- Cút ra!
Trên bầu trời Dao Quang thành lại kéo màn chiến đấu giữa thánh giai, cuộc thảm chiến.
Lam Thương Tử nhìn Hắc Ma Cự Thiên Hống lao tới, tuy mặt xanh mét nhưng gã chưa có giác ngộ chịu chết, lạnh nhạt nói:
- Nhân loại, ta phải giết ngươi! Băng Sương Kính Tượng!
Một tầng băng kính xuất hiện trước mặt Lam Thương Tử và cự long băng hệ, chợt lóe một cái.
Bùm!
Khi Hắc Ma Cự Thiên Hống đâm vào thì chỉ còn lại băng sương vỡ vụn.
- Nguy rồi!
Con ngươi Vu Nhai co rút quay đầu nhìn hướng Dao Quang thành, trông thấy doanh địa Cổ Duệ quân lóe băng sương hình tròn. Trong khoảnh khắc đó
băng sương vỡ, một con cự long băng hệ đầu phun máu bỗng nhiên xuất
hiện.
- Lam công tử!
Năm cao thủ thánh binh sư Cổ Duệ quân định đột phá thánh binh sư Bắc Đẩu hành tỉnh vây công phát hiện thủ đoạn của Lam Thương Tử, bọn họ vội
vàng thoát khỏi chiến trường chạy về bảo vệ gã. Bề ngoài Lam Thương Tử
lành lặn nhưng cự long băng hệ đã không gầm gừ nữa, suối máu ngừng phun
chứng minh Gia Lý Đốn mất ý thức.
Ma thú hắc ám cũng chảy máu, trông rất chật vật nhưng còn sức chiến đấu.
Quá đáng sợ, thanh niên chỉ có thực lực bán thánh có lai lịch gì? Tại
sao lúc trước chưa từng nghe qua? Nên biết là thanh niên nhân loại bình
thường tổn hại nặng cự long băng hệ chứ không phải con ma thú hắc ám
khủng bố.
Năm cao thủ thánh giai Cổ Duệ quân không dám nghĩ nhiều, tăng tốc độ lao nhanh tới bên cạnh Lam Thương Tử.
Bắc Đẩu lão viện trưởng như nổi điên gào to với Vu Nhai:
- Vu Nhai, xung phong đi! Chúng ta sẽ liều mạng ngăn bọn họ lại!
Hô Diên gia dẫn đầu đuổi theo thánh binh sư Cổ Duệ quân đã thoát khỏi
chiến trường. Giết công tử họ Lam kia có ý nghĩa chiến lược lớn lao,
tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Nhưng ngay lúc đó Lam Thương Tử lại thốt ra bốn chữ:
- Băng Sương Kính Tượng!
Chết tiệt, quỷ thuật của Lam Sương thần tộc thi triển quá nhanh, khoảng
cách gần như vậy Lam Thương Tử còn thoát được, bây giờ Vu Nhai có chạy
đi cũng không kịp.
Giây lát sau mọi người mới biết bọn họ đoán sai, Lam Thương Tử không trốn mà là . . .
Xung quanh Lam Thương Tử bỗng xuất hiện các mặt kính băng, nhiều cỡ mấy
trăm cái. Bùm một tiếng, băng kính vỡ, các Cổ Duệ chi dân chui ra khỏi
băng kính. Một đội mấy trăm Cổ Duệ chi dân xuất hiện trước mắt mọi
người, tất cả giật mình nhìn Lam Thương Tử, bí thuật thật đáng sợ.
Không gian tĩnh lặng, Bắc Đẩu lão viện trưởng không rượt theo nữa. Quân
đoàn toàn là mấy trăm Cổ Duệ chi dân, Hô Diên gia không dám xúc động.
Mộc Tinh Tinh vốn đang chạy vắt giò lên cổ, lúc trước thấy màu lam áp
chế màu đen không lâu thì sắc đen bỗng bùng nổ hầu như phá hủy màu lam
.Bọn họ không phải không mọc nhiều mấy đôi cánh bay qua. Sau đó màu đen
và lam cùng biến mất, chẳng lẽ hắc ám đã thắng? Vậy Lam đại ca . . . May mắn bọn họ không chờ bao lâu đã bị lực lượng quen thuộc hút đi, khi
xuất hiện trông thấy cự long băng hệ phun máu, mặt Lam Thương Tử trắng
bệch.
- Lam . . . Lam đại ca, có chuyện gì? Ngươi có sao không?
Lam Thương Tử phất tay:
- Ta không sao, chỉ hơi mất sức.
Liên tục phát ra Băng Sương Kính Tượng hai lần khiến Lam Thương Tử không chịu nổi, may mắn chỉ có mấy trăm người, mấy trăm Cổ Duệ chi dân chạy
đến rất gần Dao Quang thành. Nếu là vị trí biên giới Bắc Đẩu hành tỉnh
thì Lam Thương Tử sẽ không thi thuật thành công.
Lam Thương Tử mở miệng nói:
- Cầm máu cho Gia Lý Đốn ngay đi, sợ là Gia Lý Đốn còn bị thương linh hồn. Người hiểu chữa trị về linh hồn hãy mau bắt tay làm.
