Trình Độ Dụ Người Như Thế Này Vừa Đủ

Chương 7: Chương 7




Lúc Lục Kim Uyên đang tắm, Tô Quyết ngồi ở trên ghế salon trả lời tin nhắn WeChat của Ninh Uẩn, vốn dĩ Ninh Uẩn muốn mời Tô Quyết ngày mai ra ngoài hóng gió với mình, nhưng Tô Quyết lại do dự mãi không trả lời.

Người bạn yêu đứng trước mặt bạn, hắn lại không biết bạn yêu hắn, bạn cũng càng không thể nói cho hắn biết bạn yêu hắn. Bởi vậy Tô Quyết không hề muốn ra ngoài cùng Ninh Uẩn, cái loại cảm giác rất gần mà lại cũng rất xa này, đau đớn đến mức muốn xé nát tâm can.

Hiện tại Lục Kim Uyên đột ngột tới đây, lại giống như cho Tô Quyết một không gian hít thở, ngày mai cậu không thể lê cái thân thể mang đầy dấu vết tình ái đi gặp Ninh Uẩn được.

[Nhà có khách đến, ngày mai không tiện ra ngoài.] (Tô Quyết)

Tin nhắn vừa đến, Ninh Uẩn chỉ nghĩ rằng ngày mai có người đến tìm Tô Quyết, cho nên không tiện ra ngoài.

Tô Quyết rất giỏi dùng lời nói, cậu chưa bao giờ lừa dối Ninh Uẩn, chỉ có thể ăn ngay nói thật, tất cả là bởi vì chấp nhất của cậu đối với Ninh Uẩn quá nặng. Cậu như vậy cũng không tính là nói dối, chỉ là những lời nói đùa giỡn tinh xảo, nói cho cùng cậu chỉ là một tên hèn hạ.

Lục Kim Uyên mang theo một thân đầy nước từ nhà tắm đi ra, ánh mắt sắc bén để ý động tác úp ngược điện thoại lên bàn của cậu.

“Ngày mai có việc bận?” Lục Kim Uyên lau tóc, tuỳ tiện hỏi.

Tô Quyết uể oải nằm lên giường, nghiêng đầu nhìn Lục Kim Uyên: “Hiện tại không sao rồi.” Dừng lại một chút, Tô Quyết co một bên chân lên, áo ngủ bằng lụa trượt xuống bên đùi. Không thể nghi ngờ, đôi chân thon dài trắng nõn hiện ra, thấp thoáng bộ phận riêng tư nào đó như ẩn như hiện.

<code>(Tui ké chút, tưởng tượng xong chỉ còn toàn mlem mlem =]]], tui có 3 bích, tui húp trước ~~ mlem mlem )</code>

Cho dù có là Lục Kim Uyên thì cũng phải nuốt nước miếng, khoé miệng cậu lộ ra ý cười rõ ràng, khinh ngôn tế ngữ nói: “Cho nên anh muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó.”

Nếu ngày hôm sau Tô Quyết có việc bận, Lục Kim Uyên sẽ có chút thu liễm lại, hắn không thể vì ham muốn của bản thân mà làm trễ nải công việc của người khác. Thế nhưng Tô Quyết đã nói ra như vậy, Lục Kim Uyên sẽ đúng như lời cậu nói, muốn làm gì thì làm.

Sự quyến rũ của Tô Quyết xuất phát từ trong xương, hai tay khoác lên bả vai Lục Kim Uyên, ngước đầu thở dốc, eo cậu không nhịn được run lên. Âm thanh cao vút, âm cuối câu lấy hồn phách của Lục Kim Uyên.

“Không muốn, umm… Lục Kim Uyên, buông tha… Tôi, không được… A! Van anh… Cầu anh!” Nước mắt theo khoé mắt lăn xuống, khiến cho Tô Quyết càng thêm vẻ điềm đạm đáng yêu.

Lục Kim Uyên càng hướng sâu bên trong thân thể cậu đỉnh lộng, Tô Quyết nhất thời không nói lên lời, gương mặt mông lung chỉ toàn nước mắt thất thần nhìn Lục Kim Uyên.

“Cái miệng nhỏ bên dưới của em khác hoàn toàn với những gì em nói, nó thèm khát vô cùng.” Thanh âm của Lục Kim Uyên tràn đầy từ tính, trêu chọc mọi dây thần kinh bên tai Tô Quyết.

Tô Quyết kỳ thực rất thích bị khoái cảm tình dục nhấn chìm tất cả, giống như là muốn đem cả người cậu đốt cháy không còn mảnh vụn, chỉ mình Lục Kim Uyên mới có thể cho cậu. Những tên bạn tình ngày trước, dù tự xưng mình có kinh nghiệm như thế nào, kỳ thực cũng không thể ép Tô Quyết đến mức này.

Chỉ có Lục Kim Uyên là khác, Lục Kim Uyên luôn quan tâm Tô Quyết về mọi mặt trên phương diện tình dục, luôn đặt cảm xúc của Tô Quyết lên đầu, càng chăm sóc cậu như vậy, càng giống như muốn đòi mạng. Khiến Tô Quyết triệt để mất đi bình tĩnh, trầm luân trong vực sâu của dục vọng, muốn trốn lại trốn không thoát, bởi vì Lục Kim Uyên mới chân chính là người chủ đạo tất cả những thứ này.

