Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1873: Chương 1873: Kinh Thiên cùng Lạc Thiên




Độc Cô Chiến Huyền cũng cảm thấy tim đập nhanh. Nghiệp đoàn Lữ Giả quả thực đáng sợ. Gần như là phát triển đường nhỏ a.

Thật ra người nào hiểu lịch sử đế quốc Ma Pháp đều biết, giáo hội tồn tại không phải là cách làm thông thường. Hôm nay nghiệp đoàn Lữ Giả đã khiến Pháp Thần Điện trước khi sụp đổ dám cùng hoàng tộc ma pháp đối đầu, thậm chí không nghe hoàng lệnh, nắm giữ mạng lưới tình báo gần như trải rộng đại lục Thần Huyền có thể tưởng tượng được, nó có khả năng tạo ra bao nhiêu dư luận và tín đồ. Ở trong thời loạn như vậy, rất nhiều người cần gửi gắm hy vọng...

Đáng sợ nhất chính là cái gọi là Thánh Thần Giáo Hội này còn không phải là trống rỗng. Bọn họ có Đoạn Thiên Nguyên Giới làm hậu trường, lại qua nghìn năm bồi dưỡng được rất nhiều cao thủ. Trong đó có không ít người tràn ngập cảm kích đối với nghiệp đoàn Lữ Giả. Đồng thời, người có dã tâm cũng sau khi nhìn thấy Thánh Thần Giáo Hội lập thế sẽ trực tiếp gia nhập. Bọn họ cũng muốn tranh đoạt đại lục...

Đoạn Thiên Chân Thần chính là lợi dụng sự cảm kích và dã tâm lại thêm mạng lưới tình báo khủng khiếp để xây dựng giáo hội như vậy. Không quan tâm bọn họ lừa dối thế nhân thế nào, chí ít hiện tại bọn họ thành công.

Sợ rằng thời điểm tòa thành lớn đột nhiên xuất hiện, cũng có thể tuyên truyền thành Thần tích đi?

- Đúng rồi. Tòa thành lớn của Thánh Thần Giáo Hội kia tên gì gì. Không biết có phải là gọi Thánh Thần Đô hay không?

Vu Nhai đột nhiên hỏi.

- Tiểu huynh đệ Vu Nhai quả nhiên thông minh. Nơi đó thực sự được gọi là Thánh Thần Đô.

Người chủ quản Tần gia trả lời.

Vừa nghe nói vậy, khóe miệng Vu Nhai liền co giật vài cái. Cái tên này quả thật khiến người ta cảm thấy có chút tầm thường. Nhưng sự tầm thường cũng có nghĩa là rất dễ nhớ. Rất nhiều bá tính bình dân lại thích chính sự tầm thường như vậy. Nó thực sự cho người ta một cảm giác đại chúng. Còn có thể khiến cho bọn họ cảm thấy an tâm. Ôi, đặc biệt ở đế quốc Ma Pháp, chuyện Quang Minh Thần Điện đầu nhập dân Cổ Duệ đã đả kích rất nhiều người tâm. Hiện tại bọn họ thật sự cần nơi để gửi gắm niềm tin.

Đồng thời, Thánh Thần Đô thành lập ở đế quốc Ma Pháp cũng không phải không có lý do. Bởi vì đế quốc Ma Pháp đối với giáo hội lại có thể càng dễ tiếp nhận hơn. Hơn nữa đối chữ Thánh này hình như cũng tương đối có cảm giác. Bởi vì Đoạn Thiên Chân Thần tự xưng là thánh thần.

- Được rồi. Chúng ta cũng đã hiểu rõ về thế cục đại lục. Cáo từ trước.

Độc Cô Chiến Huyền cúi đầu suy nghĩ, chợt lắc đầu. Hắn tạm thời cũng không nghĩ ra được biện pháp nào có thể đối phó với Thánh Thần Giáo Hội này, chỉ có thể trở về Độc Cô gia thương lượng trước rồi nói sau. Nhìn bộ dạng Độc Cô Chiến Huyền, rõ ràng rất coi trọng chuyện Thánh Thần Giáo Hội. Cũng không có cách nào, bởi vì Đoạn Thiên Chân Thần đã từng lừa gạt gần như toàn bộ Độc Cô gia.

- Độc Cô gia chủ mời...

Tần gia lại hoàn toàn không có ý định giữ ba người Độc Cô Chiến Huyền ở lại. Bọn họ chỉ hận không thể lập tức tiễn người rời đi.

- Đúng rồi gia chủ. Ta không thể trở lại cùng mọi người được. Đã lâu ta không gặp Tần Song huynh đệ. Rời đi vội vàng như vậy v cũng có chút không đúng.

Vu Nhai cảm giác được Độc Cô Chiến Huyền muốn dẫn hắn bay đi, đột nhiên chặn lại nói.

Độc Cô Chiến Huyền, Độc Cô Khúc Phong thậm chí người của Tần gia cũng có phần sững sờ. Độc Cô Chiến Huyền trầm tư một hồi, sau đó mới gật đầu, nói:

- Vậy bản thân ngươi cẩn thận một chút. Chúng ta đi trước.

