Triệu Hoán Thần Binh

Chương 662: Chương 662: Ma pháp quang minh thất truyền.




Vu Nhai liên tục hai lần chặn lại lực lượng này không phải sức mạnh của hắn mà mượn dùng lực lượng Thí Thần Ma Nhẫn, hắn phải hứa cho nó ích lợi. Dù Thí Thần Ma Nhẫn không ra tay thì Thôn Thiên kiếm sẽ làm.

Nhưng thần binh trợ giúp có hạn chết, bây giờ Vu Nhai còn đứng được đã là giỏi.

Ma pháp sư cường đại nhất tràn đầy chính nghĩa nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Bắt đầu đổi cách nói chuyện? Ta nói rồi, nam nhân nào dám lừa dối đệ tử của ta đều đáng chết, ta sẽ cho hắn trả giá thảm thiết. Ra tay vì đệ tử của mình làm sao ta có gánh nặng tâm lý?

- Ma pháp sư cường đại nhất, ma pháp của ngươi mạnh nhất Huyền Binh đế quốc, da mặt cũng dyà nhất. A không, là dày nhất Thần Huyền đại lục. Chắc lúc ngươi còn trẻ không có da thịt mềm mại nên không nam nhân nào thích, giờ da mặt càng dày, càng không nam nhân dám thích ngươi nên mới ghen tỵ đệ tử được nam nhân thích.

Ma pháp sư cường đại nhất tức giận quát:

- Câm miệng!

- Bị ta nói trúng tâm sự rồi sao?

Vu Nhai sảng khoái máng một tràng, chậm rãi đi tới vài bước.

Đám người bên dưới vừa thầm thích thú vừa toát mồ hôi lạnh. Tiểu tử này quá gan góc, lúc này còn dám nói lời như thế là muốn tìm chết sao?

Vu Nhai nói nhanh:

- Thật ra chỗ của ta có một ma pháp muốn cho ngươi xem,có biết tại sao Tiễn Linh kiên quyết đứng về phía ta không? Bởi vì ta có ma pháp này.

Không thể nói ra lúc ma pháp sư cường đại nhất tức giận nhất, Vu Nhai phải khiến nàng hứng thú tạm không ra tay.

Quả nhiên ma pháp sư cường đại nhất ngẩn người, nổi hứng thú:

- Ma pháp . . .?

- Khải.

Vu Nhai không nói nhảm, đánh gyã lời ma pháp sư cường đại nhất. Dao động ma pháp xuất hiện, còn là dao động ma pháp quang minh. Một khối huyễn thể thủy tinh chậm rãi hiện ra trước mặt Vu Nhai, giống như kính tượng trước đó chiếu xung quanh đã sáng ngọn đèn càng sáng hơn. Huyến thể thủy tinh chậm rãi ngưng kết lấp lánh ánh sáng mộng ảo.

Hình ảnh khiến người ngạc nhiên xuất hiện. Trong huyễn thể thuy tinh bỗng chiếu một người, đó là Thủy Tinh, bộ dạng giống y như lúc mọi người nhìn trong ma pháp kính tượng nên đương nhiên nhận ra Thủy Tinh.

- Đây là . . .

Ma pháp sư cường đại nhất quên ra tay, nàng bị rung động.

- Sư phụ, đây là một loại quang minh ma pháp đã thất truyền.

Thủy Tinh trong huyễn thể thủy tinh nhẹ nhàng nói:

- Sư phụ, ta biết người hy vọng ta tập trung tu luyện ma pháp, không muốn ta phân tâm vì chuyện tình cảm. Nhưng loại chuyện này không thể cưỡng cầu, hơn nữa Vu Nhai không phải loại nam nhân sư phụ nói. Ngay từ trong gian phòng ta đã nhìn thấu sư phụ dùng ảo thuật . . .

- Càn rỡ, ngươi dám nghi ngờ ta . . . Không đúng, đây không phải ma pháp gì mà là thứ ngươi chế tạo ra!

Ma pháp sư cường đại nhất bị cảnh tượng trước mắt làm giật mình không nói nên lời, nghe Thủy Tinh nói nhìn thấu ảo thuật của nàng mới phản ứng lại., ma pháp sư cường đại nhất quê quá hóa giận chỉ đầu mâu vào Vu Nhai.

Vu Nhai lạnh lùng mia mai:

- Ta chế tạo ra? Ta không biết ảo thuật hay ma pháp kính tượng thì làm sao chế tạo được?

Thứ này là ma pháp trong Quang Ma kinh, là 'điện thoại thế giới khác'. Lúc Vu Nhai trong công hội võ học Bắc Đầu thành từng sử dụng nó, nhưng khi dùng ma pháp phải có Tiểu Hắc ở kế bên. Bây giờ Tiểu Hắc nằm trong không gian giới chỉ của Vu Nhai, từ lúc hắn bắt cóc Ngũ sư tỷ kêu Tô Lôi sư muội mang tin tức về thì không lâu sau Tiểu Hắc đã chạy đến. Thủy Tinh nhận được tin tức, bản thân nàng không thể ra khỏi Huyền Binh ma pháp tháp nên kêu Tiểu Hắc đến xem, mới có chuyện như vậy.

