Triệu Hoán Thần Binh

Chương 580: Chương 580: Một giây thiên đường, một giây địa ngục.




Vu Nhai nhìn theo bọn họ rời đi, ánh mắt nhìn hướng thánh quang ma kỵ đoàn, tay cầm kích đứng thẳng. Nhất phu đương quan, lại là Nhất phu đương quan, câu này không quá thích hợp dùng trên người Vu Nhai. Nhìn xem, mắt Vu Nhai có chút tan rã, hơi cau mày, thừa dịp này suy nghĩ vấn đề tu luyện. Đúng là Vu Nhai chưa tới địa binh sư.

Lời Huyết Lệnh nói khiến Vu Nhai cảm ngộ địa binh sư, như gã đã nói, thần cũng có chiến hữu.

Đất, vạn vật thức tỉnh, hoàng là lấy mình làm vua, duy ngã độc tôn. Giữa hai thứ có thể nói là tương đồng nhưng khác biệt về đẳng cấp, nên khi Vu Nhai cảm nhận thứ của địa binh sư liền điên cuồng đột phá.

Có lẽ vì Vu Nhai cảm ngộ địa binh sư nên hoàng binh sư suôn sẻ rất nhiều, vài chỗ không nghĩ ra đột nhiên thông, đừng quên muốn thành thần thật ra là tâm lý duy ngã độc tôn.

Vu Nhai thế mới biết hoàng binh sư khác với đẳng cấp khác, có đường tắt để đi.

Lấy thân làm hoàng, lấy các khí làm binh, nếu thật sự khống chế được các khí đặt vào cơ thể thì đột phá hoàng binh sư tất nhiên sẽ nước chảy thành sông . Hoàng binh sư bát đoạn, cửu đoạn, thành hoàng tất nhiên là địa.

Với tấm lòng rộng lớn biến các khí trở về mặt đất tức là cảnh tượng vạn vật thức tỉnh, lực lượng mọi người quay về lúc trước. Cứ thế rất nhanh sẽ đến địa binh sư, nhưng Vu Nhai phát hiện hắn đã sai. Ai bảo hoàng đế không thể có lòng rộng lớn? Nhất định phải duy ngã độc tôn? Tuy hoàng đế khống chế vạn dân nhưng vị vua tốt sẽ suy nghĩ cho muôn dân.

Lúc ấy Vu Nhai choáng váng, hắn cảm nhận được cảnh giới địa binh sư hay hiểu chân lý hoàng binh sư?

Ý thức Vu Nhai chậm rãi trở về, thấy mọi người gặp tình hình nguy hiểm nhất. Vu Nhai bất chấp địa binh sư hay hoàng binh sư, cứu mọi người trước rồi tính, thế là hắn đã tỉnh táo lại.

Khi tỉnh táo lại Vu Nhai đã nhận được đáp án. Hoàng binh sư, đây chỉ là cảnh giới cực hạn hoàng binh sư, tuy ý cảnh giống với địa binh sư nhưng hơi khác biệt. Có thể nói đây là quá độ kỳ, nếu tu luyện hoàng binh sư cực hạn huyền diệu đến cực độ, lúc Vu Nhai bước vào địa binh sư sẽ là mạnh nhất.

Có thể hiểu là một loại hoàng đạo vô cực càng thâm ảo, rông lớn hơn. Về đặc điểm địa binh sư có gì khác với hoàng binh sư thì Vu Nhai chưa tới trình độ nên hắn không hiểu.

Liên tục đột phá hai đoạn đến hoàng binh sư cửu đoạn, Vu Nhai đã rất vừa lòng với thành tích này. Lúc ở dưới Thiên Tội Uyên Vu Nhai thu phục Cổ Đế Long Linh mệt gần chết được trợ giúp phá hai đoạn, bây giờ chỉ lĩnh ngộ vài thứ đã đột phá hai đoạn, hắn có gì bất mãn đây? Bởi vì hoàng đạo vô cực loại thứ hai khiến Huyền Binh Điển lại đột phá hoàng binh sư lần nữa, khi Vu Nhai lĩnh ngộ, Huyền Binh Điển chui ra như lúc trước hắn đột phá hoàng binh sư ngưng kết hoàng quan.

Trừ phi Vu Nhai đột phá hoàng đạo vô cực lần nữa, không thì Huyền Binh Điển vẫn chỉ là một tấm thuẫn nhỏ, không thể làm tấm thuẫn ván cửa, điều này khiến hắn rất buồn bực.

Bởi vì Huyền Binh Điển tự mình chui ra nên Vu Nhai ung dung đỡ công kích ma pháp từ thánh quang ma kỵ đoàn, không thì ma pháp hủy diệt do hơn một trăm người cùng phát động dù hắn đỡ được cũng sẽ hao hết huyền binh.

- Vu Nhai, ta công nhận ngươi có tư cách được công chúa Nguyệt Lâm Sa nhận làm nô lệ nam, ngươi ngăn được cả thánh quang diệt.

Vu Nhai ngẩng đầu nhìn người nói chuyện, mắt chớp lia hỏi:

- Ngươi có quen ta?

Vu Nhai thấy người này khá quen mắt, giọng điệu đối phương như thể quen thân với hắn nên chắc là người quen?

