Triệu Hoán Thần Binh

Chương 352: Chương 352: Tạm thời tách ra




- Quả thực như vậy, lời hứa của ta không có hiệu dụng gì. Vậy thì để kỵ sĩ Huyền Điện đến đây đi. Kỵ sĩ Huyền Điện, nếu như tiểu tử này vô tội mà chết, như vậy Độc Cô Chiến U ta ở ngay tại Thiên Kết Quan sẽ bị Huyền Thần Điện vạn kiếm xuyên tim mà chết!

Độc Cô Chiến U nhìn Yến đại nhân nói.

Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời không ai kịp phản ứng. Yến đại nhân cũng như vậy.

- Đương nhiên, nếu như ngươi có tội. Như vậy ta sẽ dẫn ngươi đến đây chấp hình, cũng là vạn kiếm xuyên tim. Ngươi thấy thế nào?

Độc Cô Chiến U không đợi mọi người nói chuyện, lại đưa ra một lời hứa.

Vu Nhai đột nhiên có chút thưởng thức người này. Xem ra Độc Cô Cửu Tà quả thực tìm một người tương đối đáng tin. Trước mắt bao người hắn không có khả năng nói lung tung. Tuy rằng ấn tượng đối với Độc Cô gia không tốt, nhưng bên trong không ít người quả thực đều rất trọng cam kết:

- Ta tin tưởng ngươi, nhưng ngươi không động thủ, không có nghĩa là người khác không động thủ. Độc Cô gia, ta đã lĩnh giáo cái gì gọi là vô sỉ!

- Ta nói, nếu như ngươi chết, đều tính cho ta.

Độc Cô Chiến U hô lên một tiếng, lại trầm giọng nói:

- Đương nhiên. Nếu như tội trạng của ngươi là giả, đồng thời hủy bỏ tội trạng, khôi phục thân phận Độc Cô gia. Sau khi nhận được Độc Cô gia bồi thường, như vậy ngươi chết không có liên quan gì đến ta. Đồng thời ta sẽ điều tra nguyên nhân cái chết của ngươi, cũng sẽ bắt hung thủ, giúp ngươi báo thù!

- Tốt. Chỉ có điều ta lập lại một lần nữa, những tội trạng là do Độc Cô gia áp đặt cho ta, ta không phải có thể báo thù sao?

- Đến lúc đó ngươi đã là người của Độc Cô gia, tùy ý là được!

Độc Cô Chiến U thản nhiên nói.

- Nếu như ta không phải...

- Ai nha, Chiến U thúc, kiếm của ngài lại biến hóa, thật tinh xảo. Là Tiêu đại sư ra tay sao? Có thể để cho ta xem một chút hay không? Độc Cô Cửu Tà đột nhiên ở bên cạnh kêu lên, vọt tới trước mặt Vu Nhai. Hắn mặt dày mày dạn nhìn chằm chằm vào kiếm của Độc Cô Chiến U. Đồng thời tay hắn ở phía sau tay liều mạng lắc với Vu Nhai. Tư thế của hắn trông thật tức cười.

Vu Nhai có phần sững sờ. Hắn biết có lẽ Độc Cô Cửu Tà không muốn hắn nói gì về chuyện không phải họ Độc Cô?

Suy nghĩ một chút, Vu Nhai cũng tạm thời im lặng. Hắn không phải là người không biết chừng mực. Co được dãn được là bản năng của hắn. Hiện tại có Độc Cô Chiến U tham dự, tiến vào Độc Cô gia chẳng phải là danh chính ngôn thuận sao? Như vậy chẳng phải là có biện pháp tra ra được người trước đây đã phế bỏ huyền khí của mẫu thân sao? Nếu như ngoan cố muốn nói cái gì mà ta không phải là họ Độc Cô, làm không tốt, ngay cả Độc Cô gia cũng không thể nào vào được.

Cơ hội tốt như vậy chẳng lẽ chỉ vì ngạo khí, ngông nghênh mà lãng phí hết sao? Hình như hắn không phải là người ngu xuẩn như vậy?

Độc Cô Chiến U cảm thấy lạ lùng, liếc mắt nhìn Độc Cô Cửu Tà, sau đó trực tiếp ném thanh kiếm cho hắn nhìn. Hắn cũng không sợ Huyền Binh bản mạng của hắn bị người khác cầm. Lấy thực lực của Độc Cô Cửu Tà bây giờ, không cần hắn ra tay, thanh kiếm này trực tiếp có thể giết hắn.

- Vị kỵ sĩ đại nhân này, mời tuyên án!

Độc Cô Chiến U quay lại nhìn Yến đại nhân nói.

Khuôn mặt Yến đại nhân vẫn lãnh tuấn, trong lòng thực sự cảm thấy không thú vị. Cảm giác chính là đang bị Độc Cô Chiến U ép tuyên án, chứ không phải quyền hành sử của Huyền Thần Điện. Từ lúc tới đến giờ hắn cũng chưa từng nói qua, rất bị động. Nhưng bây giờ hắn lại không có đường lui. Hắn nói:

- Được, hiện tại ta lấy thân phận kỵ sĩ Huyền Thần Điện tuyên án, nếu như thành viên kỵ sĩ dự bị của ta Vu Nhai vô tội mà chết, Độc Cô Chiến U sẽ bị Thiên Kết Quan thực hiện vạn kiếm xuyên tim mà chết. Nếu như Vu Nhai phạm phải hình phạt của Độc Cô gia, vậy Huyền Thần Điện không tiếp tục tra hỏi việc này!