Tiểu Hắc rất nhanh hồi phục bình thường, tinh thần phơi phới, người phát ra hơi thở mãnh thú. Tiểu Hắc không còn khí thế hung dữ, điên cuồng lúc ở trong phòng ma pháp sư cường đại nhất, không to như chó nhà mà chỉ lớn hơn bình thường chút xíu. Lúc trước Tiểu Hắc bùng nổ sức mạnh trong phòng ma pháp sư cường đại nhất, sau đó từ từ ổn định lại.

Tiểu Hắc hấp thu hết dược vật nên trở về bình thường, dược vật đó có lẽ là thứ kích phát ra 10k.

Tình huống cụ thể thì Vu Nhai tạm thời không biết, hắn nhanh chóng dời mấy bình dược vật viễn cổ vào không gian giới chỉ khác, không phải hắn tiếc của mà thật sự không biết tác dụng của mấy thứ gì. Lần đầu tiên Tiểu Hắc ăn không bị gì nhưng lần sau thì sao?

Hơn nữa Tiểu Hắc đang có nhiệm vụ trong người.

Tiểu Hắc ai oán, đôi mắt trông mong nhìn Vu Nhai.

Vu Nhai bất đắc dĩ, đành hứa với Tiểu Hắc là sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ cho nó một viên mỗi loại dược vật. Mọi chuyện chờ giải quyết xong vấn đề trước mắt rồi tính.

'Siêu tổ hợp' một lần nữa hợp tác, Tiểu Hắc rất nhiệt tình.

- Sư phụ, ma pháp này là thật sự, với tạo nghệ ma pháp của sư phụ chắc cũng nhìn ra. Đây là ta và Vu Nhai chế tạo ra từ một quyển tục ma pháp quang minh, như lúc Vu Nhai ở Kêím vực hành tỉnh từng thi triển dung binh thần thuật.

Thủy Tinh lại nói dối. Chuyện Tiểu Hắc có thể sử dụng ma pháp quá quan trọng, Quang Ma Kinh cũng rất quan trọng, đây là bí mật lớn nhất của Thủy Tinh, trừ Vu Nhai và Tiễn Linh ra không ai biết, bao gồm Đan Đạo Hùng. Không phải Thủy Tinh sợ phụ thân hại mình mà sợ Đan Đạo Hùng biết rồi không cho nàng và Vu Nhai thì phải làm sao?

Đối với ma pháp sư cường đại nhất thì Thủy Tinh chỉ phục nàng về ma pháp, những chuyện khác không chút tôn kính. Thủy Tinh không muốn bái xử nữ già vạn năm làm sư phụ, là phụ thân buộc nàng đi.

- Sư phụ, sau lưng đệ tử là gian phòng của đệ tử, sư phụ nên biết rõ.

Thủy Tinh tiếp tục bảo:

- Lúc trước ở trong phòng của sư phụ ta đã biết Vu Nhai đó là giả, là ảo thuật người chế tạo ra, là . . .

- Buồn cười, tuy ta không biết ngươi làm sao tạo ra ma pháp này nhưng không hề tồn tại loại ma pháp có thể đối thoại từ xa, tán đi!

Ma pháp sư cường đại nhất cố ra vẻ bình tĩnh, vung tay muốn phá hủy ma pháp.

Vu Nhai vội hỏi:

- Ngươi đang lo lắng sao? Ngươi tự hỏi lòng mình có thẹn nên muốn đánh tan ma pháp của ta?

- Buồn cười, ta chỉ không muốn để ngươi đầu độc người ta.

- Ha ha ha ha ha ha! Khi ngươi thi triển ma pháp kính tượng ta chưa ngăn cản, lúc ta dùng ma pháp thì ngươi lại muốn ngăn cản? Cao thấp quá rõ ràng, ma pháp sư cường đại nhất nhà ngươi còn gì để nói?

Vu Nhai đứng trên bục đạo đức, trên bệ quang minh lỗi lạc, không thẹn với lòng.

Vu Nhai nói:

- Được thôi, ta có thể đánh tan ma pháp nhưng phải cho Thủy Tinh đi ra gặp mặt ta, khi đó biết ngay là thật hay giả.

- Đúng vậy! Để Thủy Tinh ra đi!

- Xem bộ dạng lạ thật, ma pháp sư cường đại nhất của Huyền Binh đế quốc chúng ta thật sự có tật giật mình.

- Hèn gì thị nữ đó bình tĩnh, quyết tuyệt như vậy. Ra là thế, nữ nhân già này quá vô sỉ.

- Là thật hay giả cứ để Thủy Tinh đi ra là biét ngay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.