Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1229: Chương 1229: Lối ra kiếm thần bí địa.




Vậy thanh thần binh này nằm ở đâu? Phải chăng bị người điều khiển? Thần kiếm nghịch thiên như Thôn Thiên kiếm mà chỉ có thể suy đoán kiếm thần bí địa là tiểu thế giới binh linh, vậy chắc thanh thần binh kia rất nghịch thiên. Lúc trước khi Thôn Thiên kiếm linh phát hiện thần binh còn mang theo Vu Nhai lao vọt lên, bây giờ nàng chỉ có thể đoán.

- Đừng tưởng rằng ta yếu hơn nó, chẳng qua ta bị thương.

Thôn Thiên kiếm linh đoán ra suy nghĩ trong đầu Vu Nhai, hầm hừ nói:

- Tóm lại nhanh nghĩ cách vào trong đi, chắc chắn trong đó sẽ có thu hoạch lớn. Ta muốn ngươi mạnh ngay, mạnh hơn nữa. Ta muốn ngươi nhanh chóng tiêu diệt nam nhân thối ta đó!

- Ta cũng muốn nhưng có cái gì . . . Ủa?

Vu Nhai mới nói một nửa chợt cảm giác có kiếm ý mãnh liệt, một cánh cửa kỳ lạ bỗng hiện ra trong không trung đối diện Kiếm Thần đài khiến bầu trời sáng sủa thêm phần kỳ dị.

Không thấy rõ hoàn cảnh trong cánh cửa nhưng một bóng người từ nhỏ biến to bước ra ngoài, kèm theo tiếng cuồng cười.

- Ha ha ha ha ha ha! Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Cửu Thiên ta đã đi ra. Ta đây chỉ tốn ba ngày là kiếm đạo thành thánh. Độc Cô Cửu Dương, bây giờ ta khiêu chiến với ngươi, hãy mau đi ra chịu chết!

- Cái gì? Mau vậy đã có người đi ra?

Nói thật ra bây giờ ít ai chú ý đến kiếm thần bí địa, nhưng vẫn hấp dẫn một số người. Những người này rất ngạc nhiên, không ngờ có người ra vào ngày thứ ba. Bọn họ không ngạc nhiên khi thấy cánh cửa xuất hiện, mấy tháng qua đã nhìn quen mặt. Bọn họ đên Kiếm Thần đài để xem lễ, không phải nhìn cánh cửa. Mọi người muốn biết là loại người nào mang theo kiếm đạo thành thánh ra ngoài, thường những người đó sẽ khiêu chiến với ma cũ kiếm đạo thành thánh, rất đặc sắc.

- Là Độc Cô Cửu Thiên, Độc Cô Cửu Thiên đã ra!

Một người khóe môi co giật nhìn xác chết của Độc Cô Cửu Dương:

- Ngươi nghe hắn nói gì không? Độc Cô Cửu Thiên muốn khiêu chiến với Độc Cô Cửu Dương.

Một người khác nói:

- Độc Cô Cửu Dương và Độc Cô Cửu Thiên có thù lớn, đáng tiếc . . .

Người đó liếc hướng Vu Nhai, nhỏ giọng nói:

- Phải rồi, nghe nói Độc Cô Cửu Thiên và Vu Nhai cũng có thù sâu.

- Cái gì? Thật không?

- Đúng vậy! Nghe Độc Cô Cửu Tà nói lúc Vu Nhai còn nhỏ yếu suýt chết vào tay Độc Cô Cửu Thiên.

- Lần này lại có kịch hay để xem!

- Chắc chắn là kịch hay, lại một trận đại chiến. Ài, Độc Cô Cửu Dương quá yếu, bọn họ đánh nhau chán chết. Độc Cô Cửu Thiên kiếm đạo thành thánh và Vu Nhai sẽ tạo ra nhiệt huyết như thế nào?

- Thật mong chờ.

Nhiều người chú ý Độc Cô Cửu Thiên, đặc biệt có người nói gã và Vu Nhai có thù riêng, trong phút chốc cả đám nhìn chằm chằm vào hai người. Tuy bọn họ chưa hiểu chuyện gì xảy ra trước đó nhưng không ngại bọn họ tạm dời sức chú ý đi.

Hiện tại không ai dám kêu họ Vu nữa, bọn họ nhắc tên đầy đủ.

Lúc trước Độc Cô Cửu Dương tạo cảnh tượng Vu Nhai 'đối địch ngàn vạn thế giới' sụp đổ theo cái chết của gã. Nếu Độc Cô Cửu Dương chết đi có lẽ còn khiến nhiều người tức giận, nhưng sau khi Độc Cô gia chủ ra lệnh làm tất cả im miệng. Tuy bây giờ đám người còn choáng váng, Độc Cô gia chủ đã nói rõ Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Cửu Mạc cấu kết với Cổ Duệ chi dân.

Nếu vậy thì Vu Nhai an toàn, hắn còn có công.

Vu Nhai nghe tiếng Độc Cô Cửu Thiên cười to, hắn nhìn cánh cửa chằm chằm, một linh cảm lóe lên. Lúc trước đã nói có lối vào thì có lối ra, nếu Vu Nhai từ lối ra vào trong kiếm thần bí địa thì sao?

