Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1398: Chương 1398: Nhiệm vụ đi Thần Huyền đại lục.




Rất nhanh Vu Nhai đi tới chủ thể thần hoàng Mộ. Trước mắt Vu Nhai là bia mộ đồ sộ hùng vĩ vô cùng, đây là mộ tổng thể, tất cả thần hoàng đã chết đều tụ tập lại đây. Bên trong có mộ nhỏ thuộc về từng thần hoàng.

Vu Nhai nói với Tiểu Mỹ:

- Đi, chúng ta đi vào, ưu tiên xem trước vị thần hoàng ta khâm phục nhất.

Kêu Vu Nhai bái tế những thần hoàng này chẳng khác nào nói đùa. Nhiều Cổ Duệ chi dân cực đoan chú ý từng hành động của Vu Nhai, nên hắn nói xạo vài câu rồi nắm tay Tiểu Mỹ đi vào mộ nhỏ dành riêng cho mỗi vị thần hoàng. Nói là mộ nhỏ nhưng không nhỏ chút nào, âm u đáng sợ. Vu Nhai tìm rất lâu mới tìm được vị thần hoàng hắn 'khâm phục nhất', cũng là thần hoàng thua trận mấy ngàn năm trước, thời đại mạt Tinh Linh, thời kỳ đầu của nhân loại.

Cổ thần hoàng hủy diệt thời đại Tinh Linh nhưng bị nhân loại phản kích đó vừa có công cũng có lỗi. Năm xưa Cổ thần hoàng có vô số chiến công hiển hách, ở trong mắt Cổ Duệ chi dân thì tội của Cổ thần hoàng lớn hơn là công.

Đằng trước bia mộ Cổ thần hoàng mấy ngàn năm qua đặt hai tròng mắt, đó là tròng mắt của nhân loại bị bệnh đặc biệt, là Lưu Tinh Đồng giống như Thủy Tinh. Đôi mắt này là của nữ nhi người chế tạo ra mặt nạ mà Thủy Tinh từng đeo, cũng là hoàng hậu thế lực ma pháp lớn nhất, là hoàng hậu được Cổ thần hoàng kia đặt trong hậu cung.

Là nàng dùng lực lượng Lưu Tinh Đồng giết chết Cổ thần hoàng năm xưa không ai bì nổi, khiến nhân loại bình thường tổng tấn công.

Là nàng yên lặng chịu đựng tất cả, nàng sống cực khổ không ai biết, chết đi vẫn không được nhớ, còn phải chịu đựng đôi mắt đặt trước bia mộ Cổ thần hoàng, chịu vô số Cổ Duệ chi dân chửi rủa, nhục nhã.

Là nàng từ nhỏ có cặp mắt khác với người bình thường, cuối cùng chết oan, chết trong cực hình.

Những điều này là Hắc Nguyệt đại quản sự đã kể, Vu Nhai ghi nhớ hết, hắn luôn muốn nhìn đôi mắt đó. Vu Nhai không ngờ cơ hội đến nhanh như vậy, chứng thực lời Hắc Nguyệt đại quản sự nói là sự thật.

Mặc kệ thế nào nàng là đại anh hùng, đại hào kiệt của nhân loại bình thường. Biểu tình Vu Nhai nghiêm nghị chậm rãi quỳ trước bia mộ, nặng nề dập đầu lạy ba lần trong ánh mắt khó hiểu của Tiểu Mỹ.

Đám Cổ Duệ chi dân chú ý Vu Nhai đầu ngây người, bọn họ đang đoán xem tạp chủng máu lai này nếu không quỳ lạy Cổ thần hoàng thì có thể bắt lấy đằng cán công kích hắn. Đám Cổ Duệ chi dân sửng sốt, có vẻ tạp chủng máu lai này rất tôn sùng Cổ thần hoàng?

Tại sao hắn tôn sùng Cổ thần hoàng thua trận này? Có lẽ vì Cổ thần hoàng có sức chiến đấu cường đại? Mặc kệ thế nào, hành động của Vu Nhai khiến sắc mặt bình dân Cổ Duệ chi dân dịu đi nhiều.

Đám Cổ Duệ chi dân làm sao biết tạp chủng máu lai trong mắt bọn họ quỳ lạy đôi mắt, không liên quan gì Cổ thần hoàng.

Tiểu Mỹ lập tức quỳ xuống theo Vu Nhai, nàng đang định bái lạy thì nghe hắn nói:

- Khoan đã Tiểu Mỹ, nhìn đôi mắt này rồi hãy lạy.

Tiểu Mỹ nhận ra Vu Nhai hướng về tròng mắt cô đơn đặt trước bia mộ, tuy nàng khó hiểu nhưng vẫn thành tâm dập đầu.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Hoàng hậu tiền bối, ta không biết người tên là gì, không biết những chuyện khác của người. Nhưng ta biết người là tiền bối nhân loại bình thường chúng ta, là tồn tại vĩ đại nhất. Nếu không có người thì đã không có thế giới nhân loại bình thường bây giờ.

