Triệu Hoán Vạn Tuế

Chương 24: Chương 24: Đêm tối, sát thủ




Cô gái nọ lệ rơi đầy mặt, lắc đầu nói: "Chúng ta có thể giết chết hắn, nhưng bản thân không có thực lực, đấu không lại thế lực sau lưng của hắn, sợ họ sẽ trả thù, tỷ muội chúng ta không giống ta chỉ có một thân một mình, các nàng phần lớn còn có co nhỏ, thậm chí song thân vẫn còn sống. Thiết Cuồng một khi chết đi, gia tộc hắn nhất định sẽ báo thù, một khi điều tra ra, chúng ta hết thảy đều bị giam vào cũi gỗ đem đi dạo phố thị chúng, sau đó bị thiên đao vạn quả, cực kỳ thống khổ mà chết đi. Cha mẹ, con cái của chúng ta, cũng sẽ bị giết... Tự chúng ta không dám báo thù, chỉ có thể trông cậy vào đại anh hùng không sợ cường quyền đến trợ giúp thay chúng ta báo thù... Thiếu gia, nếu như thực lực ngươi chưa đủ để đối kháng Thiết gia, không cách nào chống đỡ Thiết gia cùng Bạch Thạch thành chủ trả thù, như vậy thì mau đi nhanh, ta sẽ trở về mở dây thừng chờ Thiết Cuồng tỉnh, tiếp tục cùng hắn điên cuồng hoan dâm, sẽ không để cho hắn hoài nghi chuyện này !"

"Các ngươi gửi yêu cầu báo thù đuổi bắt Thiết Cuồng ở sát thủ công hội trong bao lâu?" Nhạc Dương hỏi một cái vấn đề cuối cùng.

"Ba năm, cũng không gián đoạn!" Cô gái nọ nói, ánh mắt thập phần kiên định: "Mặc dù chúng ta không có nhiều tiền, nhưng cho dù phải nhịn ăn cũng sẽ không buông tha báo thù!"

Nhạc Dương nghe xong khẽ gật đầu.

Thân là kỹ nữ mang ô danh ti tiện trên lưng, bị ngàn người cưỡi, qua tay vạn người, tôn nghiêm bị chà đạp đến tột đỉnh vẫn không quên báo thù. Tất cả tiền các nàng kiếm được, bình thường toàn bộ đều phải nộp lên người thao túng sau lưng, chỉ có thể len lén giấu đi một chút tiền nhỏ, vậy mà còn có thể cứ cách mỗi nửa năm thời gian liền tiết kiệm ra mười lăm kim, kiên trì báo thù đuổi bắt cừu nhân, để làm được như vậy thì cần phải có bao nhiêu nghị lực cùng ý chí chứ, thật làm cho làm cho người ta kính nể.

Về phần sau khi giết chết Thiết Cuồng có thể hay không bị Thiết gia báo thù đuổi bắt, Nhạc Dương một chút cũng không quan tâm.

Bởi vì, hắn có thể căn cứ tri thức thanh đồng bảo điển truyền cho thì phát hiện một cái lỗ hổng, đó là:

Thứ nhất, hắn không có bị Thiết Cuồng dùng báo thù quyển trục nhớ kỹ ngoại hình, như vậy tên hắn sẽ không xuất hiện ở trên bảng báo thù của sát thủ công hội. Cho dù không cẩn thận bị quyển trục báo thù ghi chép lại, như vậy cái tên sẽ xuất hiện ở trên bảng báo thù cũng chỉ là tên mà hắn lúc trước ghi danh tại dong binh công hội ‘Thái Thản Thần’ mà không phải tên thật.

Nếu như người của Thiết gia muốn vì Thiết Cuồng trả thù, nghĩ muốn treo giải thưởng báo thù đuổi bắt Nhạc Dương, thì cũng bằng không. Về điểm này vốn không thể nào thực hiện. Bởi vì Nhạc Dương dựa vào lỗ hổng đó, bản thân cũng không có đích thân giết chết đối phương, nhiều nhất chỉ có thể coi như là đồng lõa.

Ở trên danh sách báo thù đuổi bắt nhiều nhất chỉ sẽ xuất hiện Thiết Cuồng bị thứ hoa nuốt chửng. Mà thứ hoa của Nhạc Dương ngay cả tên cũng không có đặt cho nó, như vậy trên bảng báo thù đuổi bắt sẽ xuất hiện một người ẩn danh có cái tên kỳ quái. Thậm chí, lúc đó nếu Nhạc Dương không có đem thứ hoa ở thanh đồng bảo điển triệu hoán ra, như vậy trên huyết hoa bản đồ, cũng sẽ không xuất hiện điểm đỏ.

Chính là bởi vì có lỗ hổng, cho nên Nhạc Dương cảm thấy đừng nói là lấy bối cảnh như Thiết Cuồng, cho dù là kẻ có bối cảnh thực lực kinh người hơn nữa cũng có thể làm tư liệu bón thúc cho thứ hoa của hắn...

