Trò Chơi Công Lược Toàn Năng

Chương 14: Chương 14: Chương 13




Edit: Mều

Chương 13

Khương Ly không cố ý làm bữa sáng cho Giang Trạm, chỉ là sáng thức sớm thấy tủ lạnh có sẵn nguyên liệu nên nấu luôn.

Nghe thấy hệ thống nhắc nhở độ thiện cảm tăng 20% thì não bổ có phải làm thêm mấy bữa sáng là độ thiện cảm có thể đầy?

Hệ thống: Ký chủ, mời cậu đừng nằm mơ nữa.

Khương Ly: Được rồi, đừng xoắn.

Tuy chỉ có hai người nhưng Khương Ly nấu không ít, sủi cảo hấp, salad trộn, trứng hấp, rau cải xào, chả chiên, rau trộn thịt, cháo.

Mùi thơm xông vào mũi Giang Trạm khiến hắn thèm nhỏ dãi, hắn gắp chả chiên lên, chả chiên là thịt băm và hành được cuốn bằng bánh tráng và chiên lên đến khi hai mặt đều màu vàng óng, cắn một miếng, hương vị thịt bằm và hành tan trong miệng đọng lại trên lưỡi.

Khương Ly nhìn hắn ăn xong mới hỏi: “Thế nào? Có hợp khẩu vị anh không?”

“Tạm được.”

Giang Trạm miễn cưỡng khen, mặt nạnh nùng gắp thêm một miếng.

Khương Ly thấy lời nói cùng hành động của hắn đối lập nhau thì cười, không vạch trần hắn.

Một bữa sáng này ăn rất ngon khiến Giang Trạm rất khoan khoái, ngay cả Kỷ Thư khi gặp hắn trên công ty cũng cảm thấy sếp mình hôm nay thật ấm áp như gió xuân.

Giang Trạm đi không bao lâu, Khương Ly mở Wechat lên thì thấy đoàn kịch đang tag cậu, nói sắp chỉnh sửa hình ảnh hôm qua chụp rồi, dự tính hôm nay sẽ đăng lên weibo của đoàn phim tuyên truyền.

Đoàn phim Trường Hà Lạc Nguyệt sẽ thả tí thính như thông tin diễn viên hoặc vài bức hình sau hậu trường để bảo trì nhiệt độ, đây cũng là một loại tuyên truyền.

Nguyên thân lúc trước dùng weibo chỉ dùng để gọi điện cho Trương Tử Dưng, hai ngày trước Khương Ly đã xin bỏ tài khoản cũ và lập tài khoản mới.

Sau khi nhận được thông tin của đoàn phim, cậu đăng nhập weibo của mình và follow weibo chính thức của đoàn phim. Không lâu sau đó, đoàn phim đã tung ra poster của Liễu Truyền Đăng và Liễu Bạch Trúc, đồng thời tag weibo của cậu luôn.

Trường Hà Lạc Nguyệt V: Thế nhân đều nói ta là sâu mọt của triều đình gây nguy hại cho thiên hạ, vậy có người nào có thể nói cho ta biết là ai đã bức ta tới con đường này?! – Liễu Truyền Đăng *hình ảnh*; Người sống trên đời, ngựa một con, một con đường, rượu một bình, một thanh kiếm, chẳng cầu nhiều chỉ cần sống không thẹn lương tâm. – Liễu Bạch Trúc *hình ảnh* @Khương Ly

Trong hình là Liễu Truyền Đăng đang đứng trên bậc cầu thang gần ngai vàng, một thân huyền y, cằm khẽ nâng, ánh mắt nham hiểm nhìn quan lại đứng dưới bậc, quanh thân mang theo khí thế lạnh lẽo cùng âm trầm, mà Liễu Bạch Trúc là cưỡi ngựa trắng ở giữa núi rừng, một thân bạch y, mặt mày sáng láng, tay khẽ giơ lên chơi đùa với một chú chim.

Hai khuôn mặt giống nhau như đúc nhưng khí chất bất đồng, một người là hoa bỉ ngạn giữa hoàng tuyền, một kẻ là tre xanh giữa núi rừng xanh biếc.

Trước đó weibo đã thả không ít cảnh phim, từ nhân vật chính đến nhân vật phụ, mỗi một lần thả thính đều có thể khiến fan nguyên tác cùng fan diễn viên phấn khích thảo luận.

Chỉ là nhân vật phản diện Liễu Truyền Đăng và em trai song sinh Liễu Bạch Trúc vẫn chưa công bố diễn viên là ai. Tất cả mọi người đều suy đoán ai sẽ diễn hai nhân vật này, rất nhiều ứng cử viên được để cử, fan khắp nơi cũng vì chuyện này mà suýt nữa oánh nhau.

Ngày hôm nay cuối cùng cũng được công bố khiến phần comment sôi sùng sục!

