Triệu Hoán Thần Binh

Chương 492: Chương 492: Lại là một kiếm kia.




Trang giấy kiếm từ phía dưới chậm rãi rơi ra một tờ giấy trắng, mỏng hơn các trang khác nhiều. Khi trang giấy tách rời vươn ra khỏi trang giấy kiếm, nếu đóng Huyền Binh Điển lại sẽ thấy tờ giấy thò ra ngoài hoàn toàn cũng là lúc bắt đầu ảnh ngược, một quái long hiện ra.

Vu Nhai khẽ quát:

- Hợp!

Trang giấy kiếm thuộc về Cổ Đế Long Linh chậm rãi rút về như ngăn kéo, rất nhanh biến mất dưới trang giấy kiếm. Trang giấy bình thường như không hề thu phục Cổ Đế Long Linh, nhưng nếu giở ra xem sẽ thấy mặt sau trang giấy có long văn mờ nhạt chứng minh nó đã hoàn toàn bị thu phục.

- Phù.

Vu Nhai mềm nhũn người, không còn sức cất Huyền Binh Điển đi. Bây giờ Vu Nhai chỉ muốn ngủ một giấc. Dù các binh linh muốn hỏi Vu Nhai sao bỗng nhiên có thể phong ấn Cổ Đế Long Linh thì hắn cũng lười trả lời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bỗng nhiên huyền khí cuồn cuộn đụng Vu Nhai tỉnh dậy, hắn mơ hồ phát hiện mình bỗng nhiên vào hoàng binh sư lục đoạn, thu phục Cổ Đế Long Linh mang đến lực lượng khiến huyền binh luôn bị ức chế bùng nổ. Vu Nhai không ngủ được nữa, nếu hắn không khống chế thì sau này sẽ bị ảnh hưởng xấu sự tiến bộ.

Vu Nhai cười khổ nói:

- Khổ quá.

Vu Nhai vận chuyển Huyền Binh Điển, tu luyện hoàng binh sư lục đoạn, phối hợp Huyền Cực Đỉnh ngưng luyện huyền binh bất giác đến đỉnh hoàng binh sư lục đoạn.

Dù vậy nhưng lực lượng khủng bố Cổ Đế Long Linh mang đến chưa bị hấp thu hết, Vu Nhai còn cần hấp thu, tích lũy mấy ngày là bước vào thất đoạn. Nhưng Vu Nhai không muốn tiếp tục, trời biết sau khi làm thịt Cổ Đế Long Linh thì Minh Huyễn cổ lâm sẽ xảy ra chuyện gì, không chừng cao thủ Độc Cô gia đang lao đến. Vu Nhai phải nhanh chóng ra ngoài.

Vu Nhai chợt nhớ những khắc long khí kiện, hỏi:

- Hì hì, nói này Long Đế huynh, bây giờ chúng ta là châu chấu cùng một sợi dây, hãy mau nói ra địa điểm cất khắc long khí kiện đi.

Có gan mới làm giàu, qua nhà này là không cái thứ hai, trời phù hộ Thiên Tội Uyên và Minh Huyễn cổ lâm đừng có biến đổi gì. Dù thật sự xảy ra thay đổi thì làm ơn cho hắn ra ngoài rồi tính!

Cổ Đế Long Linh gầm rống:

- Tiểu tử thối, hãy thả lão tử ra ngoài, nếu không lão tử sẽ lột da, rút gân ngươi, treo ngươi lên Thiên Tội Uyên đốt thiên đăng! Lão tử trừng phạt ngươi . . .

Cổ Đế Long Linh không tâm tình trả lời vấn đề của Vu Nhai.

Bây giờ Cổ Đế Long Linh vẫn không dám tin tiểu tử 'ngốc nghếch' bắt được nó.

Cổ Đế Long Linh ở trong Minh Huyễn cổ lâm bao nhiêu năm, không biết đã hủy bao nhiêu thiên tài Độc Cô gia kết quả bị một tiểu tử tầm thường bắt giữ. Cổ Đế Long Linh không tin được, không thể chấp nhận, vì nó không xem trọng Vu Nhai.

Lúc trước Cổ Đế Long Linh có nói thiên phú của Vu Nhai không đủ là lời thật lòng, nó thật sự cảm thấy thiên phú hắn kém hơn nhiều thiên tài trước kia đã gặp.

Nhưng huyền binh bản mệnh quái quỷ gì đây? Vu Nhai có nhiều binh linh, giống như là trò đùa, lại còn nhốt Cổ Đế Long Linh. Nếu sớm biết thế này Cổ Đế Long Linh đã sớm tiêu diệt Vu Nhai trong Minh Huyễn cổ lâm.

Bây giờ mọi chuyện đã muộn, Cổ Đế Long Linh hoàn toàn bị phong ấn.

Hiện tại Vu Nhai rất đắc ý, phớt lờ Cổ Đế Long Linh chửi rủa.

Vu Nhai vừa trêu chọc vừa uy hiếp:

- Rồi rồi, bình tĩnh, trong thế giới Huyền Binh Điển của ta sẽ kém hơn Minh Huyễn cổ lâm đen thui này sao? Hãy mau lấy ra những thứ ngươi cất chứa cho ta, nếu không . . . Hì hì, mỗi ngày tiểu gia kêu các binh linh đánh ngươi!

