Triệu Hoán Thần Binh

Chương 604: Chương 604: Tấm thuẫn siêu to.




Các binh linh ngẩn ra, lặng im. Vu Nhai nói câu cuối rất có lý, ở trong mắt các binh linh thì hắn rất yếu, kém hơn chủ nhân cũ rất nhiều nhưng hắn sẽ không yếu ớt mãi.

Hiếm khi Thôn Thiên kiếm linh lên tiếng:

- Ta không có cách, ta không phải binh linh loại đoàn tạo sư.

Thôn Thiên kiếm linh chợt nhớ lúc trước bị Thí Thần Ma Nhẫn công kích, Vu Nhai nổi khùng dám làm tất cả, dù có bị hủy diệt.

Cổ Đế Long Linh đến lâu như vậy biết Thôn Thiên kiếm linh và Vu Nhai đối nghịch nhau, nhưng nay nàng lên tiếng nói chuyện. Cổ Đế Long Linh biết Vu Nhai không uy hiếp suông.

- Được rồi, ta lừa ngươi, ta cũng không có cách. Nhưng ta có thể nhắc nhở ngươi, tiểu thế giới binh linh huyền binh bản mệnh có thể phóng lớn, để kích cỡ tăng lớn thì phải biến huyền binh to lên.

Cổ Đế Long Linh bổ sung thêm:

- Năm xưa ta trở thành binh linh bởi vì linh thể quá to, dùng hết cách không thể nhét vào kiếm thể bình thường nên chủ nhân mới rèn kiếm to đến thế.

Vu Nhai gật gù. Phóng lớn tiểu thế giới binh linh sao? Cái này có thể dùng thôn liệu, như không gian thạch này nọ. Nhưng bây giờ trong tay Vu Nhai không có gì, dù có cũng không thời gian, điều kiện.

Vu Nhai thầm liên lạc với Huyền Binh Điển:

- Huyền Binh Điển, ngươi có cách gì không?

Vu Nhai không ôm hy vọng gì, từ khi hắn ra khỏi Thiên Tội Uyên có thử mấy lần nhưng không được Huyền Binh Điển đáp lại.

Bốp!

Khi Vu Nhai câu thông không ngờ Huyền Binh Điển đáp lại, thủ ấn hiện ra trong óc hắn. Các binh linh thấy biểu tình Vu Nhai trở nên vui mừng, đương nhiên Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ không thấy gì, hắn đeo mặt nạ.

Vu Nhai lại nhấn mạnh:

- Ta đã ghĩ ra cách. Tiểu Mỹ, hãy chuẩn bị sẵn sàng, có lẽ chút nữa sẽ rất đau đớn.

Vu Nhai bắt ấn Huyền Binh Điển, khẽ quát:

- Luân Chuyển Thần Ấn, Khuếch!

Đây là Khuếch tự quyết, ý là mở rộng tiểu thế giới binh linh.

Chớp mắt tấm thuẫn của Tiểu Mỹ phóng lớn theo tiểu thế giới binh linh. Huyền binh bản mệnh đột ngột biến to, chủ nhân không đau đớn mới là lạ. Thần ấn này thật ra dùng để công kích, phóng lớn tiểu thế giới binh linh rồi nổ tung, công kích bản thể huyền binh. Nhưng công kích cũng có thể sử dụng vào mặt khác, chỉ cần nắm giữ tốt mức độ.

Tiểu Mỹ nặng nề rên rỉ, nhưng nàng kiên cường cố nhịn.

- Ngọc Thủy tiền bối, hãy thả tất cả tộc nhân vào, cải tạo tấm thuẫn!

- A ừ, ta biết rồi!

Ngọc Thủy ngây người nhìn, thủ pháp kỳ lạ gì đây? Nhưng lý lẽ bình thường khó hiểu nổi 'hậu duệ Đế Long tộc' này. Ngọc Thủy nhanh chóng thả Ngọc Thủy nhân vào, mượn dùng lực lượng tộc nhân cải tạo tấm thuẫn biến to.

- Không được, chất lượng tấm thuẫn không đủ, sẽ tan vỡ.

Vu Nhai căng thẳng nói:

- Đánh thức Khắc Liệt Luân Tư cho ta!

Các binh linh vội vàng hành động, Xích Thố trức tiếp nhấc vó đá tỉnh Khắc Liệt Luân Tư.

Khắc Liệt Luân Tư gầm rống đến một nửa thì ngừng bặt, nhìn tấm thuẫn Tiểu Mỹ liên tục biến to ra.

- Cha nó, chuyện gì đây? Thủ đoạn gì vậy? Ta đã bỏ lỡ cái gì?

Khắc Liệt Luân Tư muốn né Vu Nhai tra hỏi nên mới tập trung vào nghiên cứu, vì gã không biết làm sao khiến các Ngọc Nữ tộc nhân tồn tại trong một huyền binh. Cũng vì vậy Khắc Liệt Luân Tư bỏ lỡ Luân Chuyển Thần Ấn Khuếch tự quyết của Vu Nhai.

- Bớt nói nhảm đi, hãy mau nghĩ cách.

