Triệu Hoán Thần Binh

Chương 629: Chương 629: Xấu xí và ghê tởm.




Vu Nhai nhàm chán suy nghĩ:

- Có lẽ ta nên bác ái hơn một chút, cứu ra tất cả thiếu nữ bị xử nữ già vạn năm hãm hại, giáo dục và làm chuyện nữ tính . . .

Vu Nhai đánh chết cái nết không chừa, nước miếng nhễu ròng ròng.

Rất nhanh khu vực thuộc về Huyền Binh ma pháp tháp đã xuất hiện trước mắt, là một trang viên to lớn. Trong trang viên toàn là hoa cỏ cây cối, trừ ma pháp tháp ra không có vật kiến trúc nào khác, cực kỳ đơn điều. Nhìn từ xa như có một tòa tháp trong hoang mạc, không giống như nằm trong Hoàng thành vô cùng phồn hoa. Trong Huyền Binh đế đô không chỗ nào hoang vắng như Huyền Binh ma pháp tháp.

Xe ngựa dọc theo đường mòn giữa cỏ cây đi tới, tốc độ nhanh hơn, dường như vào địa bàn của mình bọn họ không cần e ngại gì nữa. Chớp mắt đã đến trước cửa lớn ma pháp tháp.

Cái tên Huyền Binh ma pháp tháp không có ý nghĩa dặc biệt gì, chỉ nói elen ma pháp tháp thuộc về Huyền Binh đế quốc. Nhìn gần ma pháp tháp rất to, chiếm diện tích khá lớn, có thể đoán được số ma pháp sư ở bên trong rất nhiều.

Lúc này một nữ nhân ba mươi mấy tuổi ra khỏi cửa ma pháp tháp, nhìn hai sư tỷ muội, mở miệng nói:

- Vân Lỵ, Tô Lôi, các ngươi đã về. Mới rồi thấy thị nữ của Tinh Tinh sư muội biểu tình lo âu đi vào là ta biết ngay các ngươi sẽ về.

Vân Lỵ, Tô Lôi đồng thanh kêu lên:

- Ngũ sư tỷ!

Ngũ sư tỷ gật đầu, dứt khoát nói:

- Ừm! Lão sư có lệnh nhiệm vụ bắt nam nhân kia giao cho ta toàn quyền phụ trách. Chúng ta ta đi, đến Huyền Thần điện, trên đường các ngươi hãy kể cho ta nghe về nam nhân đó.

Hai sư tỷ muội lại lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Vân Lỵ, Tô Lôi định quay đầu xe ngựa.

- Không cần thứ này, ta sẽ dùng ma pháp phong hệ mang các ngươi qua.

Ngũ sư tỷ nhanh nhẹn ngâm xướng, gió nổi lên mang hai nữ nhân bay lên chuẩn bị đi ra Hoàng thành. Ngũ sư tỷ đã được phía chính phủ cho phép tùy ý hành động, ra tay, được dùng ma pháp.

- A?

Ngay khi ba người bay đi Ngũ sư tỷ bỗng khẽ kêu, mắt nhìn xe ngựa bên dưới. Gió cuốn lên xe ngựa lật lại xoay mấy vòng trong không trung, hai con ngựa thuần huyết cao quý gầm rống.

- Ngũ sư tỷ, có chuyện gì?

Ngũ sư tỷ lắc đầu, nói:

- Không có gì, có lẽ là ta nghĩ nhiều.

Ngũ sư tỷ nhìn xe ngựa, cười giễu. Trong thiên hạ có nam nhân nào dám lẻn vào đây? Có năng lực lẻn vào Huyền Binh ma pháp tháp? Ngũ sư tỷ cực kỳ tự hào về Huyền Binh ma pháp tháp.

Tô Lôi tò mò hỏi:

- Ngũ sư tỷ, sư phụ giao cho sư tỷ toàn quyền xử lý, sư tỷ định xử lý nam nhân đó như thế nào?

Tô Lôi tức là vị sư muội kia, nàng rất quan tâm vận mệnh của nam nhân được Tinh Tinh sư muội thích.

- Rất đơn giản, bắt hắn rồi cho Đan Tinh Tinh sư muội nhìn thấy mặt xấu xa nhất của nam nhân kia.

Tô Lôi sư muội đỏ mặt hỏi:

- Cái này . . . Làm sao xem?

Mặt xấu xa nhất chắc không phải là . . .

Ngũ sư tỷ lạnh lùng nói:

- Hừ! Nam nhân không phải thứ tốt, ai nấy nói một đường tâm nghĩ một nẻo. Ngày hôm qua ba hoa miệng lưỡi, hôm nay nếu thấy nữ nhân đẹp hơn nữ nhân của mình sẽ biến sắc mặt ngay.

- Khi nữ nhân của mình gặp nguy hiểm sinh mạng nam nhân sẽ chỉ lo cho bản thân, thậm chí kéo nữ nhân ra làm lá chắn. Ta muốn cho Tinh Tinh sư muội thấy bản chất thật của nam nhân.

