Triệu Hoán Thần Binh

Chương 905: Chương 905: Ngươi là ai?




- Vâng vâng, bảo đảm khiến công chúa vừa lòng.

Vu Nhai nghênh ngang đi trong phủ công chúa, thậm chí liếc một chiếc xe ngựa đến viếng, hắn như gà trống kiêu ngạo khoe mào gà. Công tử bột trên chiếc xe ngựa kia tức giận sú nhảy xuống liều mạng với Vu Nhai.

- Hôm nay công chúa không tiếp khách, mời trở về đi.

- Nhưng mới rồi Tháo Luân Đặc . . .

- Hắn đưa một thứ khiến công chúa rất có hứng thú, nếu ngươi cũng có thì đương nhiên sẽ có cơ hội đi vào.

Đây là đoạn đối thoại của Tang Ma Ma và công tử bột mới đến. Vu Nhai làm bộ như không nghe thấy lời bọn họ nói.

Đã rất lâu rồi rốt cuộc lần nữa gặp mặt Nguyệt Lâm Sa, tim Vu Nhai đập rất nhanh. Vu Nhai còn nhớ công chúa Nguyệt Lâm Sa mở ra cánh cửa đại đạo cho hắn, nếu không nhờ nàng thì hắn không có cơ hội vào Bắc Đẩu đồ thư quán, càng không lấy được Thần Huyền Khí Điển, Xích Thố cũng vô duyên với hắn.

Sự việc kỳ diệu như vậy đấy, vì một hành động của công chúa Nguyệt Lâm Sa mà thay đổi cuộc đời Vu Nhai.

Tim Vu Nhai đập nhanh lý do chủ yếu là lo không biết công chúa Nguyệt Lâm Sa có giúp hắn cứu người không, bây giờ nàng rất quan trọng với Vu Nhai.

Sau khi vào phủ công chúa có thị nữ dẫn đường cho Vu Nhai. Đi một đoạn đường dài mới tới hậu hoa viên, thị nữ nói công chúa Nguyệt Lâm Sa đang nắm trăng trong này. Vu Nhai bước tới gần hậu hoa viên, hắn cảm giác chỉ còn một ánh mắt giám thị.

Thân phận công chúa không cho phép bọn họ tùy tiện giám thị. Ở bên ngoài các ngươi muốn làm gì thì làm, nhưng trong nội viện thì đừng hòng.

Còn lại một ánh mắt giám thị chắc là cao thủ theo hầu công chúa Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai cảm giác vô cùng đáng sợ. Vu Nhai thầm mừng, nếu không nhờ theo chủ nhân cũ của Phong Doanh cảm ngộ thì hắn sẽ không cảm giác với gió sâu sắc như vậy, dù Độc Cô Đoạn Vân chuẩn bị những đạo cụ phong hệ cho hắn cũng sẽ bị phát hiện.

Vu Nhai đã biết công chúa Nguyệt Lâm Sa là ma pháp sư phong hệ, khi gặp mặt không thể tránh khỏi các loại thủ đoạn che giấu. Vì phòng ngừa cẩn thận cần chuẩn bị chút ít công cụ để ngụy trang cho giống ma pháp sư.

Đám người như Độc Cô Đoạn Vân là huyền binh giả có thể ở lại Ma Pháp đế quốc lâu như vậy thì bản lĩnh ngụy trang ma pháp sư chắc chắn rất cao siêu, nhưng đó là vì bọn họ chưa gặp cao thủ cường đại thật sự. Đám người Độc Cô Đoạn Vân U Linh kiếm các chỉ trà trộn trong thế tục.

- Ai?

Khi Vu Nhai bước vào hậu hoa viên, cặp mắt kia hoàn toàn biến mất. Càng đến gần công chúa thì càng không cần giám thị, đây là đạo lý gì?

Thôn Thiên kiếm linh thản nhiên nói:

- Là ma pháp không gian. Hậu hoa viên được người bày các loại ma pháp không gian hầu như tự hình thành thế giới khác, người thánh giai trung đoạn vào trong cũng đừng mong an toàn trở ra.

Vu Nhai thế mới nhớ công chúa Nguyệt Lâm Sa không chỉ là ma pháp sư phong hệ còn có không gian hệ.

Không thấy người dẫn đường, Vu Nhai dọc theo đường mòn đi vào, rất nhanh thấy cái ao nhỏ phản chiếu ánh trăng và sao. Không đốt đèn, ánh trăng lấp lánh trên mặt nước, bốn phía sáng ngời.

Một nữ nhân đứng bên cạnh ao, nàng mặc váy áo xanh lục, không phải áo ma pháp sư, cũng không phải áo cung trang, rất mộc mạc, mái tóc dài xanh ngọc đung đưa theo ánh sao. Bên cạnh nữ nhân là đình dài lầu các, không xa hoa, lầu các trang nhã giốngp hong cách thời cổ đại trong kiếp trước của Vu Nhai.

