Triệu Hoán Thần Binh

Chương 756: Chương 756: Ngươi cũng là binh linh của ta (hạ).




Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Địa binh sư tứ đoạn.

Trong cơ thể Vu Nhai vang tiếng nổ điếc tai, khí thế bùng nổ. Vệ Hiên chứng kiến Vu Nhai một lần nữa đột phá nghịch thiên, trong khoảnh khắc này gã lại muốn bỏ cuộc, nhưng niềm kiêu hãnh tìm bao nhiêu cái cớ để ở lại.

Vu Nhai không biết tâm sự của 'nhân chứng Vệ Hiên', bây giờ hắn chỉ chăm chăm vào đột phá. Mũi tên huyền khí mới rồi va chạm vào Độc Cô Cửu Diệp, Vu Nhai cảm giác rõ ràng sự đáng sợ của gã. Vu Nhai chính thức cảm nhận thực lực khủng bố của thiên tài idnhr cao Độc Cô gia. Thì ra người Độc Cô gia cư trú tại đế đô nói Vu Nhai rất khó vào mười hàng đầu Độc Cô gia không phải lừa hắn.

Không, đây không phải đáng sợ nhất, đáng sợ hơn là Độc Cô Cửu Diệp đã lợi hại như vậy thì khi Độc Cô Chiến Phong còn trẻ càng khủng khiếp đến mức nào? Độc Cô Chiến Phong lớn tuổi hơn Vu Nhai gấp đôi, bây giờ gã đã đến trình độ khủng bố nào?

Vu Nhai bản năng nhớ Đan Đạo Hùng một gậy đập dẹp ma pháp sư cường đại nhất Huyền Binh đế quốc.

Biến mạnh, biến mạnh, phải không ngừng biến mạnh.

Bây giờ Vu Nhai chỉ có suy nghĩ này. Lúc trước Vu Nhai cảm ngộ 'mệnh luận' giúp hắn đủ đến địa binh sư tứ đoạn, bây giờ hắn nuốt viên đan dược vào lập tức bùng nổ. Cảm ngộ đủ đưa Vu Nhai lên địa binh sư ngũ đoạn, thậm chí là lục đoạn.

Có sốt ruột đến mấy cũng phải bình tĩnh.

Vu Nhai nghênh đón lực lượng cuồng bạo từ đan dược, hắn không mong chờ gì bên trong có thứ giúp ích cho địa binh sư, thứ hữu dụng là cảm ngộ. Vu Nhai tìm kiếm, rất nhanh cảm nhận một lũ ý cảnh thuộc về địa binh sư.

Nhưng ý cảnh này rất yếu, so với tầng biển hoa, sự sống trong lúc rèn huyền binh thì yếu hơn rất nhiều, không có tác dụng tính quyết định cho Vu Nhai. Đúng vậy, chút ý cảnh này có lẽ giúp nhiều cho người khác, trở thành đầu mối, khiến người quanh năm chưa đột phá tìm được chút cơ hội. Nhưng với Vu Nhai thì . . . Ngại quá, người ta quanh năm không thể đột phá nhưng hắn thì siêu tốc độ phá.

- Không đúng, thứ này không chỉ có chút cơ hội mà còn tác dụng khác, ít nhất giúp ích cho ta.

Vôn Vu Nhai thấy rất tiếc nhưng rồi hắn bỗng cảm nhận được cái gì, mặt nở nụ cười, ý thứ tiến vào chút cơ hội này. Vu Nhai theo cơ hội đi hướng các cảm ngộ địa binh sư.

Biển hoa, sự sống tỏn huyền binh, mệnh luân.

Vu Nhai càng khắc sâu hiểu biết tất cả. Mấy thứ này lúc trước hơi mông lung, nhờ có đan dược của Huyền Thần điện chủ mà hoàn toàn cố định. Cơ hội này mang đên tức dụng củng cố cảnh giới địa binh sư.

Vu Nhai tiến bộ quá nhanh trong cảnh giới địa binh sư, cơ hội này bù đắp tai họa ngầm cảnh giới không đủ ổn định.

- Doanh doanh . . .

Khi cơ hội hoàn toàn tan biến, Tinh linh binh linh phát ra thanh âm hưng phấn. Tinh linh binh linh đã có thể lên tiếng, không biết có phải vì Vu Nhai đặt tên cho nàng là linh Doanh nên nàng phát ra thanh âm 'doanh doanh'.

Linh thể của Tinh linh binh linh đã ngưng tụ đến đầu gối, khi Vu Nhai bắn ra mũi tên huyền khí cuối cùng thì khựng lại. Nhờ Vu Nhai củng cố cảnh giới, Tinh linh binh linh hâp thu huyền khí của hắn, linh thể lại tăng trưởng lên tận đùi cách đầu gối năm tấc. Nếu lúc này Vu Nhai lại bắn tên thì mũi tên huyền khí sẽ càng mạnh hơn.

