháp đế quốc biểu tình cực kỳ khó xem, rất muốn lẻn vào phủ công chúa Huyền Binh đế quốc.

Chỉ ít ỏi vài người biết tiểu tử này là Vu Nhai, sự kiện U Linh sát thủ. Tuy nhiên những người này không hiểu nhiều, ban đầu đám Độc Cô Cửu Tà còn không rõ ràng huống chi là tin vỉa hè?

Không ai biết Vu Nhai cho Nguyệt Lâm Sa một lời hứa, nàng chỉ nói hắn hứa hẹn chứ không nói nguyên nhân.

Thủy Tinh biết rõ ràng những gì Vu Nhai làm trong Ma Pháp đế quốc vì hắn có kể, nhưng không nghe hắn nói đến lời hứa gì. Thủy Tinh nghi ngờ trừng Vu Nhai.

Vu Nhai nghẹn họng, không phải hắn cố ý giấu mà vì cảm thấy không cần nói ra. Nguyệt Lâm Sa đường đường là công chúa sao có thể bị nguy hiểm mạng sống gì? Dù giành ngai vua có nguy hiểm nhưng Ma Pháp Đại Đế đang trong tuổi xuân cai trị, trời biết bao giờ mới chết, không chừng là mấy chục năm, một, hai trăm năm sau. Nếu lúc ấy công chúa Nguyệt Lâm Sa bị nguy hiểm gì Vu Nhai thưc hiện lời hứa cũng không muộn, có lẽ Vu Nhai đã con cháu đầy nhà, nàng thì tàn hoa bại liễu.

Ai ngờ Nguyệt Lâm Sa nói ra trong chốn này, còn nói kiểu mập mờ như thế, rõ ràng là cố ý. Ánh mắt công chúa Nguyệt Lâm Sa như đang nói với Vu Nhai: Đúng, ta cố ý, đế phu của ta.

Thủy Tinh phản ứng lại ngay:

- Hứa? Vậy phải xem là lời hứa gì.

Thủy Tinh rất thông minh, nàng sẽ không bị Nguyệt Lâm Sa nói mấy câu dắt mũi đi.

Thủy Tinh mỉm cười nói:

- Chẳng lẽ hắn hứa tổ đội với ngươi trong công hội lữ giả? Hoặc hứa thiếu ngươi một nhân tình bây giờ ngươi đòi lại? Nếu thế thì ta tạm thời nhường cho ngươi, dù sao vị hôn phu của ta trả lại nhân tình cho ngươi rồi sẽ không liên quan gì đến ngươi nữa.

Vu Tiểu Dạ lên tiếng:

- Ừm! Nếu biểu ca hứa như vậy thì ta tạm thời từ bỏ, trả xong là hết liên quan.

Vu Tiểu Dạ, Thủy Tinh cố ý nhấn mạnh chữ 'Không liên quan'.

- Không phải, lời hứa đó nói ra hơi xấu hổ, ta sẽ không nói. Trừ hứa ra hắn còn . . . Còn nói ta . . . Hắn và ta là người nhà, cho . . . Nên . . . Nên . . .

Nguyệt Lâm Sa biết lời hứa đó không đủ để đánh gục Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ, lại lôi lời Vu Nhai từng nói ra, bộ dạng rụt rè vò góc áo, nàng như nữ sinh ngại ngùng. Ánh mắt Nguyệt Lâm Sa nhìn Vu Nhai thì tràn ngập ma nữ:

- Ai bảo lúc trước ngươi giả bộ thản nhiên trước mặt ta?

- Người một nhà không nói khách sáo? Người một nhà? Tỏ ra yếu thế trước mặt ta rất khó khăn sao? Tại sao mỗi lần đều muốn lấn át ta? Người ta là công chúa, tiểu binh nhà ngươi không thể nhường nhịn ta sao?

Đôi khi Nguyệt Lâm Sa ngẩn người trong phủ công chúa sẽ nghĩ như vậy.

