Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1003: Chương 1003: Mau giấu hài tử trong nhà đi.




Mới đầu Dạ Tình chống cự nhưng về sau thì quen dần, thậm chí kích thích. Tham lang thánh nữ đã bị dạy xấu. Dạ Tình kích thích qua đi luôn nghi ngờ có phải nàng trời sinh dâm đãng?

Vu Nhai không quá háo sắc, suốt một tháng chỉ lén lút vài lần. Dù sao trong sứ đoàn Huyền Binh đế quốc có cao thủ thánh giai, Vu Nhai không dám làm lồ lộ lỡ như bị bắt gian tạgiiường thì biết làm sao?

Hôm nay tức là ngày thứ ba mươi hai, Vu Nhai và Dạ Tình sẽ không thể nghiệm cảm giác lén lút kích động nữa.

Rất đơn giản, hôm nay sứ đoàn Huyền Binh đế quốc bước vào lãnh thổ Huyền Binh đế quốc. Trong lnxh địa Huyền Binh đế quốc thì thân phận sứ đoàn, hoàng tử đều không sợ có nguy hiểm gì, trừ phi có người điên và thực lực ít nhất cỡ thánh binh sư cao đoạn.

Vu Nhai từ xa nhìn sứ đoàn Huyền Binh đế quốc trong biên cảnh Huyền Binh đế quốc, mãi khi bọn họ biến mất trong núi rừng bao la.

Vu Nhai vỗ thanh kỳ tuấn mã thú dưới thân, nói:

- Đi đi, chỗ đó là bách tộc loạn địa, xông vào.

Vu Nhai và thanh kỳ tuấn mã thú chạy vào lãnh địa bách tộc loạn địa.

Lúc trước Vu Nhai, Dạ Tình theo thương đội từ bách tộc loạn địa đến Ma Pháp đế đô mất một tháng lẻ ba ngày.

Tốc độ của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc tất nhiên nhanh hơn thương đội nhiều, nhưng bọn họ phải vòng qua bách tộc loạn địa, từ chỗ giao giới phía bắc và Ma Pháp đế quốc đi vào Huyền Binh đế quốc, đường xa xôi hơn.

Cho nên Vu Nhai từ tận cùng phía bắc lao vào bách tộc loạn địa, mục tiêu của hắn là phía nam Bắc Đẩu hành tỉnh, tức là Loạn Xuyên sơn mạch. Vu Nhai sẽ phải vượt qua nguyên bách tộc loạn địa.

Vu Nhai không đắn đo điều gì, giục thanh kỳ tuấn mã thú tăng tốc độ nhanh nhất xuất phát hướng nam.

- Cái gì? Mới vào đã gặp ma thú bát giai? Kệ nó, trực tiếp lao qua đi!

Có thực lực thật tốt. Lúc trước đã nói bách tộc loạn địa là chỗ cực kỳ nguy hiểm, có nhiều bí mật thời đại viễn cổ, có ma thú đáng sợ. Nhưng bây giờ Vu Nhai kẻ tài cao gan cũng lớn, thêm vào trăm con thanh kỳ tuấn mã thú, hắn hầu như đi ngang.

Vu Nhai mới vào đã gặp ma thú bát giai, hắn không e ngại xông qua.

Với lực lượng thiên binh sư ngũ đoạn hiện giờ của Vu Nhai chỉ cần không gặp ma thú từ bát giai trung đoạn trở lên, chỉ một mình hắn cũng có tự tin an toàn rút lui. Dù sao ma thú trừ những con nghịch thiên ra cùng đẳng cấp thì yếu hơn nhân loại.

Ma thú nghịch thiên không dễ gặp.

Tuy nhiên Vu Nhai không dám lơ là, hắn vẫn đi theo khu vực an toàn đánh dấu trên bản đồ.

Ngày thứ ba mươi sáu từ khi rời khỏi Ma Pháp đế đô, theo kế hoạch giải quyết xong long thương thứ bảy.

Vu Nhai cầm cây long thương đen thui, lẩm bẩm:

- Bảy long thương đã hoàn thành hết.

Bảy long thương dựa theo thuộc tính long hoàng có khác biệt về màu sắc.

Giây sau Vu Nhai nhíu mày nói:

- Xem ra phải giải quyết toái long hồn trong bảy long thương, sợ sẽ xảy ra tình huống gì không hay.

Sau khi Vu Nhai giải quyết xong bảy long thương thì toái hồn trong cây thương to sẽ trở nên nóng nảy, mỗi cây thương đều như vậy.

Lúc trước Vu Nhai lười quan tâm nhưng sau khi làm xong long thương thứ bảy, có rất nhiều toái hồn bên trong. Vu Nhai có cảm giác không khống chế được, nếu vào trang giấy long thương sẽ thấy bên trong loạn hồn.

Giống như vào địa ngục, là địa ngục chỉ thu long hồn.

