Triệu Hoán Thần Binh

Chương 829: Chương 829: Không thẹn với lòng?




Trước khi nãi nãi bị bệnh Tuyết Đế Nhi không hề tự ti, yếu đuối, nàng có hùng tâm chí lớn, nghiêm khắc yêu cầu mình làm mọi việc. Dù là huấn luyện hay học tập các loại trí thức, khó khăn và khắc khổ nhưng Tuyết Đế Nhi luôn kiên cường tự nhủ:

- Ta là nữ vương Tinh linh tương lai, ta phải như nãi nĩa và vô số nữ vương Tinh linh cổ khác trở thành nữ vương hợp cách. Ta phải như nữ vương thời đại viễn cổ trống trị Thần Huyền đại lục, dẫn dắt Tinh linh bước lên con đường phồn vinh, ít nhất không thể như bây giờ mặc người khi dễ.

Từ khi Tuyết Đế Nhi còn nhỏ đã được nãi nãi bồi dưỡng làm nữ vương tương lai, nàng biết rõ chính mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì. Tuyết Đế Nhi có niềm kiêu hãnh như công chúa và sự ngây thơ, thậm chí một ít cảm giác cao cao tại thượng. Tuy đẳng cấp trong Tinh linh tộc không nghiêm ngặt như nhân loại nhưng từ nhỏ Tuyết Đế Nhi đã được vô số cặp mắt tộc nhân tôn sùng theo đến lớn, nàng được các trưởng giả cưng chiều.

Có thể nói Tuyết Đế Nhi là hòn ngọc của toàn Tinh linh tộc, cực kỳ rực rỡ. Bản thân Tuyết Đế Nhi cũng rất cố gắng.

Về thực lực Tuyết Đế Nhi tiến bộ nhanh hơn bạn cùng lứa rất nhiều, là siêu thiên tài thế hệ trẻ của Tinh linh tộc, tri thức nhiều hơn bạn đồng lứa. Tuyết Đế Nhi có tư cách kiêu ngạo, tuy nàng lương thiện nhưng ai hiền cách mấy vẫn có lòng kiêu hãnh.

Tuy nhiên mọi chuyện hoàn toàn thay đổi khi nãi nãi gục ngã. Vốn không có gì, trừ việc nữ vương Tinh linh bệnh nặng làm Tuyết Đế Nhi lo lắng, buồn rầu ra mọi chuyện sắp xếp đâu vào đấy. Tuyết Đế Nhi dễ dàng nhận quyền đại nữ vương, bắt đầu làm việc nãi nãi thường làm. Lúc trước nãi nãi luôn ở bên cạnh xem Tuyết Đế Nhi thực tập nên một mình nàng làm công việc đại nữ vương cũng không có vấn đề gì lớn.

Tinh linh tộc bình tĩnh chờ đợi lão nữ vương Tinh linh rất có thể sẽ qua đời, chuẩn bị nghênh đón nữ vương mới sinh ra, tức là bỏ chữ 'đại' đi. Nhưng khi Tuyết Đế Nhi trở thành đại nữ vương đến tháng thứ ba thì có thay đổi.

Tinh linh tộc nhân mất tích. Đầu tiên là một vài Tinh linh tộc nhân đi lẻ ra ngoài hái thuốc, sau đó là Tinh linh hộ vệ đang trong nhiệm vụ tuần tra, sau đó sự việc phát triển theo chiều hướng khủng hoảng. Mới đầu chỉ một, hai Tinh linh tộc nhân mất tích, chuyện này hàng năm đều có. Mặc dù Tinh linh tộc tức giận, căm hận nhưng đã thói quen nên chỉ còn tiếng thở dài buồn bã. Tuy nhiên sau đó là hàng đống Tinh linh tộc nhân mất tích.

Mới đầu Tuyết Đế Nhi còn xoay sở được nhưng về sau nàng luống cuống không biết làm sao.

Các trưởng lão Tinh linh tộc lập tức nhận lại quyền lực, mới đầu còn trưng cầu ý kiến của Tuyết Đế Nhi, sau này thấy đại nữ vương luống cuống chân tay thì mất kiên nhẫn hỏi nàng. Cuói cùng các trưởng lão Tinh linh tộc chỉ toàn trưng cầu ý iến Tuyết Đế Nhi cho có.

Lúc trước đã nói các trưởng lão Tinh linh tộc không có ác ý gì, bọn họ rất ít khi gặp tình huống nhiều tộc nhân bị bắt cóc, tâm tình căng thẳng, áp lực, vô tình bỏ qua cảm xúc của nữ vương Tinh linh tương lai. Các trưởng lão Tinh linh tộc xem đại nữ vương Tinh linh là đứa trẻ chưa trưởng thành, bọn họ chỉ mong cứu tộc nhân trở về và bảo vệ Tinh linh tộc nhân còn lại thật tốt, không rảnh nhường nhịn một đứa trẻ.