- Cưỡng ép chia ly là vô dụng, chúng ta muốn cho sư muội chết tâm, để nàng biết trên đời không có tình yêu đến chết không phai.

Vân Lỵ lạnh lùng nói:

- Đúng vậy! Ngũ sư tỷ nói rất có lý, phải khiến Tinh Tinh sư muội chết tâm mới được.

Tô Lôi ngây thơ hỏi:

- Nhưng lỡ nam nhân đó cam tâm tình nguyện chết vì Tinh Tinh sư muội, không có mặt xấu xa đó thì làm sao?

Trong lòng Tô Lôi không tin nam nhân toàn thiên hạ đều phụ bạc.

Ngũ sư tỷ cười khẩy nói:

- Không thể nào! Đi, chờ bắt được nam nhân đó rồi nói.

Ngũ sư tỷ lai bảo:

- Tô Lôi sư muội còn rất nhỏ, e rằng sẽ rơi vào tay sinh vật tên là nam nhân ghê tởm. Lần này là cơ hội cho sư muội, chừng nào bắt được nam nhân kia, sư muội hãy nhìn thật kỹ bộ mặt của hắn. Có lẽ khi đó sư muội sẽ hận không thể giết chết hắn.

Tô Lôi hỏi:

- Ngũ sư tỷ, khi đó chỉ nhìn mặt xấu xí của hắn, để Tinh Tinh sư muội chết tâm rồi thả hắn đi sao?

Tuy mới rồi Vân Lỵ sư tỷ đã nói sơ nhưng Tô Lôi vẫn ôm hy vọng.

Ngũ sư tỷ âm trầm nói:

- Sao có thể? Khi Tinh Tinh nhìn thấy mặt xấu xí của nam nhân kia rồi hắn sẽ như con chó quỳ trước mặt chúng ta cầu xin tha thứ, không chỉ xấu xí mà còn ghê tởm.

- Nam nhân kinh tởm như vậy ta sẽ không thả hắn đi, dựa theo thông lệ ít nhất phế bỏ huyền binh và thứ chỉ nam nhân có, khiến hắn trở thành phế nhân không tai họa nữ nhân khác được nữa, rồi mới tính chuyện thả.

Nghĩ đến chuyện sắp làm khiến Ngũ sư tỷ rất sung sướng.

Mặt Tô Lôi trắng bệch, nàng im lặng đi theo Ngũ sư tỷ. Chớp mắt quanh Huyền Binh ma pháp tháp chỉ có tiếng gió thổi xào xạc, hai con ngựa thuần huyết khẽ hí vì giật mình.

Vu Nhai cũng hoảng hồn, không phát ra chút thanh âm. Vu Nhai nằm im dưới bức tường Huyền Binh ma pháp tháp, vài giây sau hắn nhúc nhích len theo cỏ hoang rậm rạp bốn phía. Vu Nhai siêu cẩn thận, vì lúc nãy hắn mới nhúc nhích một chút dưới gầm xe đã suýt bị phát hiện. Đây mới chỉ là Ngũ sư tỷ, có một phần nguyên nhân vì hắn sơ suất.

Vu Nhai sẽ không bỏ cuộc, hắn tìm đúng hướng, lắc người một cái chui vào một cửa sổ không quá cao. Mới rồi linh giác của Vu Nhai cảm ứng, biết bên dưới cửa sổ này không có hơi thở sinh vật.

Tuy đang là ban ngày, trong tháp sáng sủa nhưng Vu Nhai cảm giác khá âm u.

- Hừ! Nếu không phải bị Huyền Binh đế quốc áp chế gắt gao thì Huyền Binh ma pháp tháp này sẽ là thế lực tà ác coi nam nhân là là sinh vật thấp kém!

Mới rồi Vu Nhai nghe hết lời Ngũ sư tỷ nói, có vài câu có lý. Thế gian không thiếu người ích kỷ, nhưng cũng có nhiều người thà chết không thay lòng. Nhưng Huyền Binh ma pháp tháp quơ đũa cả nắm, bọn họ không nghĩ lại xem bản thân họ sẽ sẵn sàng chết cho nam nhân sao? Tất cả nữ nhân trong thiên hạ đều làm được sao? Bản thân không làm được lại bắt người khác làm, đây là lý luận chó chết kiểu gì?

Nam nữ đều như nhau, có người tốt, người xấu. Không hiểu được điều này còn làm ma pháp sư mạnh nhất gì?

Lúc trước Vu Nhai sợ cưỡng ép đưa Thủy Tinh đi, đối địch với sư phụ của nàng sẽ khiến Thủy Tinh khó xử, giống như hắn chống đối với Đan Đạo Hùng. Sau khi nghe Ngũ sư tỷ nói thì Vu Nhai không còn gánh nặng tâm lý, dù Thủy Tinh có kính trọng sư phụ của nàng cũng vô dụng. Vu Nhai quyết tách Thủy Tinh ra khỏi ma pháp tháp, lúc này hắn phải bá đạo, chủ nghĩa đại nam nhân.

- Hơi thở của Tiễn Linh . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.