Triệu Hoán Thần Binh

Chương 364: Chương 364: Nhuệ khí




Chỉ cần là họ Độc Cô, có quyền lực như thế.

Ngươi có thể tìm Hình Kiếm Các, cũng có thể tự mình xử lý. Chờ sau khi cuộc chiến đấu kết thúc mới tìm Hình Kiếm Các cũng được. Chỉ cần ngươi đứng ở phía có lý, chỉ cần ngươi thắng lợi, ngươi chính là vô tội.

Đương nhiên, nếu như ngươi không chiếm lý, còn giết người, vậy thì ngại quá, Hình Kiếm Các sẽ mời ngươi đi uống trà.

Còn nếu như, ngươi không phải là người của Độc Cô gia, như vậy quyền lực này không thuộc về ngươi. Không quan tâm ngươi có lý hay không, chỉ cần động vào người của Độc Cô gia trước cứ bắt lại rồi nói sau. Cũng giống như Vu Nhai trước kia. Độc Cô Chiến U không đứng ở phía Độc Cô Cửu Tiên, cũng bởi vì cho rằng hắn là người của Độc Cô gia. Cho nên. Độc Cô Cửu Tà mới rất nhanh liền ngăn cản hắn, không cho hắn nói cái gì là vẫn mang họ Vu!

- Lời là nói như vậy. Nhưng đây chính là đội duy trì trật tự!

Chu thẩm vẫn rất lo lắng nói.

Ở bên kiếm hoàn thứ tám, thứ chín này, trên cơ bản đều quên tầng quy tắc này.

Nơi nào có người có đó có đấu tranh. Nơi nào có đấu tranh nơi đó có lợi ích đoàn thể, sẽ có các loại thế lực lớn nhỏ khác nhau. Người nơi này đều là áo xám, áo đỏ, áo cam. Nào có người nào dám giết chóc tùy ý. Bọn họ có gan cũng không có thực lực như vậy.

Ở Độc Cô gia, màu sắc tuy rằng không hoàn toàn đại biểu cho thực lực, nhưng cũng không khác lắm. Chí ít áp dụng đối với các gia hỏa là đệ tử phía sát ngoài. Ban đầu bọn họ dung hợp Huyền Binh bản mạng là áo bào xám. Khi đạt được Chưởng Binh Sư chính là áo bào đỏ. Áo bào cam gần như là Chưởng Binh Sư cao đoạn. Hoàng bào là Tướng Binh Sư sơ đoạn đến trung đoạn. Áo bào màu xanh biếc là Tướng Binh Sư trung đoạn đến cao đoạn. Áo bào màu lam là Linh Binh Sư sơ đoạn. Áo bào xanh là trung đoạn. Áo bào tím là cao đoạn hoặc là Hoàng Binh Sư sơ đoạn. Bởi vậy đệ tử phía sát ngoài đạt được Hoàng Binh Sư cũng không nhất định có thể lấy được ngân bào.

Không. Không chỉ có các đệ tử ở phía sát ngoài, ngay cả đệ tử chi chính muốn nhận được ngân bào cũng phải phấn đấu.

Hình Kiếm Các, đó là tồn tại cao cao tại thượng, căn bản sẽ không để ý tới những nhân vật nhỏ như bọn họ. Đội duy trì trật tự mới là tồn tại kheién bọn họ e ngại.

Muốn đối đầu, con cháu bình thường trong Độc Cô gia không có thực lực này. Chiếm lý có đôi khi cũng phải có thực lực để chống đỡ. Loại gia hỏa như Độc Cô Chư, không có bối cảnh, gia đình không có thực lực, điều hắn có thể làm chính là lặng lẽ chấp nhận, lặng lẽ tu luyện, mong đợi có một ngày có thể mặc trường bào đẳng cấp cao hơn trường bào. Đồng thời vì Độc Cô gia lập được công trạng, mới có thể tiến vào kiếm hoàn thứ bảy, kiếm hoàn thứ sáu tiếp tục cuộc sống khác.

Chỉ có điều, không có công pháp, không có chiến kỹ, lại thêm không có thiên phú, thật sự quá khó khăn.

Phần lớn những người có thể đi lên cũng là người có thế lực. Người có thiên phú chiếm tỉ lệ cực nhỏ. Thật ra Độc Cô Chư cũng không tệ, có thể tiến vào kiếm hoàn thứ hai làm việc cho Độc Cô Cửu Phù, chỉ là tính chất công việc quá mức thấp kém.

Đương nhiên, nếu như chịu được, Độc Cô Cửu Phù cũng không tệ. Như vậy Độc Cô Chư sẽ có cơ hội.