Tuyết Đế Nhi vốn tràn đầy khát vọng bị các trưởng lão Tinh linh tộc vô tình vắng vẻ bắt đầu biến tự ti, yếu đuối thậm chí tự trách mình. Mỗi ngày Tuyết Đế Nhi chỉ mong nãi nãi tỉnh dậy thì tốt biết bao.

Mỗi lần mở hội Tuyết Đế Nhi chỉ đi ngang qua, không có trưởng lão Tinh linh tộc nào nghe ý kiến của nàng.

Ví dụ như chuyện mở Tinh linh thần nỗ thứ hai, Tuyết Đế Nhi chỉ có thể ngồi trong đại điện nhìn các trưởng lão Tinh linh tộc chia hai phái, tranh luận không ngừng nghỉ sau đó cô đơn quay về căn nhà gỗ nãi nãi dưỡng bệnh để kể khổ.

Tuyết Đế Nhi rời đi nhưng các trưởng lão Tinh linh tộc không hề hay biết. Không ngờ lần này đại nữ vương Tinh linh trải qua chuyện lúc trước chưa từng tưởng tượng ra, gặp một nhân loại nam tính cách . . . Khá là kỳ dị khiến Tuyết Đế Nhi lấy lại niềm tin, khiến ánh mắt các trưởng lão nhìn nàng không còn như xưa. Quan trọng hơn là sắp giải quyết xong nguy hiểm cho Tinh linh tộc.

- Các ngươi còn dám chống cự? Đừng quên đây là đâu!

- Chống cự? Tại đây dù không mở Tinh linh thần nỗ, các ngươi chống cự chỉ uổng công!

- Hùng tướng quân còn không dừng tay lại?

Các trưởng lão Tinh linh tộc la hét xông lên. Không cần Vân đại trưởng lão 'báu vật trấn tộc' ra tay, chỉ cần mấy trưởng lão trung tầng Sương trưởng lão đi là đủ. Giương oia trong địa bàn của ngươi ta, ngươi cho rằng ngươi là thần binh sư sao?

Bố Ân Đặc công tử Ải Nhân tộc trở nên dư thừa.

- Mọi người có gì từ từ nói, Ứng thiếu soái vốn là . . .

Bây giờ còn ai rảnh để ý tới Bố Ân Đặc? Nhưng Bố Ân Đặc cũng là một trong những người biết kế hoạch của Ứng thiếu soái, đến lúc đó bị điều tra lần theo đầu mối thì rắc rối. Bây giờ Bố Ân Đặc chỉ lên tiếng nói một câu ngăn cản cho có.

Không ai quan tâm Bố Ân Đặc. Tinh linh tộc vốn áp lực trong lòng, trước đó tộc nhân mất tích, sau đến Ứng thiếu soái nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, không cưới được đại nữ vương Tinh linh đòi bắt mấy chục thiếu nữ Tinh linh tộc nhân. Nhưng vì cứu mấy trăm tộc nhân, bọn họ không nhịn được cũng phải nhịn, có thể tưởng tượng Tinh linh tộc nhân bực tức cỡ nào. Bây giờ nghe nói mấy trăm tộc nhân bị Ứng thiếu soái tự biên tự diễn bắt cóc thì làm sao nhịn được nữa? Nếu không phải cần bắt sống thì không cần các trưởng lão xông ra, vô số mũi tên có thể bắn đám cao thủ thiên giai Hùng tướng quân thành tổ ong.

- Hùng Tướng quân, Phong tướng quân, dừng tay lại. Nếu Tinh linh tộc nghi ngờ chúng ta thì cũng hết cách, cứ để bọn họ bắt. Chúng ta không thẹn với lòng!

Đang lúc Tinh linh tộc ùa lên tấn công thì chợt vang thanh âm lạnh lùng, là giọng của Ứng thiếu soái.

- Tinh linh tộc, ta đứng ở đây, nào đến đây đi, áp ta vào thụ lao của các người đi. Nhưng khi các người hành động hãy suy nghĩ tiếp theo nên chống đỡ cơn giận từ Thú Đằng tộc như thế nào. Khi đso không chỉ là mấy chục, mấy trăm Tinh linh tộc nhân mất tích hoặc chết. Ha ha, Tuyết Đế Nhi đại nữ vương, nàng ngu ngốc khiến ta quá thất vọng.

Ứng thiếu soái không uổng là bụng đen như mực, gã chỉ khủng hoảng vài giây sau đó tỉnh táo lại. Đúng như Ứng thiếu soái nói, chỗ này là trung tâm Tinh linh tộc, dù gã có thuộc hạ đông gâp chục, gấp trăm lần cũng vô dụng. Ứng thiếu soái buộc phải ngừng chống cự, chỉ có thể dùng ngôn ngữ uy hiếp.

Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:

- Các tộc nhân, chúng ta đã hy sinh mấy chục hanh hùng, không thể hy sinh thêm nữa. Hãy dừng tay lại, ta không muốn các ngươi chết. Các ngươi là chiến sĩ anh dũng, đáng tin nhất của Thú Đằng tộc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.