“Lục Kim Uyên! Tha tôi… A…” Ở trên giường Tô Quyết chỉ gọi tên bạn tình, cậu chưa một lần dùng cách xưng hô thân mật. Cho dù là cả với những tên bạn tình trước đây vì vậy họ cho rằng Tô Quyết vô cùng nhàm chán, thế nhưng bên ngoài Tô Quyết lại là một mỹ nhân cùng với vóc dáng câu người, còn có thanh âm mềm mại, chỉ với những điều ấy cũng đủ khiến người ta bỏ qua điểm khó chịu này.

Thời điểm Lục Kim Uyên từ lỗ nhỏ phía sau của Tô Quyết tiến vào, đè chặt vai cậu không cho cậu chạy trốn, đem cả người cậu đặt dưới thân hắn: “Gọi ca đi, tôi liền tha cho em.” Xưng hô như vậy cũng không tính là quá đáng, chẳng hạn như là lão công hay như daddy thì Lục Kim Uyên mới không xứng với những cách xưng hô ấy và tất nhiên Tô Quyết cũng sẽ không dễ gì mà thoả hiệp.

<code>(Lại ké phát nữa, tui là tui mê bé gọi anh là daddy lắm ;-;, gốc là ba ba mà tui thấy daddy nó tình thú lắm lắm lắm nên tui để ó •_• ngoài ra vì bé xưng “tôi - anh” với anh nên mạn phép để “ca” chứ hổng phải do tui lậm QT douu ;-;)</code>

Cậu nghiêng mình ra sau nhìn Lục Kim Uyên đang ở trên cao nhìn xuống: “Ca, tha cho em đi… Em thật sự không muốn, ca… Ca…” Cái tư thế này Tô Quyết rõ ràng ý thức được rằng mình bị người ta đặt ở dưới thân mà hầu hạ, vì vậy dễ dàng đáp ứng Lục Kim Uyên.

Những lời này chỉ là biện pháp trên giường, chưa bao giờ là thật, Tô Quyết vẫn bị Lục Kim Uyên đặt ở dưới thân làm đến khi hắn tận hứng mới được buông tha.

Đây là lần làm tình hiếm thấy mà cả hai người đều không kiêng dè, Lục Kim Uyên cũng có thể cảm nhận được Tô Quyết ngày hôm nay vô cùng chủ động. Đối với cả hai mà nói, đây quả là một lần làm tình khiến cả hai người đều thoải mái.

Sau khi tắm xong, Tô Quyết vô lực nằm lỳ ở trên giường giương mắt nhìn dáng dấp nhàn nhã của Lục Kim Uyên, oán hận nói: “Sắp bị anh làm đến chết.”

Lục Kim Uyên bị bộ dạng phẫn uất của cậu làm cho bật cười, Tô Quyết cho dù nói những lời nói hung ác như thế nào đi nữa thì tư thái bên trong của cậu vẫn lộ ra một tia cao quý. Phong trần cùng tao nhã ở trên người cậu dung hợp vô cùng hoàn mỹ, thậm chí sản sinh ra một phản ứng hoá học vô cùng kỳ diệu, nói chung là khiến người muốn ngừng mà không được.

“Muốn ăn cái gì? Tôi làm cho em…” Suy nghĩ một chút Lục Kim Uyên lại bổ sung, “Kêu thêm vài tiếng ca nữa cũng được.”

Tô Quyết chỉ nguýt Lục Kim Uyên một cái, liền đem đầu chuyển hướng sang bên khác đi, không thèm phản ứng với hắn.

Trước kia Lục Kim Uyên sẽ không vì cái tính cách lập dị này của Tô Quyết mà tức giận, hiện tại cũng sẽ không, tâm tình lại càng tốt hơn: “Vậy thì vẫn là cháo cùng canh trứng gà.”

“Ừm.” Tô Quyết đáp một tiếng.

Theo kinh nghiệm nấu đồ ăn của Lục Kim Uyên cho Tô Quyết thì Tô Quyết thích nhất là ăn cháo ngọt cùng canh trứng gà, tuy rằng Lục Kim Uyên thấy hai món này thật sự rất bình thường thế nhưng Tô Quyết lại vô cùng thích.

Cũng như Ninh Uẩn, Lục Kim Uyên đã nhìn thấy ảnh của cậu ta trong điện thoại của Tô Quyết, Tô Quyết muốn dạng đàn ông có vẻ ngoài như thế nào thì tùy tiện chọn cũng có thể tìm được cả đống, nhưng hắn không hiểu tại sao Tô Quyết lại một lòng vì người này như vậy.

Nhưng so với Tô Quyết thì Tần Dư Miên chẳng phải cũng vô cùng lu mờ hay sao? Lục Kim Uyên trong lòng cười thầm chính mình còn không phải giống cậu, hắn và Tô Quyết là cùng một loại người, sự cố chấp này đã không thể cứu chữa được nữa.

——————————

<code>NaCl: Ức hự hự ;-; hoá ra bát canh lần này có thêm chút tóp mỡ ;-;</code>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.