Trong mắt Mộc Tinh Tinh chỉ có Lam Thương Tử, nghe gã nói mới chú ý tới cự long băng hệ chảy máu ồ ạt.
Mộc Tinh Tinh há hốc mồm:
- Gia Lý Đốn?
Gia Lý Đốn là cự long thánh giai cửu đoạn vậy mà bị thương đến nông nỗi
này. Trời, đối phương đã đưa ra siêu cao thủ thần giai sao? Mộc Tinh
Tinh không thể thời gian hỏi nhiều, vội truyền mệnh lệnh của Lam Thương
Tử đi.
Lam Thương Tử không quan tâm đám người Mộc Tinh Tinh, hét to:
- Lam Sương thần vệ!
Trong đội mấy trăm người đồng thanh kêu lên:
- Có mặt!
Những người không lên tiếng, bao gồm Mộc Tinh Tinh, Xích Mãng ánh mắt
hoang mang nhìn, nhưng rất nhanh bọn họ không ngỡ ngàng nữa.
Lam Thương Tử tiếp tục bảo:
- Bảo vệ ta!
Vẫn là đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Từng cột sáng lam lóe lên trong đội.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Ý chí thánh giai cường đại chớp mắt ngưng tụ, khi mọi người cảm nhận
được áp lực thánh giai thì bọn họ đã lao ra khỏi đội mấy trăm Cổ Duệ chi dân. Cả đám che trước mặt Lam Thương Tử hình thành bình chướng màu lam.
Vu Nhai vốn đang vọt tới, hắn không cần biết đối phương có mấy trăm
người hay không. Mấy trăm người thì sao? Vẫn sẽ bị càn quét sạch, nhưng
khi Vu Nhai trông thấy bình chướng màu lam thì khựng lại.
Đám người Lãnh Thu Dương thấy Vu Nhai dừng lại thì khẽ gọi như đang hỏi bước tiếp theo sẽ làm gì.
- Vu Nhai!
Nói thì chậm nhưng hàng loạt sự việc hoàn thành chỉ trong thời gian mấy câu.
Vu Nhai nói với đám người Lãnh Thu Dương sau lưng:
- Đừng hành động thiếu suy nghĩ, với lực lượng của ta và Hắc Ma bây giờ
không xông phá đội này được. Tuy bọn họ toàn là đỉnh thiên giai nhưng
lực lượng quy tắc băng sương đã thành thánh. Tức là sáu mươi người này
toàn là bán thánh, hơn nữa phối hợp ăn ý, sau khi tập kết lực phòng ngự
siêu cao.
Đám người Lãnh Thu Dương hút ngụm khí lạnh:
- Ui!
Sáu mươi bán thánh, còn là phối hợp ăn ý? Lực lượng này quá đáng sợ. Cổ
Duệ chi dân chú trọng Bắc Đẩu hành tỉnh hơi quá đáng. Mọi người nhìn
hướng Vu Nhai, nếu hắn không xuất hiện đột ngột, dù có những người Tiên
Vực hành tỉnh, dù không có cự long e rằng Bắc Đẩu hành tỉnh sẽ bị nghiền nát. Lúc trước Lam Thương Tử tự tin cũng là vì đội vũ khí bí mật này.
Mộc Tinh Tinh thầm nghĩ:
- Lam Sương thần vệ, đây là Lam Sương thần vệ. Không ngờ Lam đại ca mang Lam Sương thần vệ theo, xem ra Lam Sương thần tộc chú trọng Lam đại ca
cao hơn tưởng tượng.
Lam Sương thần vệ là đội bán thánh được Lam Sương thần tộc bồi dưỡng,
tuy bọn họ chỉ có lực lượng thiên giai nhưng nhiều bán thánh cộng lại
thêm vào phối hợp ăn ý, hình thành đội quân, một đội quân hoàn toàn cảm
ngộ "Băng sương thánh ý" là nguồn lực lượng khủng bố.
Không phải hễ là Cổ Duệ chi dân liền dễ dàng đến thánh giai. Tuy thần
lực bản mệnh của bọn họ không có bình cảnh lớn như huyền khí, ma pháp
lực nhưng vẫn có bình cảnh. Khá nhiều Cổ Duệ chi dân không cách nào đến
thánh giai.
Đây là vấn đề về thể chất, thiên phú, trong Thần Duệ chi tộc vẫn chia đẳng cấp cao tấp giàu nghèo.
Trên mặt Lam Thương Tử không còn nụ cười nhưng gã vẫn ung dung, chỉ có lời nói uy hiếp lộ ra tâm tình hiện tại của gã.
- Vu Nhai đúng không? Ta ghi nhớ tên ngươi, chờ Gia Lý Đốn phục hồi chính là ngày giỗ của ngươi!
Lam Thương Tử dứt lời, đám Cổ Duệ chi dân Mộc Tinh Tinh, Xích Mãng nhìn theo ánh mắt gã, sững sờ tại chỗ.