Các Cổ Duệ chi dân khác không nghe thấy lời này nhưng Tiểu Mỹ thì nghe rõ ràng.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Ta là nhân loại, ta là nhân loại bình thường lẫn vào Liệt Ai Nhân, ta là nhân loại bình thường nho nhỏ nhờ người hy sinh cống hiến mới tồn tại. Đáng tiếc bây giờ ta không có năng lực đưa tròng mắt của người về mảnh đất Thần Huyền đại lục, không biết thi thể của người ở đâu, hồn về nơi nào, chỉ có thể lạy ngươi tại đây.

- Nhưng ta thế ta nhất định sẽ tìm cách mang đôi mắt của người về, để người trông thấy Thần Huyền đại lục hiện giờ.

Tiểu Mỹ ngẩn ngơ, tuy nàng không rõ hoàng hậu là gì nhưng nàng biết chủ nhân đôi mắt là công thần lớn cho nhân loại.

Vu Nhai trầm giọng nói:

- Hoàng hậu tiền bối có biết không? Thê tử của ta mắc bệnh về mắt giống như người, thậm chí đội mặt nạ mà người từng đội, từ nhỏ nhận đủ loại đau khổ vì khác người.

- Ài, nói một câu bất kính với người là mặc kệ anh hùng hay hào kiệt thì ta sẽ không để nàng làm điều đó. Không, ta sẽ không để bất cứ ai liên quan đến ta gánh vác điều gì. Bọn họ chỉ cần vui vẻ là được, mọi chuyện hãy để ta gánh hết.

Vu Nhai nhớ đến Thủy Tinh, vì nàng nên hắn quan tâm vị hoàng hậu này, đôi khi hắn sẽ ghép nàng vào vai vị hoàng hậu bất hạnh. Sau đó Vu Nhai thấy sợ hãi, nỗi sợ thúc giục hắn không ngừng mạnh hơn.

Nếu không vì Thủy Tinh, với thân phận xuyên qua của Vu Nhai sao có thể nói ra mấy thứ như 'ta vì nhân loại'? Hắn không diễn thuyết!

Vu Nhai khẽ thở dài:

- Tuy rằng ta biết ta làm chưa đủ nhưng ta nhất định sẽ mau chóng biến mạnh, hy vọng người sẽ phù hộ cho ta.

Vu Nhai nói câu cuối rồi nắm tay Tiểu Mỹ chậm rãi đứng dậy. Vu Nhai rất muốn biết nhiều chuyện liên quan hoàng hậu tiền bối, muốn tìm cách phục hồi mắt Thủy Tinh như bình thường. Tiếc rằng như Vu Nhai đã nói, hiện tại hắn còn không có thực lực mang cặp mắt này về.

Hốc mắt Tiểu Mỹ đỏ hồng, nàng nghe lời Vu Nhai tâm sự, xúc động muốn khóc:

- Siêu lừa đảo . . .

Vu Nhai nhìn đôi mắt chằm chằm, có muôn vàn lời nói nhưng không thể thốt thành lời.

Vu Nhai phun ra hai chữ:

- Đi đi.

Vu Nhai nắm tay Tiểu Mỹ lạc lõng rời khỏi bia mộ.

Ong ong ong ong ong!

Vu Nhai không biết rằng ngay khi 1e xoay người thì tròng mắt đặt trước bai mộ mấy ngàn năm, bị vô số cao thủ Cổ Duệ chi dân cầm nghiên cứu bỗng có chút thần vận, như sống lại. Tiếng vù vù không ai nghe thấy, cũng không ai thấy một bóng sáng siêu nhanh bắn ra từ con mắt.

Bóng sáng vòng quanh người Vu Nhai, ẩn vào trong.

Vu Nhai không có cảm giác gì, tiếp tục đi tới, tất cả binh linh không thấy gì lạ. Cùng lúc đó, đôi tròng mắt trước mộ bia biến về hình dạng cũ, âm trầm, không ai phát hiện tình hình kỳ lạ vừa rồi.

Vu Nhai vừa ra khỏi mộ thì có người vọt tới thông báo:

- Mộc Nguy, về Thanh Mộc thần tộc ngay, cấp trên có nhiệm vụ, là nhiệm vụ đi Thần Huyền đại lục!

Vu Nhai sửng sốt sau đó lộ biểu tình mừng rỡ, vội nói:

- Vâng, ta quay về Thanh Mộc thần tộc ngay. Xin hỏi truyền tống trận ở đâu?

Người thông báo nghe Vu Nhai nghiêm túc trả lời thì ngạc nhiên, lòng thầm nghĩ:

- Cái tên này sốt ruột chịu chết như vậy?

Người đó dẫn Vu Nhai, Tiểu Mỹ đến truyền tống trận Thanh Mộc thần tộc trong thần hoàng Mộ thành ngay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.