Nghe Vu Nhai nói, biểu tình đắc ý đông trên mặt Tạp Đức thiếu gia, khuôn mặt gã dữ tợn.

Họ Vu quên gã! Gã đường đường là siêu quý tộc Ma Pháp đế quốc, người theo đuổi công chúa Nguyệt Lâm Sa, ma kỵ sĩ được quang minh thánh nữ Lộ Luân Na ưu ái nhất, đoàn trưởng thánh quang ma kỵ đoàn dưới tay quang minh thánh nữ thế nhưng bị tiểu binh này lãng quên.

Bi kịch nhất là hai năm qua Tạp Đức thiếu gia luôn nhớ kỹ tiểu binh, muốn uống máu, ăn thịt hắn!

Năm xưa ở Lạc Thiên vương quốc, Vu Nhai cùng Tạp Đức thiếu gia đánh một trận, còn phái người đánh gã tơi tả. Nghĩ đến đây Tạp Đức càng rực cháy lửa giận, nhiều vinh diệu và ân không án nhưng chỉ đổi một câu: Ngươi quen ta?

- Họ Vu, ta muốn giết ngươi!

Tạp Đức thiếu gia rất muốn giải thích vinh diệu gã có, nhưng nghĩ lại từng mất mặt vì Vu Nhai bảo gã làm sao giải thích? Tạp Đức sợ bị vạch vết sẹo ra, giấu diếm nghẹn trong lòng thế này rất khó chịu, chỉ có thể dùng máu của đối phương xoa dịu. Không không, nên bắt Vu Nhai, sau đó dùng các loại thủ đoạn cho hắn biết sự lợi hại của gã, để hắn biết muốn làm nô lệ nam cho công chúa Nguyệt Lâm Sa là mơ tưởng viễn vông.

Trong lòng Tạp Đức thiếu gia cho rằng làm nô lệ na của công chúa Nguyệt Lâm Sa là chuyện khiến người ta ghen tỵ, gã cho rằng Vu Nhai cũng cùng suy nghĩ như gã. Nô lệ nam, Vu Nhai còn muốn thu Nguyệt Lâm Sa làm nô lệ nữ cho mình.

Vu Nhai nhìn mặt Tạp Đức liên tục thay đổi, thầm khó hiểu. Người này rất quen mắt nhưng đã gặp ở đâu?

Đang lúc Tạp Đức thiếu gia định đánh hội đồng Vu Nhai thì quang minh thánh nữ lên tiếng làm gã chỉ đành nuốt ngược cơn tức vào bụng.

- Tạp Đức, đừng quên lúc trước ta nói cái gì, đi đi.

Tạp Đức thiếu gia không cam lòng:

- Thánh nữ đại nhân!

Quang minh thánh nữ không thèm quay đầu nói:

- Ta sẽ cố tha cho hắn một mạng, ta cũng muốn tìm hiểu xuất xứ dung binh thần thuật, tậm chí mang hắn về Quang Minh thần điện.

Có vẻ quang minh thánh nữ rất có tình cảm với Tạp Đức thiếu gia. Bình thường Tạp Đức hay nhắc đến Vu Nhai trước mặt quang minh thánh nữ, lúc trước nàng không hiểu tâm tình của gã, trải qua sự kiện lúc trước thì đồng bệnh tương liên.

Nghe quang minh thánh nữ nói câu đó Tạp Đức thiếu gia thở phào, mặc dù hơi khó chịu nhưng gã nghe lời dẫn thánh quang ma kỵ đoàn đuổi theo đội kỵ sĩ dự bị, Bắc Tuyết yếu tắc. Vu Nhai sẽ cho phép Tạp Đức đuổi theo sao?

- Grao!

Thanh âm khưu phong thú từ trên trời giáng xuống, Vu Nhai nhẹ nhàng nhảy lên lưng Tiểu Thúy. Vèo một tiếng Tiểu Thúy vòng tới trước mặt thánh quang ma kỵ đoàn.

- Tuy ta không nhớ ra ngươi là ai, càng không biết tại sao ngươi thù hận ta như vậy. Nhưng bây giờ ngươi muốn đuổi theo đoàn đội của ta thì không được. Thánh quang ma kỵ đoàn, ta muốn thử cảm giác bị quang minh ma pháp vây công là thế nào.

Lời y nói hợp ý Tạp Đức thiếu gia. Thánh nữ đại nhân không cho Tạp Đức đụng vào Vu Nhai của nàng, nhưng bây giờ hắn chủ động khiêu khích không lẽ gã đứng im? Hơn nữa Vu Nhai cưỡi khưu phong thú, tọa kỵ bay của thánh quang ma kỵ đoàn không vượt thoát được.

Vu Nhai không nhớ ra Tạp Đức thiếu gia làm gã siêu bực mình.

- Ngươi đến thử xem?

Vu Nhai không nhớ ra Tạp Đức thiếu gia là ai. Buồn cười, lúc trước Vu Nhai chỉ đánh một trận với Tạp Đức trong hoàng cung Lạc Thiên vương quốc, hắn từng làm binh sĩ thủ thành gặp bao nhiêu là người nên làm sao nhớ đến gã?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.