Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1314: Chương 1314: Thành lũy lữ giả? Có mấy thứ này sao? (hạ) -




Không được, chịu mũi tên kia làm sao có thể không bị thương? Vì sau này không để lại di chứng, ta phải ôm ngươi!

Lúc trước Nguyệt Lâm Sa cứ nghĩ Vu Nhai thật sự chết, nàng không muốn nhớ lại tâm tình đó. Bây giờ Nguyệt Lâm Sa chỉ muốn ôm chặt nam nhân này.

Nói xong câu kia mặt Nguyệt Lâm Sa đỏ rực, nàng chợt phát ra hiện tại nàng không phải ôm siệt mà là kiểu bế nam nhân ôm nữ nhân, thật kỳ cục. Nhưng ma nữ chính là ma nữ, Nguyệt Lâm Sa đỏ mặt xong nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười kỳ dị.

Nguyệt Lâm Sa thì thầm bên tai Vu Nhai:

- Hơn nữa ngươi là đế phu tương lai của ta, sao ta nỡ thả ngươi ra?

Nguyệt Lâm Sa biểu hiện rất to gan, tuy không nghe nàng nói gì nhưng môi dán tai Vu Nhai, rất là mập mờ. Khóe môi Vu Nhai co giật, kiểu này dễ khiến người ta hiểu lầm, may mắn không bị đám Thủy Tinh trông thấy.

Eo kề sát chỗ kia của Nguyệt Lâm Sa, cảm xúc mềm mại làm Vu Nhai xúc động. To quá, a di đà phật, đừng nghĩ lung tung, không thể nghĩ lung tung. Công chúa này không biết xấu hổ là gì, bị ăn bớt vậy phải phản kích ngay.

Biểu tình Nguyệt Lâm Sa nghiêm túc nói với một quang minh ma pháp sư:

- Mau chữa trị cho hắn, dùng ma pháp mạnh nhất của ngươi.

- Vâng!

Quang minh ma pháp sư không dám chậm trễ bắt đầu chữa trị, trong quá trình Vu Nhai vẫn bị bế. Nhiều người phản ứng lại, mới biết Vu Nhai là người bị ba nữ nhân tranh giành trên quảng trường. Cuối cùng bọn họ đã hiểu tại sao ba nữ nhân tranh giành kịch liệt, nam nhân này quá mạnh, rất nam tính.

- Tại sao lúc trước chúng ta không chọn hắn?

- Ai biết ngọc bài lữ hành hố cha? Ngọc bài không chỉ bị thứ gì đó hạn chế trong khu vực vòng giữa mà trắc nghiệm tièm lực cũng không chính xác. Hơn nữa hắn là người công chúa thích, ngươi dám chọn không?

- Nhưng công chúa không làm gì được hắn, trên quảng trường người ta đã nói sẽ không trở thành phò mã của công chúa.

Thành viên Ủng Hộ Công Chúa đoàn thảo luân, đa số nam nhân hâm mộ ghen tỵ. Bọn họ rất muốn thay thế Vu Nhai, nhưng người ta mới cứu mạng mọi người, ngươi không thể trở mặt ngay bây giờ đi.

May mắn đây sẽ là mối tình ngang trái, Vu Nhai và công chúa Nguyệt Lâm Sa hầu như không có khả năng bên nhau.

Vài nam sinh mong chờ tình tiết phát triển tiếp theo, sẽ là chuyện tình yêu tuyệt đẹp được ngâm du thi nhân ngâm nga mãi không dứt sao? Tóm lại cuộc sống vẫn tiếp tục, Vu Nhai không thể nào mãi mãi bị bế.

Mọi người mau chóng cắm trại tại chỗ. Vĩ Tiễn Điêu vương vừa chết, địa bàn của nó là an toàn nhất .

Trong khi mọi người cắm trại Vu Nhai được thả xuống, vẫn đang được chữa trị. Vong Linh huynh mang theo Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác đến tụ hợp.

Nguyệt Lâm Sa rất tò mò Vu Nhai xuất hiện tại đây, nàng sớm muốn hỏi thăm.

- Tiểu binh, tại sao ngươi đột nhiên xuất hiện tại đây? Ngươi không tham gia đoàn đội sao?

Đặc biệt khi Nguyệt Lâm Sa trông thấy Vong Linh huynh thì càng ngạc nhiên, Vu Nhai đến ngoài bìa khu vực vòng giữa chỉ với tổ hai người ngay từ đầu sao?

Lúc trước trừ Vu Nhai ra không thấy ai lộ mặt.

Mọi người trên quảng trường vãnh tai hóng chuyện. Bọn họ rất tò mò Vu Nhai nghịch thiên, vì tò mò nên không tiếc tiêu hao ma tinh tiếp tục dùng hình ảnh quan sát từng hành động của bọn họ. Đặc biệt muốn biết mũi tên cuối cùng là sao? Vu Nhai làm sao sống sót, làm sao bắn ra mũi tên đó?

