Edit: Mều
Chương 20:
Lần trước Giang Trạm nói Phùng Nhã Đình đào góc tường nhà mình là do khó chịu khi nhìn cô ở cạnh với Khương Ly thôi. Là một tổng tài của tập đoàn giải trí, sao hắn có khả năng không biết hai người chỉ đơn thuần là đồng nghiệp giúp đỡ nhau chứ.
Thế nhưng lần này lại khác, Thẩm Ngọc Chi chân chính muốn nâng Khương Ly, nói cách khác chính là cậu ta muốn bao dưỡng Khương Ly, muốn trở thành loại quan hệ giống hắn và Khương Ly hiện giờ.
Vừa nghĩ tới việc Khương Ly sẽ nấu cơm cho người khác và thân mật với người khác không phải là hắn, Giang Trạm đã cảm thấy vô cùng hoảng loạn, theo bản năng liền phản đối loại khả năng này, cho dù đối phương chính là bạn thân chơi với mình từ nhỏ.
Tuy rằng trước đó hắn với Khương Ly có thể gặp nhau ít nhiều cũng liên quan tới Thẩm Ngọc Chi nhưng đây không thể trở thành lý do cậu ta có thể đào góc tường nhà hắn.
Thẩm Ngọc Chi thấy hắn không lên tiếng, tự nhiên nói rằng: “Tôi nghĩ nếu là người của công ty ông thì chung quy phải đánh tiếng trước với ông. Nói chung là tôi muốn gặp cậu ta trước để nói chuyện, ông...”
“Không phải.”
Thẩm Ngọc Chi không hiểu: “Không phải? Tôi xem weibo cậu ấy có giới thiệu là người công ty ông mà. Chẳng lẽ tôi nhìn lầm?”
“Ông không nhìn lầm.” Ngữ khí Giang Trạm bình tĩnh, giống như đang tuyên thệ mà gằn từng câu từng từ nói, “Cậu ấy không thuộc về công ty mà là thuộc về một mình tôi!”
Nói cách khác, Khương Ly không phải là người của công ty mà là người của Giang Trạm.
Thẩm Ngọc Chi trầm mặc một hồi rồi bùng nổ: “Đệch mợ, tôi không nghe lộn đó chứ??? Khương Ly là người của ông???”
“Đúng.” Giang Trạm bị âm thanh rống lên như gà bị chọc tiết của Thẩm Ngọc Chi làm cho đau đầu, “Cho nên ông đừng đánh chủ ý lên người cậu ấy.”
“Chuyện này từ khi nào? Sao tôi không phát hiện chút nào vậy?”
Thẩm Ngọc Chi thực sự quá kinh ngạc rồi cũng hiểu tại sao gần đây Giang Trạm không tới tụ tập nữa, cậu ta cảm thán: “Anh bạn à, thì ra không phải là ông bị lãnh cảm nha ~”
Giang Trạm: “...” Nếu nghe được lời này, Khương Ly chắc chắn sẽ vả mặt ông.
Giang Trạm lười phí lời với cậu ta nên cúp điện thoại vứt sang một bên.
Đột nhiên bị cúp điện thoại, Thẩm Ngọc Chi nghe một tràng tút dài, gọi lại cho Giang Trạm nhưng hắn không nhấc máy.
“Má, sao lại hẹp hòi thế chứ.” Thẩm Ngọc Chi dở khóc dở cười, bỏ đi suy nghĩ muốn bao dưỡng Khương Ly đi, có đùi vàng siêu to khổng lồ như Giang Trạm rồi thì cần gì tới cậu ta nữa.
Cơ mà lượng tin tức này thật sự quá lớn rồi.
Trong nhóm bọn họ, mỗi người đều có gia thế hiển hách, sự nghiệp thành công, ai mà chẳng có một hai tiểu tình nhân để giết thời gian. Không nói về tình cảm thì ít nhất cũng vì nhu cầu sinh lý.
Chỉ ngoại trừ Giang Trạm.
Hai nhà Giang – Thẩm là quan hệ thế giao nên cậu ta với Giang Trạm đã là bạn bè từ lúc bé.
Từ nhỏ Giang Trạm đã là con nhà người ta trong miệng phụ huynh của những đứa trẻ khác. Lúc cha Giang Trạm qua đời, Giang Trạm chỉ mới 22 tuổi, là người khác thì chỉ là sinh viên mới tốt nghiệp ra trường mà thôi, nhưng hắn lại một tay tiếp nhận tập đoàn Giang thị còn phát triển nó cực kỳ thuận lợi.