Tưởng tượng cho đã rồi chẳng ai trúng cử, cũng không phải là minh tinh đang hot mà là một người mới chưa từng nghe thấy.

Khương Ly? Người này là ai? Chưa bao giờ nghe thấy.

Mọi người vào weibo Khương Ly nhìn thì phát hiện chỉ mới có mấy fan, mà trong đó chỉ có người trong đoàn phim, còn trên tường nhà thì chẳng có lấy một status nào.

Người này có lai lịch gì? Mà một chút tin tức cũng không có?

Mà dù Khương Ly là ai, chỉ riêng khuôn mặt cậu đã rất xuất chúng rồi, vẻn vẹn hai poster đã có thể diễn ta được thần thái đối lập của hai huynh đệ Liễu gia.

Không ai nói được thế giới này là loại người gì chiếm nhiều nhất, nhưng hám trai đẹp tuyệt đối không ít! Chỉ với hai bức hình mà trong nháy mắt đã có mấy trăm bình luận, mà con số đó vẫn đang dần tăng lên.

- Trời quơi! Anh giai gì đó đẹp quá đi!! Muốn *beep*!!!

- Má ui, tuy không biết anh giai ở hành tinh nào rơi xuống nhưng đây chính là đốc chủ trong lòng tôi!!!

- Mẹ tôi đang hỏi tại sao tôi lại quỳ liếm weibo!

- Chỉ dựa vào mặt mà lấy được hai nhân vật quan trọng bậc nhất? Đoàn phim Trường Hà Lạc Nguyệt cắn thuốc hết rồi à?

- Khương Ly, có ai nghe qua cái tên này chưa? Có lai lịch gì?

- Nụ cười của em giai Bạch Trúc khiếm tim tôi mềm nhũn rồi. Anh giai có chơi võng luyến không? Iêm là loli!

- Vốn là sợ hủy nguyên tác nhưng đột nhiên tôi lại vô cùng mong đợi đó a a a!

- Dựa vào mặt để hút fan? Giờ phim truyền hình đã tệ tới mức này rồi sao?

- Đồng ý với lầu trên.

Theo bình luận càng ngày càng nhiều, weibo Khương Ly cũng càng tăng thêm fan, ngắn ngủi mấy phút đã đốt phá mười ngàn, nửa tiếng sau cái tên “Khương Ly” dã được lên hot search.

...

Giang Trạm đi công tác mấy ngày đã có mấy hạng mục đầu tư chờ hắn xử lý. Một buổi sáng dùng để họp hàng, sau khi kết thúc đã tới giờ cơm.

Kỷ Thư ở bên cạnh nhắc nhở lịch trình và tiệc tối.

Tối hôm qua lúc Giang Trạm về đã muộn lắm rồi, lại thêm Khương Ly làm nũng lăn lăn giường, cả tối không ngủ đủ giấc, sáng sớm đã mở hội nghị, ít nhiều cũng khiến hắn cảm thấy uể oải. Nghe báo cáo xong, hắn suy nghĩ có nên lùi tiệc tối lại không.

Kỷ Thư nhìn vẻ mặt hắn mệt mỏi, lên tiếng đề nghị: “Giang tổng, có cần tôi giúp anh sắp xếp lịch trình buổi chiều sang ngày mai không?”

“Không cần.” Giang tổng xoa xoa mi tâm, nhớ tới chuyện tối qua Khương Ly nói muốn nuôi thú cưng, “Đúng rồi, cậu giúp tôi tìm một con thú cưng.”

Tuy tối hôm qua nói để ý nhung chỉ là tức giận nhất thời, đối với yêu cầu nhỏ của Khương Ly, hắn không tới mức không chấp nhận được, lại thêm sáng nay Khương Ly đã làm bữa sáng cho hắn.

Tiểu tình nhân chủ động lấy lòng, chính mình cũng nên đáp lại.

Về phần nuôi con gì, Giang Trạm suy tư, nghĩ tới bộ dáng hưởng thụ của Khương Ly khi ở trên giường.

“Tìm mèo đi, ngoan ngoãn đừng cào người.”

Đi theo Giang Trạm mấy năm, Kỷ Thư chưa từng thấy hắn thích con vật gì nên đoán được là tìm cho Khương Ly, hỏi: “Anh có yêu cầu loài gì không? Ví dụ như mèo Anh lông ngắn, mèo Garfield, hay là mèo Trung gì đó.”

Giang Trạm không biết mấy loại mèo này cũng chẳng rõ tụi nó tròn méo ra sao, thẳng thắn nói: “Cậu cứ in mấy tấm mèo rồi để tôi chọn.”

Chút chuyện nhỏ này mà muốn tự chọn? Kỷ Thư nghĩ thầm Khương tiên sinh quả nhiên có thủ đoạn, gật đầu đáp lại rồi hỏi: “Tôi đã đặt cơm trưa giúp anh, mang tới đây hay là?”

“Mang tới đi.”