Cổ Đế Long Linh vẫn điên cuồng:

- Tiểu tử đừng mơ! Hừ hừ, dù tạm thời bị ngươi nhốt thì sao? Sát trận lão tử thiết kế vẫn còn đó, ngươi hãy chờ chết đi!

Cổ Đế Long Linh như vị thần bị đánh rớt xuống địa ngục, rất khó chấp nhận, sụp đổ.

Vu Nhai nhún vai nói:

- Nếu vậy thì ta tự mình xem ký ức của ngươi.

Cổ Đế Long Linh chưa kịp phản ứng lại Vu Nhai đã sử dụng lực lượng truyền thừa của Huyền Binh Điển dẫn động tuyệt kỹ trong trí nhớ Cổ Đế Long Linh. Đừng quên Vu Nhai có thể trực tiép dùng lực lượng truyền thừa của binh linh hay huyền binh trong Huyền Binh Điển, đương nhiên Thôn Thiên kiếm, Thí Thần Ma Nhẫn là ngoại lệ.

Rất khó nói Cổ Đế Long Linh đã đến đẳng cấp lúc Thôn Thiên kiếm mạnh nhất chưa, nhưng ít ra không kém gì Thí Thần Ma Nhẫn. Theo lý thuyết Cổ Đế Long Linh có thể phong lại ký ức không truyền thừa cho Vu Nhai, nhưng bây giờ nó đang trong trạng thái điên cuồng, không nhớ ra phong ấn ký ức của mình, không biết Huyền Binh Điển đặc biệt. Kết quả là . . .

Vu Nhai như vào thế giới rồng. Bá đạo, điên cuồng, tà ác, các loại cảm xúc ập đến. Vu Nhai chịu đựng áp lực mượn dùng quy tắc Huyền Binh Điển cắn răng nhận lực lượng thuộc về Cổ Đế Long Linh.

- Tiểu tử, ngươi làm gì?

Ngay khi Vu Nhai tiến vào thì Cổ Đế Long Linh phản ứng lại, bản năng phong ấn ký ức.

Vu Nhai đáng thương bị thô bạo đá ra, quả nhiên không có cách nào chủ động truyền thừa lực lượng siêu thần binh. Mặc dù đáng tiếc nhưng đã đủ, vừa rồi Vu Nhai lấy được một phần tuyệt kỹ của Cổ Đế Long Linh.

Vu Nhai mặc kệ Cổ Đế Long Linh phát điên, hắn chỉ cần cắt đứt liên lạc thì mặc cho nó đập phá thế nào trong Huyền Binh Điển cũng chẳng sao. Vu Nhai khép hờ mắt, cảm nhận, sửa sang tuyệt kỹ có được.

Tuy chỉ là tuyệt kỹ nhưng Vu Nhai từ đó thấy được một phần ký ức của Cổ Đế Long Linh.

Vu Nhai chỉ có thể truyền thừa tuyệt kỹ của binh linh chứ không xem hết ký ức của bọn họ được, nếu không thì quá khứ đám binh linh Phong Doanh, Khắc Liệt Luân Tư đã bị nhìn thấu. Hơn nữa nhìn nhiều sẽ làm Vu Nhai bị thần kinh.

Rất nhanh Vu Nhai mở mắt ra, cười xấu xa. Vu Nhai nhanh chóng đi dọc theo con đường trước mặt, Minh Huyễn cổ lâm vẫn giống như vậy, không khác gì huyễn ảnh luân hồi trước kia. Nhưng khi Vu Nhai đạp vài bước thì hoàn cảnh bắt đầu thay đổi, xương trắng biến mất. Xung quanh Vu Nhai là rừng đen rậm rạp, không có u linh kiếm ý đáng sợ.

Xung quanh vẫn tràn đầy ảo giác, Vu Nhai đi mấy bước phải ngừng lại suy nghĩ một lúc.

Hết cách, Vu Nhai không thật sự bóc tách từ ký ức của Cổ Đế Long Linh, hắn chỉ mượn dùng tuyệt kỹ của nó.

Nên biết muốn khống chế Minh Huyễn cổ lâm cần có kỹ năng, trận pháp cũng là loại tuyệt kỹ. Cho nên vừa rồi Vu Nhai cười gian ý là hắn có được phần truyền thừa này, nhưng để bắt tay vào điều khiển thì hắn cần tự mình lĩnh ngộ.

Không lâu sau Vu Nhai đến chỗ hắn muốn tới, đây không phải bố trận mà là phá trận.

Trước mặt Vu Nhai xuất hiện một chiến trường cổ, hắn ngẩn ngơ. Trung tâm Minh Huyễn cổ lâm là một chiến trường cổ, vũ khí tàn vỡ, mảnh nhỏ xương khô, từng cây cờ rũ xuống vì không có gió.

Xung quanh hoang vắng tiêu điều, đưa mắt nhìn không thấy bao nhiêu khắc long khí kiện, chắc là Cổ Đế Long Linh chết tiệt đã lấy đi dụ dỗ thiên tài. Nơi này trừ khắc long khí kiện ra còn trang bị khác, nhưng Vu Nhai nhìn ra được chúng nó đều bị hỏng hóc. Như lần trước trong Dị Ma nhân cốc, mọi thứ mục nát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.