Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1551: Chương 1551: Tuyệt địa nhỏ




Tiểu bằng hữu Tiểu Hắc đáng thương vừa mới đạt được Thần cấp, thiếu chút nữa bị bóp chết.

- Tại sao tiểu tử này lại đột nhiên trở nên đáng sợ như vậy? Gắn chỉ là chuẩn Thần Tướng thôi mà.

Trong lòng Dung Diễm Thần Tướng đang điên cuồng kêu lên. Ba người bọn họ liên thủ lại còn không bắt được tiểu tử này. Sát đạo và đao đạo của tiểu tử này còn chưa phải là quan trọng nhất. Chủ yếu nhất là ý thức chiến đấu của hắn. Dường như hắn được huấn luyện, quanh năm cả ngày lẫn đêm đều chiến đấu vậy. Thật đáng sợ. Bọn họ căn bản không biết nửa năm qua, Vu Nhai từng sống thế nào. Bọn họ căn bản không biết hóa thân thành Vu Thuấn có cảm giác thế nào.

Đúng vậy, Vu Thuấn để Vu Nhai dấn thân vào trong Mệnh Hồng của hắn, tu luyện Lục Thiên Sát Trận, cố gắng lặp lại dấu chân của Vu Thuấn hắn, do đó biến thành một con đường tắt để tu luyện và học tập sát trận. Đây quả thực chính là tính toán của Vu Thuấn. Con đường này là con đường tắt, nhưng không phải là con đường tắt bớt gian khổ. Bởi vì thực lực Vu Nhai bây giờ còn cách Vu Thuấn năm đó rất xa. Rất nhiều thời điểm khi hóa thân thành Vu Thuấn, ý thức chiến đấu cũng không theo kịp. Điều này khác hẳn so với khi hóa thân thành Thí Thần Ma Nhận. Hóa thân thành Thí Thần Ma Nhận chỉ là Binh Linh mà thôi.

Ý thức chiến đấu không theo kịp, cũng có nghĩa là ở trong Mệnh Hồng, hắn không cách nào đi theo tính toán của Vu Thuấn, không có cách nào đi tới. Điều đó cũng có nghĩa là không có cách nào học được nhiều kiến thức sát trận hơn nữa. Vậy hắn phải làm sao bây giờ?

Ngoại trừ liều mạng biến mình thành Vu Thuấn ra, hắn còn có thể có biện pháp gì chứ?

Ý thức chiến đấu không theo kịp, vậy phải cố gắng đuổi theo. Dù sao hóa thân Vu Thuấn, có thể từ trong trí nhớ của hắn thu được rất nhiều thứ. Hắn điên cuồng dung hợp tất cả mọi thứ của Vu Thuấn. Có đôi khi hắn còn che giấu ý thức của mình, chỉ dùng ý thức của Vu Thuấn.

Nói cách khác, ở trong Mệnh Hồng, để ý thức của Vu Thuấn trở thành chủ đạo, đi theo những tính toán của Vu Thuấn.

Khủng bố nhất chính là sát đạo của Vu Thuấn và đao đạo Thí Thần Ma Nhận. Trong nửa năm rèn luyện này, lại thêm sự hướng dẫn tận tình của Vu Thuấn, Vu Nhai không có cách nào, chỉ đành cố gắng đẩy hai loại đạo này tới cảnh giới đạo thần. Cho dù không phải là thiên tài, hắn cũng không muốn khiến cho Vu Thuấn thất vọng. Hắn không chỉ đẩy lên đạo thần, còn tiến gần tới Thần Vương. Đồng thời, hắn cũng điên cuồng hấp thu kinh nghiệm chiến đấu của Vu Thuấn.

Cũng giống như sự cảm thán của ba gã Thần Tướng, ý thức chiến đấu của Vu Nhai vô cùng đáng sợ.

Đúng vậy, hóa thân Vu Thuấn, điều tiến bộ đầu tiên dĩ nhiên chính là năng lực chiến đấu. Thứ hai mới là sát trận. Đồng thời, bởi vì hóa thân Vu Thuấn, khiến Vu Nhai bước đầu tìm hiểu về sát trận vô cùng đơn giản. Sau khi nhập môn, học tập sát trận cũng không phải quá khó. Bởi vì sát trận Cổ Ma tộc cùng phù văn trận có vài điểm tương tự. Điều này làm cho Vu Nhai học tập càng thuận buồm xuôi gió...

Sau khi học được sát trận Cổ Ma có thể học Lục Thiên Sát Trận. Sát trận Cổ Ma xem như là sát trận cấp nhập môn. Giống như lời Vu Thuấn nói, thời điểm Vu Nhai học sát trận Cổ Ma. Vu Thuấn lại cố gắng học các Lục Thiên Sát Trận xung quanh. Sau một thời gian, biến ký ức hóa thành Mệnh Hồng ném vào trong Thần Huyền Khí Điển cho Vu Nhai học tập. Cứ như vậy, Vu Nhai giống như biển lớn, tiếp nhận tất cả kiến thức của Vu Thuấn.

- Thí Thần Tuyệt, lục thần...