Vu Nhai sắp đứt dây thần kinh. Mỹ nữ Thần Huyền đại lục quá đáng sợ, phải làm sao đây?

Một đám nam ma pháp sư trừng Vu Nhai, nữ giới thì hoặc coi thường hoặc khâm phục Vu Nhai. Coi thường tiểu tử này là dâm tặc hái hoa, phục hắn to gan rất oách. Đôi khi thiếu nữ khá là cực đoan.

Tóm lại mọi người đều nhìn Vu Nhai, chờ đợi hắn lên tiếng.

- Nên làm sao đây? Bây giờ ta nên làm gì?

Cuối cùng Vu Nhai đã nếm nỗi khổ dẻo miệng. Vu Nhai nhìn các binh linh, cả đám nín người quay đầu đi, không chút nghĩa khí.

Vu Nhai nghiêm mặt nói:

- Phong Doanh nói xem ta nên làm sao?

Phong Doanh lắp bắp:

- Chủ . . . Chủ nhân, Thôn Thiên kiếm tỷ tỷ nói phải phớt lờ ngươi, hơn nữa Phong Doanh không biết.

Thì ra là Thôn Thiên kiếm linh bày trò!

Vu Nhai có gan làm liều, cười gian nói:

- Thôn Thiên kiếm lão bà, có phải nàng muốn độc chiếm ta nên ngăn cản mọi người góp ý giúp ta? Ta . . .

Thôn Thiên kiếm linh sửa tính tình, khẽ thở dài buồn bã ngắt lời Vu Nhai:

- Ài, ta vốn đang suy nghĩ có nên dùng chân thân ra ngoài không, ngươi rất muốn thấy hình dạng của ta đúng không?

- Nếu ngươi thật sự muốn gặp ta thì hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy.

Nghe lời Thôn Thiên kiếm linh nói, mặt Vu Nhai xanh mét.

Ma nữ, tất cả là ma nữ, nếu Thôn Thiên kiếm linh chạy ra rồi nói bậy bạ thì . . . Không, Thôn Thiên kiếm linh chỉ cần lặp lại những lời Vu Nhai từng nói với nàng là đủ dìm hắn chết.

Ba nữ nhân đã làm Vu Nhai nhức đầu, thêm một nàng nữa?

Vu Nhai lúng túng:

- Cái kia . . . Hay là thôi đi, khi nào không có người nàng hãy ra, ta sợ Thôn Thiên kiếm lão bà quá đẹp mê nam nữ già trẻ quanh đây chết mệt thì biết làm sao? Vậy là không tốt, không tốt.

Thôn Thiên kiếm linh ai oán nói:

- Nói vậy là ngươi không muốn gặp ta? Chẳng lẽ bình thường ngươi gọi ta là lão bà chỉ đùa chơi?

Vu Nhai không biết nên nói sao:

- Cái đó . . .

Giọng Thôn Thiên kiếm linh càng ai oán:

- Chẳng lẽ ngươi luôn lừa gạt tình cảm của ta? Mỗi lần ngươi gọi ta là lão bà của ngươi sẽ khiến ta rất hồi hộp, bây giờ ta muốn ra ngoài nhưng ngươi không cho, ngươi . . . Ngươi . . .

Âm cuối nức nở sắp khóc.

Vu Nhai biết làm sao đây? Đành co giò chạy trốn. Các cô nương không dễ chọc, đây chính là cái gọi là báo ứng.

Trong phút chốc Thôn Thiên kiếm linh không còn dáng vẻ ai oán, giọng nói kiêu kỳ hơn cả Nguyệt Lâm Sa:

- Hừ! Sau này bớt ba hoa đi, nếu không . . . Hừ hừ.

Thôn Thiên kiếm linh như ma nữ gian kế thành công, nếu nàng có thể đi đường sẽ hếch cằm, ưỡn ngực, vô cùng đắc ý.

Thôn Thiên kiếm linh đấu miệng thắng Vu Nhai, ôm cục nghẹn thật lâu nay giải phóng hỏi sao nàng không lâng lâng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.