Triệu Hoán Thần Binh

Chương 534: Chương 534: Tình báo.




- Ngươi đừng quá lạc quan, nghe nói ma pháp sư mạnh nhất là xử nữ già vạn năm, yêu cầu đệ tử của mình hơi biến thái. Nghe nói các đệ tử của nàng không một người gả đi, khi đó người sẽ gặp cản trở.

Mượn kiếm huynh tiếp tục bảo:

- Nghe nói khi ma pháp sư mạnh nhất biết chuyện của ngươi và Thủy Tinh thì rất tức giận, yêu cầu với Thủy Tinh càng nghiêm khắc hơn.

Khóe môi Vu Nhai co giật. Đan Đạo Hùng đã là ngọn núi cao, bây giờ lại đến một cái, thật tình . . .

Vu Nhai siết chặt nắm tay, mặc kệ thế nào, mặc chuyện có ra sao, mặc cho trước mặt có bao nhiêu núi cao cứ đánh vụn là được. Đan Đạo Hùng cũng được, xử nữ già vạn năm cũng tốt, bọn họ có cao và dày hơn ngọn núi Độc Cô Chiến Phong không?

Mượn kiếm huynh bị Vu Nhai hù giật nảy mình, vì gã thấy chiến ý trong mắt hắn càng mãnh liệt.

Mượn kiếm huynh nở nụ cười, có vẻ gã đầu tư không lầm, quả nhiên Vu Nhai càng gặp khó càng dũng mãnh. Ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc, mặc dù ma pháp sư thuộc chức nghiệp chót nhất trong Huyền Binh đế quốc nhưng được gọi là ma pháp sư mạnh nhất thì không đơn giản. Vu Nhai hiểu rõ điều này, nhưng khi hắn nghe tin tức không rút lui ngược lại dấy lên chiến ý.

Rất nhanh Vu Nhai thả bàn tay ra, mỉm cười hỏi:

- Không biết Bạch lão sư còn có kiến thức gì?

Vu Nhai đang cười nhưng mắt tĩnh lặng như nước, khác với lúc trước. Chiến ý trong lòng Vu Nhai không tan rã.

Vu Nhai tạm gác đề tài về Vu Nhai sang một bên, bây giờ có tìm hiểu cũng vô dụng. Chờ Vu Nhai tự đi tìm hiểu, khi đó nên đánh liền đánh, nên cướp thì cướp, nên đấu miệng thì phun nước miếng.

Xử nữ già vạn năm, hừ hừ.

Mượn kiếm huynh chuyển đề tài từ Thủy Tinh sang Vu Tiểu Dạ:

- Ừm! Lúc trước ta đi ngang Dương gia Kiếm vực hành tỉnh, tình cờ thấy biểu muội nhà ngươi, tức là Vu Tiểu Dạ. Có vẻ nàng rất được Dương gia chú trọng, bọn họ không chỉ chú ý tiềm lực còn có vóc áng của nàng. Nghe nói nhiều người xem Vu Tiểu Dạ là người Dương gia, tức là . . . Gả vào Dương gia.

Vu Nhai ngẩn ngơ nhưng không lấy làm lạ. Với mặt mũi, tính cách của Vu Tiểu Dạ thì người gặp người thích là bình thường. Thỉnh thoảng Vu Tiểu Dạ nhắc đến Vu Nhai nên Dương Tiên Tuấn mới ghen, lấy việc công làm việc tư xuống tay bắt nạt hắn.

Vu Nhai rất quan tâm tình huống của Vu Tiểu Dạ.

Còn nhớ lúc Vu Tiểu Dạ rời khỏi Bắc Đẩu hành tỉnh Vu Nhai từng bảo khi có cơ hội sẽ đi Dương gia thăm nàng, ai ngờ trong Độc Cô gia xảy ra nhiều chuyện. Có lẽ Vu Tiểu Dạ đã tham gia kỵ sĩ dự bị Kiếm vực hành tỉnh, Vu Nhai có đi Dương gia chưa chắc tìm được nàng.

Tóm lại trong phủ đại tướng quân Vu Nhai khó hỏi thăm Dương Tiên Tuấn về Vu Tiểu Dạ, nhưng nếu gã công kích hắn vì ghen biểu thị nàng sống rất tốt, tốt hơn cả tưởng tượng. Vu Nhai đánh gục một Dương Tiên Tuấn không biết phía sau càng có bao nhiêu Dương Tiên Tuấn. Nghĩ đến đây Vu Nhai nhức đầu, thật là mệt chết biểu ca.

- Đương nhiên biểu muội nhà ngươi không bao giờ đồng ý. Bây giờ Vu Tiểu Dạ đã cùng kỵ sĩ dự bị Huyền Thần điện Kiếm vực hành tỉnh tham gia rèn luyện, chờ ngươi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ Kiếm Sơn hùng quan, sẽ gặp nhau ở nơi trở thành kỵ sĩ chính thức.

Mượn kiếm huynh gật gù nói:

- Tiếp theo có tin tức quan trọng hơn, về dung binh thần thuật của ngươi.

- Dung binh thần thuật? Chẳng lẽ đế quốc có phản ứng gì?

