Triệu Hoán Thần Binh

Chương 815: Chương 815: Tại sao ta phải giúp ngươi?




Khắc Liệt Luân Tư ngừng một lúc, tiếp tục bảo:

- Thường có bẩm sinh toàn thân đồ đằng thú hóa nhưng không gian thú đồ đằng thì như ma pháp không gian bên ma pháp đế quốc, rất hiếm hoi, nên mới nói là mấy trăm năm gặp một lần.

Vu Nhai gật gù. Khắc Liệt Luân Tư chết vào mấy trăm năm trước, khi đó Thú Đằng tộc nổi lên như diều gặp gió nên gã hiểu rất rõ về Thú Đằng tộc. Lúc trước Vu Nhai có đọc tư liệu nhưng chỉ ghi vài dòng, nhân loại không mấy chú trọng bách tộc loạn địa, không kể rõ ràng như Khắc Liệt Luân Tư.

Khắc Liệt Luân Tư nhắc nhở Vu Nhai nếu đụng vào người mấy trăm năm hiếm gặp thế này sẽ khiến Thú Đằng tộc nổi khùng. Vu Nhai không mấy quan tâm, hắn là nhân loại trăm phần trăm, sợ gì?

Bên trong nhân loại có chút cảm giác ưu việt về chủng tộc.

Có lẽ Tinh linh tộc sẽ bi kịch nhưng bây giờ rõ ràng Ứng thiếu soái đang đối phó với Tinh linh tộc, xung đột là không thể tránh khỏi.

Ứng thiếu soái không phát hiện có một người, một Tinh linh rình ngó bên ngoài. Ứng thiếu soái bỗng nhiên đứng dậy, biểu tình kiêu ngạo như thể mọi thứ nằm trong tay gã.

- Hừ!

Vẻ mặt Ứng thiếu soái làm người ta muốn đánh.

Ứng thiếu soái chậm rãi đi hướng một góc lều, chỗ đó đặt một cái rương to. Ứng thiếu soái nhẹ nhàng mở rương ra, lấy một thứ tròn tròn còn dính sợi tơ đen, màu đỏ đan xen vào nhau, đó là đầu người, một cái đầu nhân loại.

Tuyết Đế Nhi suýt hét lên, may mắn lúc trước Vu Nhai nhắc đi nhắc lại cộng với hôm nay nàng trải qua rất nhiều chuyện, đại nữ vương Tinh linh đã chết lặn. Tuyết Đế Nhi cũng biết chuyện ở đây quan trọng hơn.

Còn một điều nữa mà Tuyết Đế Nhi không nhận ra, đó là nàng đi theo bên Vu Nhai, bản năng nghe lời hắn.

Ứng thiếu soái phát ra tiếng cười đắc ý:

- Ha ha ha ha ha ha! Nhân loại.

Ứng thiếu soái ném đầu người vào trong rương, nặng nề đóng nắp lại. Ứng thiếu soái đi tới hướng khác, có một chiếc giường lớn, mấy người nằm ngủ trên giường, hoặc nên nói là mấy Tinh linh. Tuyết Đế Nhi suýt hét chói tai, đây là mấy người trong mấy trăm Tinh linh bị mất tích. Tại sao bọn họ ở đây?

Ứng thiếu soái nhỏ giọng nói:

- Có lẽ không lâu sau Tinh linh tộc sẽ là vật trong túi.

Ứng thiếu soái hất áo choàng, quay về giường của mình nằm ngủ. Mỗi ngày buổi tối Ứng thiếu soái sẽ nhìn hai thứ này vì nó khiến gã có giấc mơ đẹp, ngủ rất vui vẻ.

Mấy Tinh linh tộc nhân tuy không chết nhưng đang hôn mê, khi nào Ứng thiếu soái muốn bọn họ tỉnh thì mới được tỉnh.

Xoẹt!

Ứng thiếu soái không biết sở thích gian ác của gã bị một người, một Tinh linh thấy hết. Bây giờ Ứng thiếu soái ngủ rất ngon.

Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi đã nhìn thấy thứ muốn xem, xoẹt một tiếng rời khỏi lều, khi lại xuất hiện đã ở trên nhánh cây ban đầu. Hai người trở về nhánh cây, đại nữ vương Tinh linh không kiềm được liên tục biến sắc mặt.

Vu Nhai sợ đại nữ vương Tinh linh nói lớn tiếng, dặn trước:

- Nàng đừng nói gì hết, hãy nghe ta bảo!

Trong đêm khuya này lại có lực lượng không gian của Ứng thiếu soái, sơ sẩy một cái là sẽ bị phát hiện. Tuy Ứng thiếu soái có lực lượng không gian nhưng không thể nào từng giây từng phút nghe thuộc hạ đang nói gì, gã không rảnh rỗi như vậy.