- Tiểu Trư, bất kể thế nào, cũng không thể mất đi sự sắc bén của kiếm khí. Ngươi cọ rửa nhà vệ sinh cũng được, ngươi bị người khi dễ cũng được, đánh không lại có thể nhịn, nhưng kiếm trong lòng lại không thể cong. Ngươi phải tin tưởng, luôn luôn có một ngày, ngươi có thể đánh tan tất cả. Ở tại Độc Cô gia này, đã cung cấp cho ngươi nhuệ khí cao, có thể cho ngươi tiến thẳng không lùi, khiến một mình ngươi xông vào kiếm hoàn một. Vậy vì sao kiếm kia còn phải cúi xuống?

Vu Nhai bình tĩnh nói.

Hắn không thể không bội phục tổ tiên Độc Cô gia. Điều này mới khiến cho Độc Cô gia sừng sững không ngã. Đáng tiếc, cho dù tổ tiên Độc Cô gia lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng khiến tất cả mọi người trong Độc Cô gia đều như vậy. Đặc biệt là ở tầng dưới cùng, những người ở sát phía ngoài này.

Trong nháy mắt, Độc Cô Chư chỉ cảm thấy một nhiệt huyết xông lên đầu.

Nhuệ khí, nhuệ khí...

Độc Cô Vận Nhi còn đang ở trong bóng tối, ngơ ngác nhìn Vu Nhai. Lời Vu Nhai nói thật ra nàng nghe đều hiểu. Ánh mắt nàng lại rơi vào trên người những thành viên của đội duy trì trật tự đang nằm ngã trên mặt đất. Độc Cô Nhai ngạo khí mười phần kia đã thật sự trở về sao?

Dường như đã trở về, lại dường như chưa từng trở về vậy. Nàng cảm giác hắn dường như còn đáng sợ hơn?

- Nhưng Tiểu Nhai, bây giờ ngươi không phải là họ Độc Cô, mà là họ Vu!

Chu thẩm nói ra một vấn đề quan trọng. Độc Cô Vận Nhi đang ở trong bóng tối, nghe thấy vậy, ánh mắt liền sáng ngời. Trong lòng nàng đang mong đợi. Đúng vậy, Độc Cô Nhai đã không còn là họ Độc Cô.

- Yên tâm đi Chu thẩm. Ta có lời hứa của Hình Kiếm Các. Tạm thời mà nói, có thể xem như là người của Độc Cô gia.

Vu Nhai mỉm cười. Nếu như không phải có bảo đảm này, hắn có thể kích động như vậy sao? Hắn lại không phải là người ngu. Nhuệ khí có cường thịnh mấy đi nữa, ở trước mặt Độc Cô gia khổng lồ cũng chỉ là phù vân. Bây giờ hắn còn chưa có có lực lượng lớn tới mức có thể hóa phù vân thành ngọn núi thật sự. Hắn chỉ có thể dựa theo quy tắc mà hành sự.

Vu Nhai cũng đã nghĩ xong. Có một số việc hắn hiện tại không có khả năng thay đổi. Hắn chỉ có thể phục tùng, đồng thời tìm kiếm kẽ hở trong đó. Cũng giống như lúc trước, nếu như hắn xung động với Độc Cô Chiến U, hắn không phải họ Độc Cô, như vậy hắn đã chết. Bất kỳ cơ hội nào cũng không có.

- Thì ra là thế. Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi...

Chu thẩm thở phào nhẹ nhõm. Nếu như Vu Nhai không phải là người của Độc Cô gia, như vậy nhà bọn họ cũng sẽ bị dính líu vào. Nhưng Tiểu Nhai, hiện tại chuyện này phải làm sao?

- Không cần. Các ngươi cứ việc an tâm nghỉ ngơi là được. Tất cả đã có ta!

Vu Nhai mỉm cười, đột nhiên sờ bụng:

- Đúng rồi. Chắc hẳn bọn họ sẽ còn trở lại. Bụng ta lại đói rồi. Không biết có gì ăn không?

- Có có có...

Chu thẩm cũng biết nàng không thể xử lý được chuyện này, lập tức lên tiếng, chuẩn bị đi nấu ăn.

- Tiểu Trư, ta muốn uống rượu. Ta có vài vấn đề muốn hỏi ngươi!

Một lát sau, Chu thẩm đã nấu xong, bưng thức ăn lên. Vu Nhai cùng Độc Cô Chư trực tiếp ngồi ở trên đường cái, cũng không để ý tới đám đội viên của đội duy trì trật tự bị thương phía trước. Càng không để ý tới người của những nhà xung quanh đang dáo dác ngó nghiêng, trực tiếp uống rượu dùng bữa.

Vu Nhai bắt đầu hỏi Độc Cô Chư về một vài chuyện. Rất nhiều chuyện hắn không tìm được ở trong trí nhớ, đồng thời cũng bắt đầu có chút nhớ lại.

- Nhớ một ngày trước khi ngươi dung hợp Huyền Binh bản mạng thất bại, giáo quan Độc Cô Lượng có khách tới. Mà khi đó ngươi đã phát động công kích đối với hắn. Chẳng qua là do hắn sỉ nhục ngươi trước!

Độc Cô Chư sắp xếp lại mọi chuyện, sau đó nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.