Hắn đẩy cửa phòng đi vào, quay đầu lại hướng về phía cô gái cười nhạt một tiếng, nói:

"Về sau có tiền không cần nộp sát thủ công hội nữa, không phải sát thủ nào cũng đều ưa thích kiếm tiền, có nộp vào đó cũng mất trắng. Nếu như các ngươi nguyện ý, có thể tới tìm ta, ta là một sát thủ chỉ cần có tiền liền xuất thủ giết người, bất kể các ngươi muốn giết ai cũng đều có thể, chỉ cần các ngươi trả nổi!"-trucxinh-

Phía sau, cô gái nọ không kìm được kích động hai vai co rúm lại. Không tiếng động, ôm mặt khóc đến hoa lê vũ đái.

Không tới mười phút đồng hồ Nhạc Dương đã đi ra.

Trong tay của hắn mang theo một cái túi da khá lớn để xuống dưới chân cô gái, nói: "Tiền đồng bên trong liền cho ngươi, ta cần ngươi làm một chuyện, trong túi có chút đồ trang sức, ngươi tìm thương nhân chợ đen thích hợp đem những thứ kia bán đi đổi thành kim tệ, ta có chỗ hữu dụng... Nếu như thương nhân chợ đen kia dám có ý đồ xấu, vậy ngươi trước nhớ kỹ hắn cho ta, ta ngay cả Thiết Cuồng cũng giết, ta sẽ không dễ dàng tha thứ bất luận kẻ nào dám đánh chủ ý lên ta... Có phải hay không các người vẫn còn mục tiêu báo thù khác? Bây giờ có thể nói ra, nếu như ngươi hoàn thành việc ta giao, miễn phí là chuyện ta không bao giờ làm, nhưng có thể suy nghĩ cho các ngươi khất lại, từ từ trả sau!"

Toàn thân cô gái cả người phát run, liên tục dập đầu, thanh âm cũng trở nên lắp bắp: "Vẫn còn hai người, một người tên là ‘Trường Đao’, một người tên là ‘Tà Hỏa’. Cụ thể tên gọi là gì, thì chúng ta không biết, nhưng nhìn thấy Thiết Cuồng lúc nói chuyện với bọn họ thì rất là cung kính. Tà Hỏa thường cách một đoạn thời gian sẽ tới Bạch Thạch thành, tính toán thời gian mà nói có lẽ mấy ngày sau sẽ đến! Trường Đao chúng ta cũng không biết, chỉ biết là người này đao pháp rất nhanh. Trong một lần ngồi uống rượu, hắn thế nhưng thân thể không hề động, chỉ là quơ tay cũng có thể giết mười mấy người cùng một lúc. Bình thường người này rất ít tới Bạch Thạch thành, hành tung vô cùng xuất quỷ nhập thần. Chẳng qua là cái tên Trường Đao này có một đặc thù rất rõ ràng, đó chính là hắn cầm đao tay phải thuận hơn so với tay trái rất nhiều, đoán chừng tay phải mạnh hơn so với tay trái ít nhất là gấp đôi!"

Nhạc Dương nghe xong thì cười một tiếng, xoay người rời đi chỉ lưu lại thanh âm tựa như làn gió nhẹ: "Giúp ta làm tốt việc ta giao, lần sau cái ngươi nhìn thấy, bọn họ chính là người chết!"

Nghe hắn nói, cô gái nọ dập đầu thật mạnh tạ ơn. Lần nữa ngước mặt lên, thì phát hiện bóng người trước mặt đã sớm theo gió biến mất rồi.

Hừng đông, Nhạc Dương từ một tên sát thủ giết người không chớp mắt, biến trở về thành Tam nhi được mỹ phụ nhân thương yêu. Nếu để cho nàng biết lúc nửa đêm Tam nhi mà nàng tràn đầy lòng thương yêu leo tường đi ra ngoài, dùng thứ hoa đem hai người sống sờ sờ nuốt trọn, thì thật không biết nàng sẽ có cái cảm tưởng gì.-trucxinh-

Nếu như Nhạc Băng vẫn tiểu viện, vẫn cùng Nhạc Dương cùng nhau luyện tập triệu hoán thuật, nàng nhất định sẽ chú ý thấy Nhạc Dương triệu hoán thứ hoa không giống với lúc trước. Bây giờ thổ tiên thứ hoa tuy vẫn là cấp một, nhưng phẩm cấp thì đã từ cấp bình thường biến thành thanh đồng cấp. Biến thành ‘huyết thiệt thổ tiên thứ hoa’.