- Đầu tiên, ta nhấn mạnh một lần lần nữa ta là người tốt, ta có chuyện cần nhờ Tinh linh tộc các người nên mới đến bách tộc loạn địa, lại xui xẻo gặp chuyện như vậy. Ta suýt thành một cái đầu trong rương của Ứng thiếu soái, cuối cùng ta liều mạng trốn thoát Ứng thiếu soái truy sát dến lãnh địa của Tinh linh tộc các người. Ta chưa kịp giải thích thì xui xẻo bị các ngươi vây công, hơn nữa đồng bạn của ta bị các ngươi bắt.

Vu Nhai sẽ không nói hắn cố ý không cứu Tư Mã Tường vì xâm nhập vào Tinh linh tộc làm nội ứng, tẩy não các Tinh linh đơn thuần bằng kiểu phong tao. Vu Nhai sẽ không khai thật hắn trốn thoát Ứng thiếu soái truy sát dễ như chơi.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Vì cứu đồng bạn của ta, ta đành lẻn vào lãnh địa Tinh linh tộc các người tìm kiếm. Ta tìm mãi tìm mãi đi đến chỗ nãi nãi của nàng, cuối cùng chuyện thành ra như vậy.

Vu Nhai sẽ không nói thật: Ta vì hãm hại Ứng thiếu soái cộng với điều nghiên nên đi vào, nhìn xem thánh thụ Tinh linh viễn cổ, kho sách các loại của các Tinh linh tộc các ngươi ở đâu để phòng ngừa khi giao dịch hoặc trở mặt với người Độc Cô gia các ngươi thì còn đường thuận lợi trộm đồ ta muốn.

Vu Nhai nói xong thấy Tuyết Đế Nhi há mồm muốn nói cái gì.

Vu Nhai vội ngắt ngang:

- Ta biết nàng muốn hỏi cái gì, mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ đúng không? Mảnh nhỏ viễn cổ của Tinh linh tộc các người trải rộng đại lục, ta không thể tìm vài mảnh được sao? Còn vu tội ta ăn trộm, thật đáng hận! Tại sao ta sẽ phát ra hơi thở Tinh linh? Địa binh sư của nhân loại phải cảm ngộ lực lượng sinh mệnh, ta cầm mảnh nhỏ viễn cổ của các người cảm ngộ không được sao?

Tuyết Đế Nhi chớp chớp mắt thầm nghĩ:

- Hình như rất có lý. Nhưng rõ ràng hắn cần nhờ mình mà sao còn ác ma như vậy? Lại còn dây thừng hắc ám đáng sợ, lúc trước hắn biểu hiện không giống người tốt.

- Làm ơn đi, khi đó ta bị nàng phát hiện, nàng ngốc như vậy sẽ tin lời ta nói sao? Tinh linh tộc các người rất ngốc lúc đó sẽ đánh hội đồng ta đến chết! Chúng ta chưa bước vào Tinh linh tộc đã bị Sương trưởng lão các người vây công, không cho giải thích một lời. Nếu ta không hung dữ chút thì nàng sẽ chu động đi theo ta nhìn thấy chuyện hôm nay? Ta sẽ có cơ hội rửa sạch oan khuất sao?

Vu Nhai nói rất nhỏ, biểu tình thì căm phẫn, lời nói nửa thật nửa giả. Như Vu Nhai nói, Tuyết Đế Nhi 'ngốc nghếch' không nghe hiểu, khi nghe hắn bảo ngốc thì nàng rất tức giận. Tinh linh tộc chúng ta ngốc ở chỗ nào?

Nhưng Vu Nhai nói rất có lý, có vẻ hắn toàn nói sự thật.

- Hơn nữa ta đã nói với nàng ta là người tốt, không chỉ một lần.

Vu Nhai nói đến đây đại nữ vương Tinh linh gục đầu xuống, lòng vẫn không phục, nhưng nàng không thể mở miệng nói, không dám cãi lại hắn.

Tuyết Đế Nhi thầm nghĩ:

- Làm gì có người tốt nào giống như ngươi? Uy hiếp, bắt cóc, đánh người, giết người, phân thây . . .

Đại nữ vương Tinh linh lại nghĩ đến mọi chuyện lúc trước, đúng là Vu Nhai thường hay nhắc nhở nàng.

Tuyết Đế Nhi choáng váng, không biết nhận xét như thế nào mới đúng.

Vu Nhai tiếp tục phân tích cho Tuyết Đế Nhi:

- Nếu ta không đoán sai thì Ứng thiếu soái dùng lực lượng không gian ngăn cách không gian hơn nữa bắt giữ các Tinh linh tộc nhân các người rồi giá họa cho nhân loại. Ứng thiếu soái vây giết tất cả nhân loại trong Hồng Phong thị trấn. Lúc trước các người có đi Hồng Phong thị trấn điều tra những tộc nhân mất tích đúng không? Đây là tại sao chúng ta vào Hồng Phong thị trấn lập tức bị vây giết. Các người lại được cho biết nhân loại đều rút lui hết!

Vu Nhai cố gắng làm đại nữ vương Tinh linh hoàn toàn tin tưởng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.