Hèn gì cảm giác là lạ, phong cách kiến trúc khác biệt rất lớn với Ma Pháp đế quốc.

Vu Nhai ngẩn người, hình như lúc ở phản nghịch chi cốc tám tháng lúc rảnh hắn nói chuyện trời nam đất bắc với công chúa Nguyệt Lâm Sa. Trong cuộc nói chuyện có nhắc đến phong cách kiến trúc, vì ra oai nên Vu Nhai khoe tri thức đời trước.

Vu Nhai không ngờ công chúa Nguyệt Lâm Sa ghi nhớ, còn xây dựng.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa liếc Vu Nhai:

- Tại sao không nói chuyện? Đồ vật đâu?

Mắt công chúa Nguyệt Lâm Sa lóe tia chán ghét, nhưng vì bản đồ ma pháp nên nàng phải giả vờ giả vịt, dù nàng không tin bản đồ ma pháp còn thiếu sót cái gì.

- Công chúa luôn khiến người nhìn mãi không chán quên mất việc chính.

Vu Nhai bắt chước giọng Tháo Luân Đặc, nói:

- Về bản đồ ma pháp là tại hạ dựng lên chỉ hòng gặp mặt công chúa một lần.

- Ngươi . . .!

Công chúa Nguyệt Lâm Sa không ngờ Tháo Luân Đặc to gan như vậy, nhưng nàng chợt phát hiện dù thanh âm không thay đổi nhưng giọng điệu khác hẳn. Công chúa Nguyệt Lâm Sa lộ biểu tình giật mình sau đó trở về bình tĩnh.

Lúc này công chúa Nguyệt Lâm Sa bỗng cười khúc khích, ngoái đầu lại nói:

- Ta luôn nghĩ tối hôm nay U Linh sát thủ sẽ dùng cách gì đến gặp ta, có thể thuận lợi gặp ta không? Ta còn vì hắn mà từ chối tất cả khách nhân ở ngoài cửa, không ngờ điều này gây trở ngại cho U Linh sát thủ.

- Đúng vậy! Làm ta vắt hết óc.

Nếu vài người đoán ra và giám thị phủ công chúa, công chúa Nguyệt Lâm Sa thông minh tất nhiên cũng đoán được, Vu Nhai không lấy làm lạ.

- U Linh sát thủ quả nhiên thông thiên triệt địa, ngụy trang thành ma pháp sư phong hệ giống dến nỗi ta không nhận ra. Nhưng không biết U Linh sát thủ muốn lợi dụng ta rốt cuộc là thần thánh phương nào? Ta không muốn tiếp tục bị bịt mắt, cảm giác rất tệ.

- Nếu không phải công chúa không biết thì làm sao dùng ký ức không thẹn với lòng khiến Quang Minh thần điện ngậm bồ hòn?

Ký ức chỉ là ký ức, tuy rằng công chúa Nguyệt Lâm Sa có suy đoán về U Linh sát thủ nhưng suy nghĩ không cần dùng mắt, ngôn ngữ ghi nhớ, không thể thấy được. Nếu không như vậy Thất hoàng tử đã chẳng nêu đề nghị cho Ma Pháp đế quốc xem ký ức của gã.

Vì lúc Dạ Tình hôn mê Thất hoàng tử đã suy đoán chút ít về nàng.

- Cũng đúng, nhưng nếu ngươi muốn ta cứu người giúp thì nên bày ra chút thành ý đúng không? Ta không muốn bị ám sát bởi nhân vật đáng sợ như ngươi.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa ngoái đầu lại nhìn chằm chằm vào mặt Vu Nhai như muốn nhìn thấu hắn.

Vu Nhai vẫn không công khai thân phận:

- Công chúa nói quá lời, thật ra ta là người tốt, chẳng qua bị buộc bất đắc dĩ mới giết người. Ta không muốn khuấy động Ma Pháp đế đô thành ra thế này, càng không muốn đẩy mình vào tình trạng tùy thời sẽ chết.

Vu Nhai đắc ý thầm nghĩ:

- Mỗi lần đều bị nàng nhìn thấu nhưng khi ta ngụy trang thì nàng ngu ngơ, cảm giác quá sướng.

Vu Nhai lâng lâng xong tiếp tục bảo:

- Vì bảo vệ chính mình ta không muốn công khai thân phận, nhưng nếu công chúa nhất định muốn biết cũng không sao. Với điều kiện công chúa phải hứa cứu người giúp ta.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa bật cười:

- Ha ha ha ha ha ha!

Con ngươi công chúa Nguyệt Lâm Sa co rút nhìn mặt Vu Nhai chằm chằm, nói:

- Ngươi đừng quên đây là Ma Pháp đế quốc, nơi này là địa bàn của ta, ta muốn ngươi chết thì ngươi sẽ chết.

Vu Nhai mỉm cười nói:

- Nhưng bây giờ toàn Ma Pháp đế đô đều muốn ta chết mà ta vẫn sống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.