Mọi người hơi hối hận, nếu sớm biết như vậy đã điều chỉnh ống kính đuổi theo vị trí Vu Nhai bị hất bay.

Lúc này Băng bà bà rất vui mừng vì lúc trước nàng không đặt kết luận gì, nếu không lại bẽ mặt. Băng bà bà cảm giác thật sự bị đánh bại, họ Vu này là tên khốn đáng chết chuyên trị các loại không phục, chuyên môn đánh mặt người ta.

Băng bà bà ở trước mặt tiểu tử này cảm giác vô lực, bao nhiêu năm rồi nàng không bị như vậy.

Trong lòng Băng bà bà vẫn không muốn tin là Vu Nhai bắn ra mũi tên đó, nàng rất chú ý, mong đợi trứ kỳ tích xuất hiện. Băng bà bà chờ mong kỳ tích là . . . Tiểu tử này có thể biểu hiện tầm thường chút được không?

Vu Nhai cười ngây thơ nói:

- Không biết, ta đi rồi đến đây.

Vu Nhai cảm nhận có người rình ngó nên sẽ không nói thật, hắn không biết ai đứng sau lưng giở trò, bây giờ phải ẩn núo thật sâu.

- Chỗ này là đâu? Bây giờ ta đang ở đâu?

- Đi rồi đến đây?

Mọi người nghe lời Vu Nhai nói lộ biểu tình kỳ lạ. Lúc trước bọn họ chiến đấu dữ dội đều uổng công sao? Đắc ý lên tận mây xanh tan tác trước mặt tiểu tử này.

Nguyệt Lâm Sa choáng váng, chớp mắt đáp:

- Cái gì gọi là đây là đâu? Nơi này là ngoài bìa khu vực vòng giữa, chúng ta không biết địa điểm cụ thể, dù sao không phải vòng ngoài.

Vu Nhai tiếp tục giả ngu:

- Ngoài bìa khu vực vòng giữa? Ta chỉ biết ta vào vòng giữa, thì ra vòng giữa còn chia ngoài bìa và bên trong?

- Cái gì? Ngươi không biết? Sao khi vào thành lũy lữ giả chẳng lẽ nhân viên không giải thích rõ ràng cho ngươi sao?

Nguyệt Lâm Sa nghi ngờ có phải Vu Nhai bị mũi tên của Vĩ Tiễn Điêu vương bắn ngu ra, cứ hỏi mấy câu ngốc nghếch.

- Thành lũy lữ giả? Đó là gì?

Nguyệt Lâm Sa nhanh chóng giải thích rằng:

- Ngươi không vào thành lũy lữ giả? Đó là kiến túc trung trục tuyến, bên trong có thể thăng cấp ngọc bài lữ hành, được các loại tin tức thế giới lữ giả, còn tuyên bố nhiệm vụ.

Hiện giờ không chỉ mình Nguyệt Lâm Sa, người xung quanh ánh mắt kỳ lạ nhìn Vu Nhai.

Vu Nhai lấy khối ngọc bài lữ hành thứ nhất ra, lật tới lật lui xem, khó chịu la ó:

- Cha nó, có thứ này mà sao ta không biết? Ta cứ đi mãi tới đây. Nàng nói gì? Có thể thăng cấp ngọc bài lữ hành? Trong vòng giữa gặp nguy hiểm có thể bóp nát và truyền tống về thành lũy lữ giả? Tuyên bố nhiệm vụ, trao đổi quy tắc chi nguyên?

- Bà nội nó, vậy mà ta không biết gì hết, sao không ai nói cho ta biết? Thật vô trách nhiệm!

thành lũy lữ giả ở trong trung trục tuyến, rất dễ thấy nhưng không nhiều.

Mọi người cơ mặt co giật. Này đại ca, ngươi đừng đùa được không? Ngươi chọc cười thì tùy, nhưng đừng làm vẻ mặt vô tội đó. Ngươi có biết biểu tình của ngươi càng ngốc thì chúng ta càng đáng thương? Bởi vì ngươi thiên tài hơn chúng ta.

Người công hội lữ giả trong quảng trường há hốc mồm, thiên tài luôn ngang hàng với đồ ngốc.

Tâm tình Bạch Trọc vốn rất tệ, cực kỳ tệ. Vu Nhai âm thầm đi tới ngoài bìa khu vực vòng giữa, nhận một mũi tên từ Vĩ Tiễn Điêu vương nhưng không chết, bộc phát ra lực lượng khủng bố giết ngược lại Vĩ Tiễn Điêu vương làm khâu kế hoạch của gã thất bại. Rất có thể Vu Nhai đã phát hiện ra điều gì, vậy thì sẽ ảnh hưởng trầm trọng đến kế hoạch.

Nhưng khi nghe lời Vu Nhai nói thì Bạch Trọc ngây ra, hóa ra tiểu tử này không biết gì hết, không cần quá lo, chỉ cần nghĩ cách bù đắp lại kế hoạch là được. Thực lực của tiểu tử này quá mạnh, gã phải tìm cách giải quyết hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.