Khắc Liệt Luân Tư nói:

- Không có cách gì, bây giờ chỉ có thể đập tài liệu cùng tính chất vào tấm thuẫn của Tiểu Mỹ, sau đó chờ xem binh linh mới thế nào. Nhớ kỹ, không thể nhập tài liệu quá mạnh vào, nếu không binh linh sẽ nặng không chịu nổi.

- Ngươi chọn đi.

Khắc Liệt Luân Tư biết thời gian gấp rút, vội nhìn trong không gian giới chỉ của Vu Nhai, nói:

- Thủy vụ tinh, lạc thạch, u linh châu, thủy xà ma tinh . . .

Tất cả là những tài liệu tệ nhất, may mắn lúc Vu Nhai ở trấn nhỏ Thanh Man, được Huyết Lệnh thưởng này nọ có một số tài liệu bình thường. Nếu là những tài liệu Vu Nhai thu hoạch dưới Thiên Tội Uyên thì hắn có muốn rèn cũng không làm được.

Vu Nhai không ngừng lấy tài liệu ra khỏi không gian giới chỉ nhập vào tấm thuẫn của Tiểu Mỹ. Ngọc Thủy đã thành binh linh bản năng biết nên làm như thế nào, bắt đầu dung hợp các tài liệu.

Huyền binh bản mệnh bị tổn thương có thể dùng huyền binh tự chữa lành, có binh linh cường đại thì càng dễ sửa chữa hơn. Tình huống của Tiểu Mỹ cũng giống vậy, tấm thuẫn nứt toác, binh linh dùng huyền binh của nàng hỗ trợ sửa chữa lại. Vì tài liệu đưa vào tấm thuẫn rất tệ hại nên tốc độ Ngọc Thủy sửa chữa càng nhanh.

Với huyền binh hoàng binh sư của Tiểu Mỹ có thể dễ dàng hòa tan những tài liệu này, cộng với đổi binh linh mới, nhiều linh hồn ở nhờ, tấm thuẫn nhanh chóng tự cải tạo. Một số chỗ nhờ huyền binh bị binh linh ảnh hưởng tự sửa chữa. Đây là chỗ huyền diệu của huyền binh, binh và linh thành một thể.

Từ khi nào ảo cảnh chiến trường cổ do Ngọc Nữ tộc chế tạo ra đã biến mất. Đám người Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá, Lữ Nham, Lữ Băng tỉnh táo lại, ngơ ngác nhìn tấm thuẫn trướng to ba thước của Tiểu Mỹ. Ngọc Vấn Hiền mang theo các tội phạm, kỵ sĩ dự bị sống sót đến bên mép ảo cảnh chiến trường cổ, cũng ngây ngẩn nhìn tấm thuẫn.

Keng!

Ánh sáng nước phóng lớn gấp vô số lần rồi bỗng nhiên co rút, tấm thuẫn to lớn chậm rãi ổn định lại cuối cùng trở về bình tĩnh, ngẫu nhiên toát ra hơi thở của Tiểu Mỹ, còn có Ngọc Nữ tộc.

- Thành công không?

Cảm xúc Nghiêm Sương dâng trào nhìn tấm thuẫn, không biết nàng hỏi Tiểu Mỹ, U Hoang hay Ngọc Nữ tộc nhân.

Tiểu Mỹ ngơ ngác nói:

- Hình như thành công, các tỷ tỷ đã ở trong tiểu thế giới binh linh của ta.

Da thịt mềm mại vì hưng phấn mà đỏ hồng, khiến người nhìn muốn cắn một miếng. Tiểu Mỹ không hưng phấn vì có binh linh mới mà bởi vì các tỷ tỷ sống sót, sẽ mãi mãi bên nàng.

Độc Cô Cửu Tà hỏi:

- Có chuyện gì? Hình như chúng ta bỏ lỡ màn kịch hay?

Mọi người đều đi tới nhìn tấm thuẫn to lớn, lao nhao hỏi thăm. Cả đám cùng chung sống chết nên có tình cảm vững bền. Nghiêm Sương bỏ qua chuyện Tiểu Mỹ là hậu duệ của Ngọc Nữ tộc, nguồn gốc Ngọc Nữ tộc này nọ, nàng giải thích sơ qua. Nghiêm Sương không biết hình như thủ ấn của U Hoang như thế nào, chỉ nói qua loa.

Tóm lại mọi người nghe vừa hưng phấn vừa buồn bực.

Chuyện đặc sắc như vậy mà bọn họ bỏ qua. Độc Cô Cửu Tà đau đớn muốn chết. Đám người Ngọc Vấn Hiền không thể vào ảo cảnh thì thôi, còn bọn họ ở bên trong nhưng nhóm Vu Nhai, Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ không đánh thức giùm. Không không, lại còn để Ngọc Nữ tộc áp chế cả đám.

Nghiêm Sương nói:

- Lúc đó chúng ta rung động quá nên quên mất các ngươi.

Cả đám kêu la phản đối. Đúng lúc này, mọi người mới cảm nhận được tâm tình lỡ quên của Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, vì bọn họ cũng quên vài nhân vật quan trọng, ví dụ đám quang minh thánh nữ ngất xỉu.

Mọi người không so đo nhiều, đặc biệt là với mỹ nữ. Ánh mắt đám người cùng nhìn hướng nhóm quang minh thánh nữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.