Trong ấn tượng của Thẩm Ngọc Chi thì dù là tình cảm hay tình dục thì Giang Trạm đều không tỏ ra có hứng thú. Lúc vẫn còn đi học, dù là hoa khôi trường hay giáo thảo* tỏ tình với hắn thì hắn đề từ chối, thậm chí còn cảm thấy các mối quan hệ nam nữ/nam đều là lãng phí thời gian. Lúc tới club cũng không có gọi người tới bồi, nếu không phải trong một lần vô tình tới ký túc xá thấy Giang Trạm đang “chào cờ” thì cậu ta thậm chí còn cho rằng Giang Trạm bị vô tính**.
(* giáo thảo là chỉ nam sinh đẹp trai nhất trường.
**vô tính tiếng Anh: asexual hay nonsexuality) là sự không bị hấp dẫn tình dục, hoặc không hay ít quan tâm đến các hoạt động tình dục. Nó có thể được xem là sự không có, hoặc là một trong những thiên hướng tình dục, bên cạnh dị tính, đồng tính và song tính.)
Đương nhiên là khi cậu ta hỏi Giang Trạm về vấn đề này thì đã bị hắn tẩn cho một trận.
Dùng một cách khác để nói là lúc bọn họ đang quan hệ nam nữ thì Giang Trạm kiếm tiền, lúc bọn họ quan hệ nam nam thì Giang Trạm kiếm triền, cho nên trong đám người bọn họ thì Giang Trạm là người có tiền nhất.
Thẩm Ngọc Chi và Giang Trạm sinh cùng năm, thân tới mức có thể mặc chung cái quần. Nghĩ tới anh em tốt của mình mỗi ngày đều say mê công việc, sau khi tan làm thì chăn đơn gối chiếc mà ngủ, làm một anh em đúng nghĩa thì cậu ta thật sự không thể cho qua nên cậu ta tự chủ trương chọn một tiểu nam sinh “sạch” từ club tặng cho Giang Trạm để thoát danh hiệu xử nam vạn năm của hắn đi. Chỉ là không ngờ đối phương lúc cần lại chạy trốn, kế hoạch đổ sông đổ biển hết.
Sau đó cậu ta đã tặng cho Giang Trạm một nam sinh xinh đẹp khác nhưng Giang Trạm vẫn thờ ơ, làm vẻ ghét bỏ rồi rời đi.
Trải qua hai lần như thế, Giang Trạm không phải vô tính mà là lãnh cảm.
Mà bây giờ, Giang – lãnh cảm – Trạm lại tự nói với cậu ta rằng Khương Ly là người của hắn??? Còn lại dùng ngữ khí “nếu ông dám động tới cậu ấy thì sẽ chết không toàn thây” để nhắc nhở cậu ta? Chuyện này thật đáng sợ!
Tâm tư luẩn quẩn một vòng, dưới sự khiếp sợ, Thẩm Ngọc Chi cảm thấy “dưa” này không thể một mình ăn được nên share weibo Khương Ly vào trong nhóm chat Wechat.
Thẩm Ngọc Chi: Các anh em tới ủng hộ người ấy của A Trạm đi *link weibo*
Tôn Trạch Lâm: Người ấy là người nào?
Triệu Quan Vũ: Nhắn cái gì thế? Khương Ly là ai?
Triệu Quan Vũ: Chờ chút, người ấy của A Trạm... Là người đó sao?
Tôn Trạch Lâm: Là người đó sao?
Thẩm Ngọc Chi: Đúng, chính là người ấy.
Triệu Quan Vũ: Người ấy...
Tôn Trạch Lâm: Tui thao* người ấy!!!
(*Tôi thao: nghĩa cũng tương tự tôi đu(.) Thường thì tui hay để đờ mờ mà để này có “nghĩa” hơn.)
Giang Trạm: Ông tính thao người nào?
Tôn Trạch Lâm:...
Gợi ý của hệ thống: Tôn Trạch Lâm bị Giang Trạm xóa khỏi nhóm chat.
Cách làm đơn giản mà thô bạo như thế khiến quần chúng trong Wechat yên lặng hồi lâu, lòng người bàng hoàng, sợ tai bay vạ gió nên nối tiếp nhau lặn ngụp hoặc tự nhắn với Thẩm Ngọc Chi hỏi tình hình.
Đặc biệt là Tôn Trạch Lâm, cậu ta chỉ là đánh thiếu một dấu chấm thôi mà đã bị đá ra khỏi nhóm nên cảm thấy rất oan ức.
(Ý ổng là đáng lẽ nên viết “Tui thao. Người ấy!!!” nhưng vì thiếu dấu chấm nên Giang Trạm tưởng ổng muốn thao ai đó =)))))
Kỳ thực Thẩm Ngọc Chi cũng không biết tình huống cụ thể, chỉ đem cuộc trò chuyện ban nãy giữa mình với Giang Trạm ra kể cho những người khác. Mọi người sau khi nghe đều cảm thấy vô cùng kinh hãi với chuyện đột nhiên Giang Trạm quyết định đi bao dưỡng tiểu minh tinh rồi quyết định kiếm ngày trời đẹp để tới nhà thăm Giang Trạm và người ấy.