Trong khi Vu Nhai liên tục củng cố, đột phá thì trên bình đài đấu trường hoàng gia, Tư Mã Tường chậm rãi nói với Huyền Thần điện chủ:

- Lão Diệp, tuy đan dược của ngươi tốt nhưng vẫn không đủ, ợ là năng lượng bên trong chưa đủ cho Vu tiểu tử lên đến địa binh sư ngũ đoạn.

Diệp điện chủ thầm nghĩ:

- Ai biết Vu Nhai biến thái như vậy? Ta vốn muốn xem đan dược này làm hắn nứt bụng.

Huyền Thần điện chủ cho Vu Nhai viên đan dược là muốn hại người, nếu hắn tham lam nuốt vào trong tình huống lĩnh ngộ không đủ thì kết cuộc có lẽ là bị thương nặng. Đương nhiên đan dược sẽ không gây ra ai họa ngàm cho Vu Nhai, đừng nói có Khắc Liệt Luân Tư ngay bên cạnh, bản thân Diệp điện chủ cũng sẽ cứu người. Nhưng muốn lấy hạng nhất thánh hội? Xin lỗi.

Diệp điện chủ chơi chiêu này cũng là đòn trả thù nho nhỏ, ai kêu Vu Nhai chọc giận đại điện chủ Huyền Thần điện? Diệp điện chủ muốn tìm về chút mặt mũi. Nhưng ai biết viên đan dược kia vô dụng như vậy, chắc bây giờ Vu Nhai thầm oán Huyền Thần điện chủ không cho hắn thứ tốt hơn nữa.

Địa văn đan này có tiền cũng chưa chắc mau được, bao nhiêu địa binh sư cầu còn không được, chết tiệt.

Diệp điện chủ trả lời thẳng:

- Ừm! Đáng tiếc là đang so tài, ta không thể đưa đan dược cho hắn.

Huyền Thần điện chủ phớt lờ Tư Mã Tường cáo già, biểu tình nghiêm túc nhưng trong bụng dâm dê, cực kỳ tao bao.

Vu Nhai đúng là đang oán Huyền Thần điện chủ. Dược lực trong cơ thể Vu Nhai không còn cảm giác cuồn cuộn như vừa rồi, sợ là không đến cực hạn địa binh sư tứ đoan, càng đừng nói đột phá. Ám Hắc Ma Vân căn chỉ còn một chút, vì lợi ích lâu dài, vì hạt giống nẩy mầm tốt hơn, Vu Nhai không thể ăn nữa. Vu Nhai không có đan dược gì giúp huyền khí đột phá.

Lúc này Cổ Đế Long linh vui sướng khi người gặp họa mở miệng nói:

- Tiểu tử, chẳng phải ngươi mới lấy đan dược Đế Long tộc của ta sao?

Mắt Vu Nhai trợn to.

Cổ Đế Long linh giải thích rằng:

- Đúng vậy! Đan dược của Đế Long tộc ta không có tác dụng gì với nhân loại bình thường, nhưng tiểu tử nhà ngươi là nhân loại bình thường sao? Mỗi giai đoạn ngươi đều đạt tới cực hạn nhân loại, trong trình độ này có thể chịu được lực lượng đan dược. Đương nhiên mỗi thứ tối đa ăn một viên, phải chịu nỗi đau đớn khôn cùng. Tin hay không thì tùy ngươi!

Cổ Đế Long linh nói câu cuối vì cho rằng Vu Nhai không tin lời nó.

Khiến Cổ Đế Long linh bất ngờ là Vu Nhai hỏi:

- Bay giờ ta nên ăn loại nào?

Câu nói không chứa chút nghi ngờ, Vu Nhai chọn tin tưởng Cổ Đế Long linh, quyết định ăn đan dược của Đế Long tộc, không hề do dự.

Cổ Đế Long linh ngẩn người, khó tin hỏi:

- Ngươi tin tưởng ta?

Vu Nhai mỉm cười nói:

- Tại sao không tin? Ngươi cũng là binh linh của ta, lúc trước ta hứa hẹn với binh linh bao gồm ngươi. Nếu ngươi muốn hại ta thì ngươi sẽ không được lời hứa đó.

Câu nói tỏ rõ Vu Nhai cực kỳ tự tin. Cổ Đế Long linh có ảo giác trước mặt không phải tiểu tử xấu xa mà là chủ nhân cũ, vua Đế Long tộc.

Cổ Đế Long linh im lặng một lúc sau trầm giọng nói:

- Là loại Tiểu Hắc đã nuốt. Nhớ kỹ, chút nữa nếu ngươi không chịu nổi đau đớn mà bỏ cuộc thì sẽ là trí mạng cho tiến bộ sau này. Ngươi phải cố gắng hấp thu lực lượng trong đan dược.

Cổ Đế Long linh nói xong chạy mất, chìm vào trang giấy kiếm cũng là ngôi nhà hiện tại của gã.

Khi nói câu đầu tiên Cổ Đế Long linh đã đã hối hận. Xung động nhảy ra chỉ điểm cho tiểu tử này, cha nó. Lúc trước tiểu tử này thu phục mình nói một đống lời hoa hòe, trời mới biết hứa hẹn là thật hay giả.

Tiếc rằng nước đổ khó hốt, lời nói ra không thể lấy về.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.