- Huyền Binh đế quốc chắc chắn là không có phản ứng, nhưng bên Ma Pháp đế quốc sau khi nhận được tin thì bắt đầu hành động. Nghe nói thánh nữ, thánh tử của Quang Minh Pháp Thần Điện, còn có ma pháp sư đi theo cùng nhau chạy tới Kiếm Sơn hùng quan.

Vu Nhai trợn tròn mắt, con ngươi co rút. Yến đại nhân đã sớm nhắc nhở hắn.

Mượn kiếm huynh nhắc:

- Không thể lơ là, ngươi nên biết muốn trở thành kỵ sĩ chính thức của Huyền Thần điện khó khăn cỡ nào. Thánh nữ, thánh tử Pháp Thần Điện có thực lực không kém hơn kỵ sĩ chính thức mới lên.

Vu Nhai cười nói:

- Yên tâm, ta sẽ không khinh địch. Ta chưa tự tin đến mức cho mình là thiên tài số một thế hệ trẻ. Bây giờ ta phòng thủ, đối phương muốn có đồ của ta, so sánh hai bên thì thực lực chênh lệch không thành vấn đề.

Đối phương đến bắt hắn, Vu Nhai có U Linh kiếm ý, ám ảnh tiệt sát thuật, không đánh lại được thì bỏ chạy.

Quang minh thánh nữ sao? Thê tử chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh, tức là sư nương cũng là quang minh thánh nữ.

- Bạch lão sư còn có tin gì khác không?

Mượn kiếm huynh nói:

- A! Bắc Đẩu binh phòng đại nhân từ ba tháng trước đã đến A Ngân, trong vòng ba tháng liên tục đột phá, là điển hình cho kỳ binh giả chúng ta. Cái này tính là tin tức không?

Vu Nhai bỗng hỏi:

- Lúc nãy Bạch lão sư nói người chưa về Bắc Đẩu đúng không?

Vu Nhai không hề bất ngờ chuyện binh phòng đại nhân đột phá, gã không đột phá mới là lạ. Vu Nhai bắt đầu thấy lạ Bạch lão sư từng là ân nhân của hắn, tại sao gã biết nhiều chuyện như vậy?

Từ Huyền Binh đế đô đến Dương gia Kiếm vực hành tỉnh, từ Ma Pháp đế quốc vòng về Bắc Đẩu hành tỉnh, mượn kiếm huynh rảnh rỗi cưỡi ma thú bay chạy khắp nơi sao?

Lúc trước Lạc gia tìm nhân chứng giả tố cáo Vu Nhai cũng là mượn kiếm huynh bỗng điều tra ra manh mối vụ việc, phản bác nhân chứng giả hết đường cãi. Lúc đó Vu Nhai không biết từ ánh mắt đầu tiên mượn kiếm huynh nhìn thấy Hồng Đại Bảo đã rõ gã là phân hội Bắc Đẩu công hội võ học, còn biết thân phận của Thủy Tinh trong tổ kỳ binh.

Mượn kiếm huynh qua loa:

- Cái này thì . . . Đương nhiên ta nghe ngóng tin tức. Cái gọi là đi ngàn dặm đường như đọc vạn quyển sách, đi nhiều liền biết.

Vu Nhai truy hỏi gắt gao:

- Nưhng dung binh thần thuật mới xảy ra mười ngày trước, Bạch lão sư vừa đi mười ngày, chẳng lẽ trong mười ngày có thể đến Quang Minh thần điện xa ngàn dặm đường sao?

Vu Nhai càng nghĩ càng cảm thấy mượn kiếm huynh bí ẩn.

- Được rồi, nếu ngươi đã muốn biết thì ta nói thật. Trong lúc du lịch ta kiêm chức ngâm du thi nhân, trà trộn vào các tiệm, quán, quen nhiều đồng hành nên tin tức thông suốt.

Mượn kiếm huynh nói xong cẩn thận nhìn quanh quất, dặn dò:

- Tuyệt đối đừng lộ ra, ngâm du thi nhân phiêu bạt khắp nơi, gần như không cưới vợ được.

Vu Nhai vẫn đầy nghi ngờ nhìn mượn kiếm huynh, không quá tin tưởng.

Nhưng rất nhanh Vu Nhai bật cười. Mỗi người đều có bí mật, mặc kệ mượn kiếm huynh là ai, gã từng giúp đỡ Vu Nhai, bây giờ còn báo cho hắn biết nhiều tin tức, không cần nghi ngờ gã.

Hơn nữa . . .

Vu Nhai cười âm hiểm, có người giỏi thu thập tin tức bên cạnh sau này có dịp lợi dụng, a không, mượn kiếm huynh là ân nhân, hai chữ lợi dụng quá khó nghe, nên gọi là hợp tác.

Mượn kiếm huynh đánh rùng mình, gã cảm giác ra oai trước mặt Vu Nhai hơi quá.

- Vu Nhai . . .

Vu Nhai tưởng tượng sau này làm sao sử dụng siêu bồ câu mượn kiếm huynh thì bỗng nghi hoặc nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe tiếng Dạ Tình hét chói tai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.