Vu Nhai mỉm cười gật đầu. Nhưng nụ cười mỉm của Vu Nhai rơi vào trong mắt người của Tần gia lại khiến bọn họ không nhịn được cảm thấy rét lạnh. Tại sao Vu Nhai lại muốn lưu lại. Hắn còn có mục đích gì? Gia hỏa này lại là kẻ phản bội của đế quốc Huyền Binh, hình như không thể ở lại đế quốc Huyền Binh? Hắn thật sự chỉ muốn cùng Tần Song ôn chuyện thôi sao? Cho dù là kẻ ngu ngốc cũng sẽ không cho là như vậy.

Hơn nữa, hắn còn muốn nói ra ở trước mặt nhiều người của Tần gia như vậy... A, Tần gia cũng chỉ còn lại mấy trưởng lão. Từ lúc Tần Song bị hai người Lý Thân Phách kéo đi, những người khác đã rút đi, tất nhiên không có khả năng nghe được tin tức Vu Nhai muốn lưu lại.

Ngay thời điểm Tần gia đang suy đoán, Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong đã bay lên. Nhưng đúng lúc bọn họ chuẩn bị tăng tốc, trời chợt tối sầm xuống. Một áp lực kinh khủng đột ngột xuất hiện...

Trong nháy mắt, sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến.

- Kinh Thiên Nhất Kiếm!

Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền ngẩng đầu lên, con ngươi chợt co lại. Bọn họ đều đã từng cảm nhận Kinh Thiên Nhất Kiếm. Áp lực này đối với bọn họ mà nói căn bản không xa lạ. Không ngờ Kinh Thiên Nhất Kiếm xuất hiện. Kinh Thiên Chân Thần làm thế nào tìm được vị trí của bọn họ?

Rất rõ ràng, Thời Hoàng và Không Hoàng đã từ trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới bị bọn họ phong ấn đi ra. A, hiện tại không phải là thời điểm suy nghĩ về những điều này, mà nên suy nghĩ xem Kinh Thiên Chân Thần muốn làm gì? Lẽ nào hắn muốn xuất kiếm tuyệt sát hai Thần Hoàng của Độc Cô gia và Vu Nhai ngay tại đây sao?

- Kinh Thiên Nhất Kiếm?

Nghe được lời Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền nói, sắc mặt mấy trưởng lão Tần gia càng khó nhìn. Ban đầu bọn họ kinh hãi bởi áp lực bất ngờ xuất hiện. Nhưng rất nhanh bọn họ liền nghe được tiếng kêu kinh ngạc của Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền. Bọn họ vốn còn có chút nghi ngờ, nhưng khi bọn họ nhớ tới Kinh Thiên Nhất Kiếm là vật gì, bọn họ trực tiếp bi thương, mặt cắt không còn giọt máu. Suy nghĩ cũng theo đó trở nên trống rỗng.

...

Sáu thân ảnh đồng thời xuất hiện ở phía sau Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong. Đó chính là sáu gã cao thủ Thần Vương của Độc Cô gia. Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng bí mật mang theo Thôn Thiên Thần Kiếm xông tới, cùng các cao thủ Độc Cô gia tạo thành tâm trận. Thêm một người thêm một phần lực. Lạc Thiên Thần Kiếm cũng đã xuất hiện ở trong tay Độc Cô Chiến Huyền. Một tâm ý cảnh khủng bố trong nháy mắt giống như gió bão xuất hiện...

Các cao thủ Độc Cô gia không có cách nào không hài lòng. Nếu như chờ Kinh Thiên Nhất Kiếm chém xuống, mới vung Lạc Thiên Nhất Kiếm lên, chỉ sợ bọn họ đều sẽ trực tiếp chết ở chỗ này. Nhưng hiện tại, ở trong mắt Tần gia thậm chí trong mắt của tất cả mọi người trong toàn Cự Quỳnh Thành, áp lực trên không trung thực sự khủng khiếp, nhưng chín người đang cầm trường kiếm trên bầu trời cũng khủng khiếp. Bọn họ đứng ở đó kiếm chỉ thẳng vào phía chân trời...

- Kinh Thiên, đã lâu không gặp. Thế nào? Ngươi vẫn trốn ở trong tầng mây không ra gặp mặt lão hữu sao?

Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên từ trong Lạc Thiên Thần Kiếm xông ra, nói.

- Lạc Thiên, không nghĩ tới sau khi Nguyên Giới của ngươi bị nghiền nát, ngươi còn có thể tiếp tục đánh xuống. Chỉ có điều, ngươi cho rằng dựa vào chút lực lượng của ngươi hiện giờ có thể ngăn cản được Kinh Thiên Nhất Kiếm của ta sao?

Giọng nói Kinh Thiên Chân Thần vang vọng truyền thẳng xuống mặt đất, tồn tại giống như thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.