Hiện giờ thứ hoa cao chừng hai thước, nhành hoa thô như cánh tay người, gai nhọn mọc tua tủa tựa như quái vật miệng rộng, cánh hoa cũng trở nên lớn hơn trước, trong miệng răng nhọn cũng là càng thêm sắc bén. Điều bất đồng lớn nhất đó chính là nó có nhiều hơn một cái lưỡi thật dài máu đỏ thẫm, ‘thò ra’ ở ngoài miệng, cái lưỡi nọ co duỗi không ngừng giống như lưỡi rắn. Mỹ phụ nhân hoàn toàn không có chú ý tới cái dị tượng này, nàng ôm tiểu nha đầu cùng ngồi phơi nắng sớm, vui sướng đoc thư nữ nhi gửi về.

"Tam nhi, trong thư Băng nhi cũng ân cần thăm hỏi ngươi a!" Mỹ phụ nhân cảm thấy trong nhà hết thảy đều biến chuyển theo hướng tốt. Thì ra là tình cảm giữa nữ nhi nhà mình cùng Tam nhi vẫn âm thầm càng thêm thân cận .

Trước đây gửi thư về bình thường sẽ tuyệt đối không ân cần thăm hỏi Tam ca, bây giờ lại nhắc tới mấy bận, mơ hồ có ý tứ hướng hắn hồi báo thành tích học tập, chứng minh trong nội tâm cô gái nhỏ này, là hy vọng có một cường đại ca ca sao?

" Cuộc thi của Băng nhi có thuận lợi không ạ?" Nhạc Dương thu lại huyết thiệt thổ tiên thứ hoa, hắn phát hiện sau khi thứ hoa tấn chức thanh đồng cấp thì chỉ cường đại hơn gấp mười lần chứ không có thăng cấp, điều này chứng minh, bí mật mình nắm giữ không có sai, con đường để thứ hoa dị hoá hoàn toàn là vô cùng khó khăn, nhưng ít nhất thì bước đầu tiên đã thành công! Tiếp tục công cuộc dị hoá, tin tưởng thứ hoa sẽ theo thứ tự tấn cấp thành bạch ngân cấp, hoàng kim cấp, sau đó từ hoàng kim cấp một lần nữa tiến hành chuyển cấp dị hoá, chuyển cấp thành nhân hình dạng thanh đồng cấp-‘thứ hoa ma nhân’... Lại không ngừng bổ sung tư liệu bón thúc tiếp tục để thứ hoa dị hoá lên cấp, từ thanh đồng lên bạch ngân, rồi hoàng kim, bạch kim, rồi lên tới kim cương cấp, cuối cùng là biến chuyển thành thanh đồng cấp mang trí tuệ hình người: ‘thứ hoa hoàng hậu’, lại tiếp tục một đường thăng cấp đi lên, mới có thể đạt tới thần thú cấp hình người trong truyền thuyết ‘kim quan thứ hoa hoàng hậu’!

Con đường để ‘kim quan thứ hoa hoàng hậu’ trưởng thành cần ba lần chuyển cấp, quá trình đó phi thường dài dằng dặc. Bất quá, bây giờ đã chính xác hoàn thành nửa bước đầu tiên.-trucxinh-

Chỉ cần tiếp tục để thứ hoa thôn phệ người sống làm tư liệu bón thúc, như vậy nó trưởng thành so sánh với thú hệ, cầm hệ phải nuốt ma tinh thì nhanh hơn rất nhiều, lại có thể không ngừng dị hoá, bay vọt đi tới. Tương lai, nó chắc chắn trở thành kim quan thứ hoa hoàng hậu cơn ác mộng của hết thảy sinh vật trên chiến trường.

Kim quan thứ hoa hoàng hậu của ba ngàn năm trước sẽ không còn là truyền thuyết nữa, mà sẽ chân chân chính chính biến thành sự thật!

" Cuộc thi của Băng nhi rất thuận lợi, sang năm có thể học ban lớp năm cao cấp. Nàng cũng đã thay ngươi báo danh năm thứ hai, bởi vì học viện quy định không thể báo danh học năm thứ ba trở lên, cho nên Tam nhi à, ngươi tạm thời chỉ có thể ở năm thứ hai đi học. Trong thư Băng nhi có nói, sau khi học mấy tháng, nếu như thành tích rất ưu tú, thì có thể nhảy lớp lên năm thứ ba." Tiểu nha đầu trong ngực mỹ phụ nhân ồn ào đứng lên, ầm ĩ nói nàng cũng muốn đi học. Mỹ phụ nhân nhìn nàng trong ngực căn bản không yên được, không thể làm gì khác hơn là buông nàng ra, để cho nàng chạy đến trong ngực Nhạc Dương làm nũng. Mỹ phụ nhân nhìn tin tức ở cuối thư, thần sắc khẽ lo lắng, hướng Nhạc Dương thở dài nói: "Băng nhi nói nàng trong vòng ba tháng sẽ không trở về nhà, nàng muốn đi Thông Thiên Tháp tham gia thí luyện..."

"Thông Thiên Tháp? Thí luyện?" Nhạc Dương nghe xong, chân mày khẽ nhíu lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.