Nghĩ đến đây tim Vu Nhai đập nhanh.

Vu Nhai hét to một tiếng:

- Độc Cô Cửu Thiên, chờ chút khoan ra đã!

Vu Nhai sợ Độc Cô Cửu Thiên đi ra cánh cửa sẽ khép.

Bóng người dần hiện rõ mặt mũi, đã đến ngưỡng cửa. Độc Cô Cửu Thiên nghe Vu Nhai hét, gã ngây người, bản năng dừng bước.

Độc Cô Cửu Thiên nhìn hướng Kiếm Thần đài, kinh ngạc nói:

- Vu Nhai?

Nhiều người thầm mong chờ:

- Quả nhiên có kịch hay để xem!

Độc Cô Cửu Thiên mở miệng nói:

- Vu huynh, sao ngươi đến đây? Kiếm thần bí địa đã mở ra lần cuối cùng, ài, ta vốn định chờ ngươi ròi cùng nhau đi vào, nhưng đợi mãi không thấy ngươi ta đành đi vào trước.

Đầu óc mọi người rối ren:

- Cái quái gì đây? Vu . . . Vu huynh?

Vu Nhai nói ngay:

- Bây giờ chưa muộn, tuyệt đối đừng đi ra, chờ ta vào!

Vu Nhai nhanh chóng nhảy lên mang theo lực lượng dẫn động thánh binh sư tứ đoạn bay trong không trung. Chớp mắt Vu Nhai đáp xuống lối ra.

Vu Nhai nói:

- Độc Cô Cửu Thiên, ngươi đi ra được rồi, xin hãy chăm sóc người trong thôn dưới Thiên Tội Uyên, các Dị Ma tộc.

- Khoan đã Vu Nhai, đây là lối ra . . .

Vu Nhai hét dài:

- Nếu ngươi có thể từ bên trong đi ra thì đương nhiên ta từ bên ngoài vào được!

Vu Nhai chui vào trong.

- Nhưng mà . . .

Độc Cô Cửu Thiên ngẩn ngơ, không nói gì được nữa.

Độc Cô Cửu Thiên nhỏ giọng nói:

- Lối ra đúng là có thể vào, nhưng khi gia chủ mở kiếm thần bí địa có nhấn mạnh là tuyệt đối không thể bị lối ra hút vào, đừng đến gần nó. Nếu đi vào sẽ chín chết một sống, bên trong nguy hiểm hơn lối vào gấp trăm ngàn lần.

Nhiều người há hốc mồm nhìn chằm chằm lối ra, bao gồm Độc Cô Chiến U, Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Cửu Liệt không biết đứng ở đâu xem kịch, đám thủ lĩnh Độc Cô gia.

Kiếm Thần đài, không, phải nói tất cả vị trí trông thấy Kiếm Thần đài đều lặng ngắt như tờ.

Độc Cô Chiến U lên tiếng nhắc nhở:

- Độc Cô Cửu Thiên, mau xuống đi, nếu không ngươi cũng sẽ bị hút vào.

Nếu Độc Cô gia chủ đã nhấn mạnh, mọi người hiểu không thể tùy tiện vào lối ra.

- Ta không thể không đi vào cứu Vu huynh.

Độc Cô Chiến U nói nhanh:

- Nếu ngươi muốn chết thì cứ vào đi.

Độc Cô Chiến U không hiểu Độc Cô Cửu Thiên và Vu Nhai có quan hệ gì.

- Ta biết rồi.

Độc Cô Cửu Thiên do dự, cuối cùng đi ra, quét mắt hướng Kiếm Thần đài. Độc Cô Cửu Thiên nhìn người trong thôn dưới Thiên Tội Uyên, các Dị Ma tộc.

Độc Cô Cửu Thiên lại nhìn hướng khác, lạnh lùng quát:

- Độc Cô Cửu Dương đâu? Đi ra chịu chết!

Im ắng, nhưng rất nhanh có tiếng bước chân cồm cộp. Người ta tránh ra cho Độc Cô Cửu Thiên thấy xác Độc Cô Cửu Dương, Hoàng Phủ Nhàn.

Độc Cô Cửu Thiên không nhìn hai cái xá, lấy làm lạ hỏi:

- Độc Cô Cửu Dương đâu? Hắn ở đâu?

Mọi người cùng chỉ một hướng:

- Đây!

Lần này đến phiên Độc Cô Cửu Thiên ngây người, lẩm bẩm:

- Đã . . . Chết? Vu huynh giết?

Mọi người gật đầu lia:

- Ừm!

Độc Cô Cửu Thiên sửng sốt sau đó hú lên:

- Vu huynh, chờ ta một chút, hai ta cùng nhau mạo hiểm tốt hơn là một người!

Độc Cô Cửu Thiên xoay người xông vào cánh cửa.

- Nếu Độc Cô Cửu Dương đã chết thì không còn ai dám xuống tay với người ngươi quan tâm, không cần ta trông chừng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.