Độc Cô Chiến U hài lòng gật đầu, sau đó lại khách sáo nói vài câu. Tuy nói Độc Cô gia không để Huyền Thần Điện vào trong mắt, nhưng phải có sự tôn trọng nhất định. Huyền Thần Điện vẫn rất có thế lực.

- Đa tạ Yến đại nhân!

Vu Nhai cũng về phía Yến đại nhân nói lời cảm ơn. Hắn lại nói:

- Chỉ sợ ta phải rời khỏi đội kỵ sĩ dự bị một khoảng thời gian.

- Ừ, chấp thuận cho ngươi tạm thời rời khỏi đơn vị. Chờ mọi thứ lắng xuống thì đi tới Hàn Kiếm Thành ở phía bắc tỉnh Kiếm Vực tìm chúng ta. Nơi đó có thành viên Huyền Thần Điện chúng ta!

Yến đại nhân gật đầu. Đối với Vu Nhai, hắn cũng thật sự coi trọng. Đương nhiên, chỉ là coi trong trên phương diện thực lực. Vừa rồi, cục gạch Binh Linh đã khiến hắn hiểu được Vu Nhai không thể trở thành kỵ sĩ chính thức.

Binh Linh này... Không nói cũng được!

Thực lực Vu Nhai lại làm cho hắn khiếp sợ. Đặc biệt một kiếm và bảy chém vừa rồi.

Thật đáng sợ. Người như vậy nếu như không chết, tương lai chắc chắn sẽ không tầm thường. Yến đại nhân không giống như những người bình thường khác, cho rằng Vu Nhai dựa vào cục gạch tu luyện đến Hoàng Binh Sư là nhờ sự trùng hợp.

Bởi vậy, Yến đại nhân cho Vu Nhai cũng đủ tôn trọng, không quan tâm hắn có thể thành hay không vì kỵ sĩ chính thức, hơn phân nửa cũng sẽ là cường giả.

- Cảm ơn Yến đại nhân.

Vu Nhai lại trả lời.

- Ai, tiểu tử, vẫn là câu nói kia. Ta sẽ giúp ngươi tranh thủ.

Hạng Phi cũng đi tới, vỗ nhẹ vào vai Vu Nhai, thở dài. Hắn cũng cảm thấy tuyệt vọng. Binh Linh như vậy, chắc hẳn sẽ bị xem là trò đùa tới chết. Xem đi, tuy rằng vẻ mặt Lưu Hàn Trạch vẫn âm trầm, nhưng trên miệng hắn có cảm giác cong lên.

Vu Nhai tất nhiên không có gì để nói với Lưu Hàn Trạch. Hắn trực tiếp đi tới phía trước các kỵ sĩ dự bị, từ biệt từng người một!

Đám người Lữ Nham, Huyết Lệnh và Răng Lớn chỉ nặng nề ôm hắn, không nói gì thêm. Vốn không chuẩn bị ôm, kết quả đến phiên Tiểu Mỹ, tiểu nha đầu này trực tiếp lập tức nhảy tới trên người Vu Nhai, trước sau giống như ôm một con gấu bông vậy.

Vu Nhai không nhịn được nghĩ đến tình cảnh ở trước rừng rậm sương mù dày đặc. Tại sao mình bao giờ cũng ôm các chiến hữu vậy?

- Bảo trọng. Không nên làm mất mặt Bắc Đấu chúng ta. Ngươi vẫn là giáo úy Bắc Đấu đấy!

Nghiêm Sương cũng không để Vu Nhai ôm, trực tiếp nghiêm mặt lạnh lùng nói. Sau đó nàng lại thoáng liếc mắt nhìn về phía Dạ Tình:

- Đừng cho nữ nhân thương tâm, nếu không ta giết ngươi.

Vu Nhai cũng không phát hiện ra ánh mắt cổ quái của Nghiêm Sương. Hắn đi về phía Dạ Tình đứng ở cuối cùng.

Cô nàng này thế nào lại không đến ngăn cản hắn cùng với Tiểu Mỹ ôm vậy?

Hắn nhún vai một cái nói:

- Chiến hữu Dạ Tình, nàng hãy bảo trọng. Đồ trong chiếc nhẫn không gian, lần trước tất cả đều đã bị nàng đốt hết. Có phải hiện tại nàng cũng nên gửi một cái ở chỗ ta hay không? Lần trước ở Chùy Lĩnh, trong tám tháng đó, ta cũng bởi vì có thứ đó mới sống sót được.

Dạ Tình vốn bị ánh mắt Nghiêm Sương nhìn, khiến trái tim giống như chú nai con đang chạy loạn trong lồng ngực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.