Cho nên Vu Nhai tạm ngừng, hắn bắt đầu sửa sang, dung hợp toái hồn táo bạo bên trong.

Rất đơn giản, lúc trước Khắc Liệt Luân Tư có nói sinh linh bảy long thương lấy toái hồn long hoàng làm cơ sở, dung hợp từng hồn lực toái hồn tinh thuần vào cây thương chế tạo ra long linh mới. Trong quá trình phải loại bỏ những thứ vô dụng, nóng nảy.

Vu Nhai nhíu mày suy nghĩ:

- Nhưng tại sao sau khi rèn xong toái hồn sẽ nóng nảy?

Vu Nhai không nghĩ ra được kết quả, nhưng khi hắn bắt đầu sinh linh, bắt đầu dung hợp toái hồn thì đã biết nguyên nhân.

- Thì ra là vậy. Lúc trước người cắm thương khiến những phù văn trên long thương hấp thu toái hồn, áp chế bản tính toái hồn. Chỉ khi rèn long thương đến mức hoàn mỹ thì bản tính mới xuất hiện.

- Dù sao chủ thể linh hồn rồng đã tan biến, không biết có đầu thai chưa, chỉ còn lại toái hồn. Toàn là tàn niệm, oán niệm, mấy thứ này tất nhiên sẽ rất nón nảy.

- Như quỷ hồn trong truyền thuyết kiếp trước, chỉ những quỷ hồn oná khí ngút trời mới vào luân hồi được. Khi long thương hai mươi thước đang hấp thu long thương, mà không áp chế, có lẽ toái hồn đánh nhau bên trong cây thương sẽ ảnh hưởng chất lượng.

- Chờ rèn hoàn mỹ tức là hai thước bảy, phù văn đặt sẵn không áp chế cảm xúc của toái hồn nữa, cảm xúc nóng nảy lộ ra. Những cảm xúc này là thứ vô dụng, phải trừ bỏ.

- Lúc bị áp chế không nhìn ra được nên trừ bỏ cảm xúc nào, ngược lại khi phù văn không ức chế thì sẽ xuất hiện táo bạo, chủ nhân thấy rõ ràng và dễ dàng loại bỏ, hủy diệt nó.

- Tức là sinh linh chỉ cần thứ tinh thuần nhất trong toái hồn.

Vu Nhai đã nghĩ thông. Lúc bắt đầu vì áp chế nên không thấy thứ nào hữu dụng, vô dụng, rèn long thương tới mức độ hoàn mỹ thì bộc lộ ra thứ vô dụng. Phô bày rõ ra mấy thứ này là đồ bỏ, ngươi hãy xóa đi.

- Ha ha ha ha ha ha! Vị tiền bối kia đắn đo thật chu đáo, cứ tưởng sinh linh sẽ rất rắc rối ai ngờ trở nên đơn giản như vậy.

Vu Nhai mở cờ trong bụng, nếu đã vui thì bắt tay làm đi, tranh thủ cho bảy long thương có sinh linh trước khi quay về Bắc Đẩu hành tỉnh.

Đang lúc Vu Nhai sung sướng định tìm hang núi tạm bế quan thì có tia sáng lóe qua đầu, hắn nghĩ đến chuyện tốt hơn.

- Phải rồi, nếu trong những toái hồn có ký ức thì có thể cảm ngộ được không?

Nghĩ đến đây tâm tình Vu Nhai rất hưng phấn.

Mấy ngày nay Vu Nhai định cảm nhận thế giới của Khắc Liệt Luân Tư, giải quyết gút mắc. Qua hơn ba mươi ngày chiết xuất lực lượng thiên binh sư ngũ đoạn đã hoàn toàn củng cố, Vu Nhai nên tiếp tục cảm ngộ.

Nếu những toái hồn rồng có tác dụng thì tạm gác cái gút của Khắc Liệt Luân Tư sang một bên.

Nói làm liền làm, Vu Nhai rót ý thức vào trang giấy. Toái hồn điên cuồng tuôn ra nhấn chìm Vu Nhai, tâm lý của hắn rất kiên cường, đâu dễ bị ảnh hưởng?

Vu Nhai hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Vu Nhai rót ý thức vào một toái hồn. Những toái hồn không có ý thức chỉ có bản năng, không như đám Phong Doanh cần Vu Nhai khuyên thả lỏng thể xác và tinh thần mới cảm nhận được quá khứ của bọn họ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Quả nhiên có cảnh tượng tràn vào ý thức của Vu Nhai, là ký ức một con rồng.

Bóc!

Chỉ mấy hình ảnh đã kết thúc ký ức của toái hồn, rất ngắn. Vu Nhai đã dự tính trước, ý thức trở về hiện thực. Vu Nhai lấy Thần Huyền Khí Điển ra, trên bầu trời huyễn ảnh trong thiên binh sư quả nhiên xuất hiện một luồng sáng đỏ rất ngắn, tức là lúc trước Vu Nhai suy đoán có hiệu quả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.