Sau khi đá Tôn Trạch Lâm không biết giữ mồm giữ miệng ra khỏi nhóm thì Giang Trạm lại tiếp tục xem Khương Ly.
...
Tại trường quay phát sóng trực tiếp.
Đối mặt với minh tinh có năm phần, hiện giờ đang quay chính là phần hai – biểu diễn tài nghệ.
Tài nghệ của Phùng Nhã Đình là khiêu vũ. Cô vốn xuất thân là một vũ công, am hiểu múa dân tộc mà múa ba lê, biểu diễn tài nghệ đối với cô mà nói là chuyện đơn giản như cơm bữa. Lúc múa cô cũng chẳng thèm thở dốc lấy lần nào.
Khi đang múa, cô uyển chuyển di chuyển tới trước mặt Khương Ly, thành công đem Khương Ly lọt vào ống kính.
Trong diễn tập không hề có đoạn này, đầu tiên Khương Ly hơi sững sờ nhưng nhìn thấy Phùng Nhã Đình nháy mắt với mình thì nhanh chóng hiểu được dụng ý của cô. Cậu mím môi nở nụ cười, hơi khom lưng, đưa tay trước ngực cúi chào, động tác tao nhã mà tiêu chuẩn, cùng với áo sơ mi trắng và quần tây hôm nay khiến cậu trở thành một quý ông lịch lãm.
Mà Phùng Nhã Đình cũng phối hợp với cậu, hai tay hơi nhấc làn váy lên, hướng cậu đáp lễ, hai người bèn nhìn nhau cười, người quay phim còn cho hai người được đặc tả cận mặt.
Tuấn nam mỹ nữ cùng một khung ảnh khiến khán giả tung hô, khung bình luận lập tức bùng nổ thành làn sóng.
“AAAAA, hai người thật xứng đôi! Anh Vũ ơi, thật xin lỗi nhưng em nhảy tường đây!”
“Động tác cúi chào của tiểu ca ca thật quá đẹp, thật hy vọng tui là công chúa của anh ấy. Oaaaa~”
“Nhan sắc như tiên của chị Đình giết tui rồi!”
“Cầu hai người lập tức kết hôn! Mau công khai giấy đăng ký kết hôn!”
“Dù cách màn hình nhưng vẫn thấy hai người quá ngọt!”
“Tiểu ca ca cười thật ngại ngùng, khiến một thiếu nữ sắp già như tui cũng phải rung động!”
Sau khi Phùng Nhã Đình múa xong thì tới Triệu Tử Dịch. Sở trường của Triệu Tử Dịch là tự đàn tự hát. Triệu Tử Dịch vốn là ca sĩ, hát một bài xưa cũ khiến nhiều người xúc động. Sau Triệu Tử Dịch là Sở Mộng Dao biểu diễn một khúc đàn tranh, cuối cùng mới tới Khương Ly.
Khương Ly vẫn chưa tính là xuất đạo, thông tin liên quan tới cậu trên Internet quá ít, mọi người đều không biết cậu sẽ biểu diễn tiết mục gì.
Trước mặt người MC có một máy tính bảng dùng để xem chương trình đang phát sóng của họ, thuận tiện cho việc để ý tới phản ứng của người xem, dùng để hỗ trợ cho khách mời.
Nhìn thấy mọi người đang suy đoán tiết mục của Khương Ly, người dẫn chương trình nói: “Thấy ai cũng hiếu kỳ không biết sở trường của Khương Ly, tôi có thể tiết lộ cho mọi người biết là tiết mục này vô cùng đặc biệt. Ngay cả tôi lúc vừa nghe tới đã vô cùng kinh ngạc, là gì nhỉ? Hãy để cậu ấy tới nói cho mọi người nào.
Ống kính chuyển tới Khương Ly, mới vừa cận mặt cậu thì trên khung bình luận đã bị một làn sóng “liếm mặt” chiếm đoạt.
Khương Ly mở cúc tay áo, mỉm cười với ống kính: “Để tôi nấu đồ ăn cho mọi người đi.”
Khán giả: “A?”
Tài nghệ của Khương Ly không phải là ca hát, không phải khiêu vũ, không phải nhạc cụ mà là nấu ăn? Chuyện này là sao?
Lúc khán giả vẫn còn kinh ngạc thì tổ chương trình đã di chuyển những vật liệu để nấu ăn tới, MC và khách mời đều rời chỗ ngồi, đứng ở góc có thể nhìn thấy quá trình nấu ăn.
Khương Ly nấu món cá sốt chiên xù chua ngọt.
