Triệu Hoán Thần Binh

Chương 665: Chương 665: Viện binh không dứt.




Hách thất thúc điển hình bắt nạt kẻ yếu, nhưng giây sau gã lắc đầu, nói:

- Không được, nữ nhân của vu tiểu tử còn trong ma pháp tháp. Lúc trước chúng ta quá kích động, nên tìm người đi ma pháp tháp cứu người mới đúng.

Mọi người nhìn nhau, giờ nói ra mấy câu này đã quá muộn. Hết cách, lúc nhận được đám người Ngọc Vấn Hiền thông báo cả đám không chút suy nghĩ vội chạy tới ngay. Nếu là người Hoàng Phủ dại ca nhìn trúng mà còn dám khiêu chiến với ma pháp sư cường đại nhất bọn họ gai mắt nhất, làm sao không xúc động được? Cả đám lẫn trong dòng người chờ khi Vu Nhai đứng bên 'lý' mới ra tay.

Bọn họ cũng có gia tộc của mình, tựa như sau lưng Yến đại nhân là Huyền Thần điện, chờ Vu Nhai có lý mới xông ra đánh được. Bọn họ nhìn Vu Nhai khiến xử nữ già vạn năm thân bại danh liệt thế là không đắn đo nhiều, hùa nhau ra kêu gào trợ chiến.

Ai nấy nói năng tùy tiện, nếu đã đứng bên lý thì dù bọn họ nói tục tĩu mấy cũng là chính nghĩa.

Lúc này đám người Vu Nhai được che chở ở phía sau, tạm thời không có việc gì. Ma pháp thủy tinh vẫn chưa kết thúc. Đám người Trầm Lâm Trúc, Huyết Lệnh, Cự Xỉ, Lữ Nham còn được phù văn trận bảo vệ. Tất cả là nhờ các cao thủ che trước mặt, nếu không thì ma pháp khủng bố của ma pháp sư cường đại nhất sớm phá tan phù văn trận.

Cuối cùng còn có đám kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu Ngọc Vấn Hiền đi tìm Hách thất thúc, cơ bản phát động người tiểu đội Bắc Đầu Ẩn Nguyên, nhóm Dạ Tình, Tiểu Mỹ không đi ra.

Bọn họ đi theo đám công tử ca trung niên lên Lâm Trúc trà lâu sau đó núp đằng sau phù văn trận, cả đám không có tư cách tham gia cuộc chiến trước mắt.

- Vu Nhai, Yến đại nhân . . .

Trong khi mọi người không biết bước tiếp theo làm thế nào, mắt thấy ma pháp sư cường đại nhất lại ngâm xướng chợt có tiếng hỗn độn, từng bóng người nhảy lên Lâm Trúc trà lâu, đó là kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu.

Yến đại nhân quát to:

- Sao các ngươi đi ra? Mau trở về, các ngươi không tham gia vào chiến đấu ở chỗ này được.

Dạ Tình thong dong bước ra, thản nhiên nói:

- Chúng ta biết, khi Lưu Hàn Trạch thả chúng ta ra thì chúng ta đã biết. Hắn thả chúng ta là để chúng ta lại đây chịu chết, chúng ta không thể không đến nơi này.

Ấnh mắt Dạ Tình phức tạp nhìn Vu Nhai, nhìn huyễn thể thủy tinh trước mắt hắn, nhìn Thủy Tinh. Vu Nhai vì Thủy Tinh gây ra chuyện lớn như vậy, hắn vì nàng đối kháng với ma pháp sư cường đại nhất. Giờ xem ra thực lực của ma pháp sư cường đại nhất ít nhất đến thánh giai, đó là thánh giai, địa binh sư như con kiến! Nhưng Vu Nhai vẫn không chùn bước.

Dạ Tình thầm nghĩ:

- Buồn cười là ma pháp sư cường đại nhất nói nam nhân trong thiên hạ đều không phải thứ tốt lành, giờ nghe câu này thật chói tai. Nếu Thủy Tinh đổi lại cho mình thì tốt biết mấy. Không thể nghĩ nhiều, mình còn có U Hoang, có U Hoang.

- Trước mắt đừng nghĩ mấy chuyện này, phải tìm cách vượt qua nguy hiểm phen này.

Tâm tình của Nghiêm Sương không phức tạp như Dạ Tình, chỉ lo lắng cho nàng. Nghiêm Sương cũng bị Vu Nhai rung động, đặc biệt là bọn họ từ xa chạy đến thấy ma pháp gió tuyết đầy trời, nước hủy thiên diệt địa.

- Tên lừa đảo, ngươi còn chưa rèn tấm thuẫn cho ta, không cho ngươi bị nữ nhân xấu khi dễ.

Tiểu Mỹ không nghĩ lung tung, nàng tháo xuống tấm thuẫn sau lưng đứng che trước mặt Vu Nhai. Tuy Tiểu Mỹ không biết tại sao tình huống biến thành thế này, nhưng trong lòng nàng luôn nghĩ sẽ gả cho Vu Nhai, nên tất nhiên Tiểu Mỹ phải bảo vệ nam nhân của mình mãi mãi.