Vu Nhai không để ý đến sự khiếp sợ của ba gã Thần Tướng Cổ Duệ. Thí Thần Tuyệt sau khi trải qua hơn vạn năm được Vu Thuấn chỉnh sửa đã càng thêm khủng bố hơn. Vu Nhai tất nhiên cũng không khách khí, hấp thu, phối hợp với sát đạo thần và đao đạo thần, quả thực chính là sát thần.

Chém chém chém...

Thí Thần Ma Nhận phát ra sát ý kinh thiên động địa. Từng nhận quang màu đen thuần khiết ở trong sát trận rừng đá điên cuồng phun ra nuốt vào. Ba gã Thần Tướng Cổ Duệ lại có cảm giác sắp suy sụp. Đúng vậy, bọn họ đặc biệt rơi xuống thế hạ phong.

- Đáng chết. Không có khả năng. Kim Liệt, sử dụng lực lượng địa thế ngăn cản. Xem ra chúng ta phải phối hợp với nhau.

Dung Diễm Thần Tướng cũng bị đánh tới ngột ngạt. Nếu như đối phương cũng là Thần Tướng còn may. Nhưng đối phương chỉ là Chuẩn Thần cấp. Không có cách nào, bọn họ chỉ có thể dựa vào sự phối hợp xông tới tấn công. Bọn họ tin tưởng, phối hợp với nhau, bọn họ vẫn có thể chiến thắng. Nghĩ tới đây, bọn họ không nhịn được cảm thấy tim thắt lại. Đối phó với một Chuẩn Thần cấp, lại cần ba đại Thần Tướng bọn họ phối hợp mới có thể thắng được sao?

Thực sự là khó chịu...

Nhưng khó chịu thì khó chịu, hiện thực chính là tàn khốc như thế. Cho dù bọn họ cao ngạo tới đâu, không có mạng cũng không cao ngạo nổi. Cho nên, rất thời gian bọn họ phải vứt bỏ cái bọn họ tự cho là sự cao ngạo của thần. Kim Liệt Thần Tướng giống như lời Dung Diễm Thần Tướng nói, vận dụng lực lượng địa thế.

Trong nháy mắt, khắp mặt đất dường như đều sống lại. Rừng đá xung quanh không ngừng thay đổi vị trí cũ, tạm thời chặn được công kích của Vu Nhai.

Diễm Dung Thần Tướng muốn chính là ngăn cản những công kích không ngừng của Vu Nhai. Sau đó Liệt Phong Thần Tướng sẽ đúng lúc phản kích. Quả nhiên bọn họ vẫn phải dựa vào phối hợp. Cảm giác áp lực đột nhiên nhỏ lại. Trong lòng hai vị Thần Tướng đều đang cảm thán. Sau đó dĩ nhiên chính là thời khắc bọn họ phản kích.

Trên mặt bọn họ lộ ra nụ cười dữ tợn. Chuẩn Thần chính là Chuẩn Thần. Cho dù ý thức chiến đấu cường đại thì thế nào? Cảm ngộ địa thế cũng không theo kịp.

Nhưng khi bọn họ cười gằn, tính phát động công kích đối với Vu Nhai, lại chợt thấy Vu Nhai cũng cười. Ngược lại hắn không phải cười gằn như bọn họ, mà là một nụ cười tự tin. Không. Trong nụ cười tự tin cười dường như còn mang theo cảm giác giễu cợt...

- Muốn đấu cảm ngộ địa thế với ta sao?

Vu Nhai nhẹ nhàng nói ra một câu, sau đó hai chân trực tiếp rơi xuống đất...

Oong...

Trong nháy mắt, ngay khi hai chân vừa rơi xuống đất, xung quanh chợt phát ra một tiếng động. Đất rung núi chuyển. Dường như toàn thế giới đều lấy Vu Nhai làm trụ cột. Rừng đá vốn bị Kim Liệt Thần Tướng dẫn động, hiện tại đã chịu sự khống chế của hắn. Không chỉ như vậy, xung quanh rừng đá cũng bị hắn dẫn qua. Trong nháy mắt, ba gã Thần Tướng Cổ Duệ trợn mắt há hốc mồm. Rừng đá ban đầu kết hợp thành một tuyệt địa nhỏ. Ba gã Thần Tướng Cổ Duệ trực tiếp bị nhốt ở bên trong. Hai Thần Tướng Cổ Duệ muốn phản kích, hiện tại cảm giác bối rối.

- Giết...

Vu Nhai cũng không cho bọn họ thời gian ngây người, trực tiếp xông ra ngoài. Hắc hắc, đấu cảm ngộ địa thế với mình, quả thực chính là muốn chết.

Nửa năm qua Vu Nhai không chỉ tu luyện những kinh nghiệm chiến đấu của Vu Thuấn, các loại cảm ngộ địa thế hắn hoàn toàn không lơ là. Được rồi, trên phương diện địa thế cũng không thiếu công lao của Vu Thuấn. Phải biết rằng, hóa thân Vu Thuấn cũng có thể học tập cảm ngộ địa thế của Vu Thuấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.