Cá đã được rửa sạch, lúc Khương Ly chuẩn bị nấu thì MC đặc biệt nhấn mạnh là cá do chính Khương Ly tự tay làm sạch, không có bất kỳ người nào giúp đỡ.
Khương Ly dùng dao lóc xương cá từ giữa bụng cá rồi từ từ tách thịt và xương, không cắt đứt đuôi rồi chặt khúc xương giữa đi.
Động tác của cậu rất thành thục, vừa nhìn là biết người hay xuống bếp chứ không phải là vì chương trình nên mới học.
Sau khi lóc xương cá xong, Khương Ly bắt đầu cắt những đường chéo lên miếng cá, tay thoăn thoắt đưa dao hoàn toàn không cần suy nghĩ, dưới ống kính đặc tả có thể thấy mỗi đường chéo cách đều nhau.
Chảo đã nóng, Khương Ly thả miếng cá xuống, trong chảo phát ra tiếng “xèo xèo” giống như nổ tung vậy, không tới nửa phút thì mùi cá tươi ngon đã bắt đầu dâng lên.
Khương Ly chờ cá chuyển sang màu vàng óng rồi mới vớt ra để trên đĩa màu trắng.
Sau khi được chiên xong hai bên đầu miếng cá hơi cong lại, da vàng ươm khiến người xem cảm thấy thật ngon, trên bình luận toàn là “nhìn thật đói“.
Món cá sốt chiên xù chua ngọt muốn ngon thì nước sốt rất quan trọng, quá ngọt thì dễ ngấy, quá chua thì không đủ ngon, cho nên phải phối sao cho phù hợp. Khương Ly để đầu cá lên dĩa rồi vừa giải thích vừa nấu nước sốt.
Sau khi nấu xong rồi rưới lên thịt cá thì bên cạnh nghe thấy tiếng nuốt nước miếng.
Mọi người đem tầm mắt nhìn sang, Phùng Nhã Đình cười vô tội nhún vai: “Thật xin lỗi, tôi đói quá thôi.”
Mọi người ở trường quay phát ra tiếng cười vang, Khương Ly cũng cười theo, đặt đĩa cá lên bàn rồi mời MC và ba vị khách quý tới dùng ăn.
Mọi người không khách sáo nữa, lấy đũa bắt đầu gắp ăn thử.
Nước sốt mùi vừa ngọt vừa chua, vị chua nhẹ nâng cao vị giác, cá ngoài giòn trong mềm, thịt cá tươi ngon lại càng câu dẫn bao tử mỗi người.
Nhìn bốn người nheo mắt lại, khán giả ở trước màn hình đều cảm thấy món ăn này rất ngon, dồn dập bình luận biểu thị muốn ăn.
“Trời ạ! Tôi đang coi chương trình mỹ thực đấy sao?”
“Mới vừa ăn tối xong nhưng tôi vẫn cảm thấy đói bụng!”
“Tiểu ca ca vừa đẹp trai vừa nấu ăn ngon, quả thật chính là báu vật nhân gian!”
“Không biêt ai may mắn được làm bạn gái ca ca, quả thật là quá hạnh phúc rồi!”
Khi chiếu tới tiết mục của Khương Ly, Giang Trạm đã mở bình luận lên xem đánh giá của khán giả với Khương Ly.
Nhìn thấy trên màn hình đều là khen Khương Ly, khóe môi hắn không tự chủ giương cao, phát hiện nãy giờ Khương Nhu Mễ đều nhìn chằm chằm món cá sóc chua ngọt thì ôm nó vào trong lồng ngực của mình, niết lỗ tai của nó.
“Đừng coi, chờ ba mày trở về nói ba mày nấu cá cho mày...” Giang Trạm vội dừng lại sửa sai, “Nói ba mày nấu cho chúng ta hai con, mày một con, tao một con.”
“Meo~” Khương Nhu Mễ cọ cọ tay hắn.
Hiếm khi thấy nó chủ động thân thiết với mình, tâm tình Giang Trạm tốt hẳn lên, ôm nó ngồi xem luôn, đúng lúc thấy MC hỏi Khương Ly có bạn gái chưa.
Khương Ly lắc đầu: “Không có bạn gái. Trước mắt tôi muốn quan tâm tới sự nghiệp nên không có ý định yêu đương.”
Giang Trạm: “...”
Không có ý định yêu đương, vậy cậu còn nhắn “moa moa~” làm cái quái gì?
...
Tác giả có lời muốn nói:
Sau khi đá Tôn Trạch Lâm ra khỏi nhóm, Giang tổng bởi vì chuyện “moa moa~” mà trừ một tháng tiền thưởng của thư ký Kỷ.
Giang tổng, anh thật sự rất nhỏ nhen!