Tiểu Mỹ không nghĩ xa xôi, chỉ xem Vu Nhai là người thần, quan trọng như Dạ Tình, Nghiêm Sương.

Tiết tổ trưởng kiên quyết đứng trước mặt Vu Nhai:

- Chúng ta đều thiếu ngươi một mạng, nếu không nhờ ngươi thì chúng ta đã chết ở biên cương Huyền Binh đế quốc. Lần này chúng ta đến là để chịu chết, a không, ta tin tưởng Vu Nhai huynh đệ không gì không làm được.

Tần Song lạnh lùng nói:

- Đúng vậy! Không ngờ chúng ta ra sống vào chết ở biên cương khi trở về gặp đối xử như vậy.

- Các ngươi . . .

Vu Nhai không biết nói cái gì, cũng không cần nói gì. Vu Nhai biét ở biên cương liều mạng đáng giá, nhưng bây giờ kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu xuất hiện không đúng lúc.

Vu Nhai chợt nhớ lời Dạ Tình vừa nói, hỏi:

- Nàng mới nói gì? Lưu Hàn Trạch?

Dạ Tình lạnh nhạt nói:

- Chúng ta vốn bị Yến đại nhân nhốt nhưng Lưu Hàn Trạch thả chúng ta ra.

Dạ Tình nói một câu là hiểu. Lưu Hàn Trạch nghe nói chỗ Lâm Trúc trà lâu xảy ra chuyện như vậy, biết nếu kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu đi ra ngoài chắc chắn sẽ chạy tới chịu chết nên gã thả cả đám ra.

Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu biết rõ Lưu Hàn Trạch mượn đao giết người nhưng bọn họ vẫn đi.

Yến đại nhân, Hạng giáo quan rít qua kẽ răng:

- Lưu Hàn Trạch.

Yến đại nhân hít sâu, nói:

- Các ngươi xuống lầu đi, các ngươi ở trước mặt nữ nhân này thậm chí không bằng quân tốt thí, giao cho chúng ta là được.

- Hừ! Các ngươi nhìn thấy sao? Đây là bộ mặt của nam nhân si tình.

Ma pháp sư cường đại nhất bỗng ngừng ma pháp, cười khẩy nhìn Vu Nhai, ba nữ nhân Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ đứng bên cạnh.

Ma pháp sư cường đại nhất thầm nghĩ:

- Lưu Hàn Trạch đó là ai? Thật nên cảm ơn hắn, quả nhiên Vu Nhai có vô số mỹ nữ.

Ma pháp sư cường đại nhất liếc Thủy Tinh trong huyễn thể thủy tinh, biểu tình đắc ý ra mặt.

Ma pháp sư cường đại nhất mới nói xong thì kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu đồng thanh kêu lên:

- Ngươi câm miệng!!!

Tuy kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu nhỏ yếu nhưng trong khoảnh khắc này ngưng tụ ra tương khí làm nhiều người cứng lại. Đúng vậy, tương khí của cả đám chớp mắt ngưng kết, hình thành lực lượng không quá mạnh nhưng đủ làm thanh niên Huyền Binh đế quốc máu nóng sục sôi.

Mọi người đưa mắt nhìn ma pháp sư cường đại nhất, đã nhận ra câu nàng vừa nói là nục nhã các chiến sĩ. Mọi người cảm nhận được tình chiến hữu đơn thuần, ánh mắt càng sắc bén nhìn hướng ma pháp sư cường đại nhất.

Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu dắt khiến những người có tình cảm tràn đầy kiềm không được phát ra chút tương khí, nhiều người hình thành lực lượng đáng sợ như chiến tướng khí trên chiến trường. Lúc trước chửi rủa, sỉ nhục, nhìn mông vêu đều không khủng bố như lần này, khiến ma pháp sư cường đại nhất cực kỳ khó chịu.

- Tốt, tốt, tốt, các ngươi chết hết đi!

Ma pháp sư cường đại nhất không thể nào bị giết vì những tương khí này nhưng trong lòng nàng cực kỳ khó chịu, càng muốn những người khác chết. Ma pháp sư cường đại nhất lại ra tay, dao động ma pháp càng mãnh liệt hơn hai lần trước.

Nói thật là Yến đại nhân, Hạng giáo quan, những công tử ca trung niên bị đám kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu làm giật nảy mình. Chỉ nói vài câu đã xoay chuyển không khí, bây giờ không cần giải thích nhiều, người nào bị dẫn động tương khí đều tin tưởng nhân phẩm của Vu Nhai, thế cục càng lúc càng tốt. Nhưng thế cục tốt đến mấy không có vũ lực cũng vô dụng.

Nhìn ma pháp sư cường đại nhất, nhiều người đắng lòng, đành cứng cổ liều tới cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.