“Vâng.”

Sau khi Kỷ Thư ra ngoài, Giang Trạm lấy ra túi hồ sơ từ ngăn kéo, bên trong là một phần hồ sơ cá nhân có tên Khương Ly.

Khi hắn quyết định bao dưỡng, hắn đã nói Kỷ Thu sắp xếp người điều tra tư liệu của Khương Ly, vì với thân phận của hắn không thể chỉ vì hứng thú nhất thời mà nuôi một người không rõ lai lịch ở bên cạnh.

Tư liệu hai ngày trước đã tới, chẳng qua lúc đó hắn đang đi công tác nên chưa kịp đọc.

Hắn tìm tư thế thoải mái dựa ra sau rồi lật xem.

Tư liệu rất tỉ mỉ, cả thành tích học tập từ nhỏ đến lớn của Khương Ly cũng có. Giang Trạm đối với chuyện học hành của Khương Ly hoàn toàn không có hứng đọc, hắn chỉ muốn nhìn xem bối cảnh gia đình của Khương Ly.

Ở chung mấy ngày với Khương Ly, hắn cực kỳ tò mò là dạng gia đình nào mới có thể nuôi được một tên nhóc khốn nạn khiến người ta vừa tức đến nghiến răng lại vừa trêu chọc khiến lòng người ngứa ngáy.

Không ngờ tới bối cảnh gia đình cậu lại rất đơn giản, quê ở nông thân phía nam, gia đình đơn thân, trong nhà mở một quầy hàng nhỏ, bình thường tới mức không thể bình thường hơn.

Nghĩ tới hôm qua khi hắn trở về Bích Giang Uyển, Khương Ly tưởng hắn là trộm còn định cầm dao xông lên, rồi sau đó phát hiện là hiểu lầm nên chân chó giúp mình xả nước tắm, khóe môi Giang Trạm không kìm được hơi nhếch lên, ngón tay nhấc lên định lật trang sau đọc tiếp.

Tiếng điện thoại làm gián đoạn động tác của hắn, thấy tên người gọi nên tiện tay đóng tư liệu lại cất vào trong ngăn kéo rồi nhận cuộc gọi.

Người gọi tới quản gia trong nhà nói phu nhân muốn hắn tối nay về nhà có việc cần thương lượng.

Giang Trạm cau mày, đáp “biết rồi” liền cúp điện thoại.

Vừa vặn Kỷ Thư mang cơm trưa tới để trên khay trà rồi bày ra trước mặt hắn.

Ba món mặn một món canh, tất cả đều dựa theo khẩu vị của Giang Trạm lấy từ phòng ăn tư nhân của công ty bên cạnh.

Giang Trạm ngồi xuống, nói với Kỷ Thư ở bên cạnh: “Cậu cũng ăn đi.”

“Vâng.” Kỷ Thư do dự một chút, chưa lập tức rời đi mà hỏi, “Giang tổng, hôm nay trên weibo đoàn phim Trường Hà Lạc Nguyệt đã công bố tên Khương tiên sinh, anh có cần xem qua một chút không?”

Anh cố ý hỏi như vậy là có nguyên nhân.

Từ tối hôm qua Giang Trạm thay đổi thời gian bay, vừa xuống máy bay đã chạy về Bích Giang Uyển lại tới vừa nãy bảo mình đi chọn mèo, anh nghĩ hắn nhất định đã để ý tới Khương Ly.

Tuy anh không biết phần hứng thú này có thể kéo dài bao lâu nhưng ít ra hiện tại Khương Ly rất được sủng ái, anh báo cáo thêm một ít chuyện của Khương Ly nhất định là không sai.

Quả nhiên, Giang Trạm vừa nghe thấy đã đưa tay ra ý chỉ anh đưa hắn xem.

Kỷ Thư nhanh chóng lấy điện thoại rồi mở weibo nhấn vào hai tấm poster đưa cho hắn xem, còn không quên khen Khương Ly: “Khương tiên sinh quả nhiên rất thích hợp với vai diễn này, khí thế cùng tướng mạo đều rất có ưu thế, dưới bình luận đều khen cậu ấy rất soái.”

Giang Trạm không nói lời nào, mở ra một tấm hình rồi dùng ngón tay zoom hình lên.

Nhìn cũng có vài phần thần thái đấy, không làm mất mặt tôi.

Giang Trạm khá là thỏa mãn rồi mở phần comment ở dưới, đập vào mắt hắn là top comment.

“Trời quơi, anh giai gì đó đẹp quá đi! Muốn *beep*!!!”

Giang Trạm: “...”

Muốn *beep*? Tôi thấy cô sống đủ lâu rồi đấy!

...

Tác giả có lời muốn nói:

Giang tổng: Tôi không tức giận... Tôi không tức giận.. Tôi.. Má nó, thời nay người trên mạng đều vô liêm sỉ như thế sao???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.