Dung Âm mở giấy bọc kẹo ra, bỏ kẹo tròn tròn vào trong miệng.
Từng chút vị ngọt khoan khoái lan tràn ra ở đầu lưỡi, là vị của dưa hấu.
“Phương Thanh Diệu này, cô đừng nói chứ, cũng thật là có chút chuyện, chỉ là không biết có chính xác hay không.”
Bộ Lương gặm gà rán, do dự nói: “Hôm nay tôi cũng không có nhàn rỗi, thăm dò các loại tin tức từ các bạn bè của tôi, nhưng mà tin tức sau đây không có bằng chứng gì cả, cô nghe tham khảo là được.”
“Phương Thanh Diệu bình thường tương đối ôn hòa lễ độ, đối với nữ sinh vô cùng phong độ, ra tay cũng hào phóng, lúc theo đuổi nữ sinh, thường xuyên mời ăn cơm, tặng túi, tặng dây chuyền, tặng mỹ phẩm vân vân.”
“Nhưng mà cũng có người nói, anh ta thích lừa gạt cô gái xinh đẹp lên giường, có thể theo đuổi thì theo đuổi, theo đuổi không được thì sẽ dùng thủ đoạn khác.”
Cô gái tóc ngắn này cầm lấy lon bia bên cạnh, lắc lắc trước mặt Dung Âm.
“Cô biết FourLoko không, ở thế giới của chúng ta cũng có đấy.”
FourLoko, là chỉ rượu hương trái cây, là loại khi uống vào thì chua chua ngọt ngọt, thực tế thì nồng độ cực mạnh. Lúc uống thì không cảm thấy gì, nhưng rất nhanh thì sẽ mất đi ý thức, rơi vào trạng thái tùy ý chi phối.
“Nghe nói Phương Thanh Diệu trước đây từng theo đuổi qua một học muội xinh đẹp, nhưng mà học muội tương đối kiêu ngạo, anh ta theo đuổi làm sao cũng không chịu đồng ý, cuối cùng thì anh ta quấn lấy cô ấy ăn một bữa cơm, cho cô ấy uống FourLoko. Trong tay anh ta giữ lấy bức ảnh bất nhã của học muội, sau đó học muội đó rất nhanh liền chuyển trường.”
*bức ảnh bất nhã: bức ảnh khỏa thân.
“Chuyện này không có làm ồn lên, ai cũng không biết có phải là thật không.”
“Bạn cùng phòng của anh ta là người như thế nào?”
Bộ Lương nghe vậy, lấy điện thoại ra nhấn một cái, cô tìm được bức ảnh của bạn cùng phòng của Phương Thanh Diệu.
“Người cô nói là anh ta sao, anh ta tên là Trần Tín Thủ, tay sai của Phương Thanh Diệu.”
Trong màn hình là một thanh niên có tướng mạo bình thường.
Trên người anh ta có khí chất bần hàn.
*bần hàn: thời xưa thường chỉ cuộc sống nghèo nàn của những người đi học.
Có khí chất bần hàn, sẽ khiến người ta cảm nhận được ôn hòa và khiêm tốn, không những khiến người ta cảm thấy ấm áp, còn sinh ra cảm xúc yêu thích và thương tiếc từ trong lòng, thanh niên này thì lại khác, cảm giác mà anh ta mang đến, giống như là phản diện thiếu tình thương từ nhỏ.
Nói ngắn gọn, nhìn từ tướng mạo của anh ta liền khiến người ta cảm thấy nham hiểm, không giống như là người tốt.
Thấy Dung Âm nhìn khá là chuyên chú, Bộ Lương liền nói: “Trường học không phải là sẽ tách sinh viên nghèo khó và sinh viên có tiền sao, anh ta tương đối đặc biệt, cũng không biết anh ta là làm như thế nào lấy được sự coi trọng của Phương Thanh Diệu, lúc năm hai, Phương Thanh Diệu liền mời bạn cùng phòng lúc đầu ra ngoài, để anh ta vào trong ở.”
“Trong nhà Trần Tín Thủ hình như thiếu rất nhiều tiền, nhiều năm như vậy, Phương Thanh Diệu cũng giúp anh ta trả xong hết, cho nên quan hệ của hai người không tồi. Chắc hẳn là thuộc quan hệ đại thiếu gia và tuỳ tùng của anh ta.”
“Haizz, chuyện FourLoko kia, liệu có phải là Trần Tín Thủ giúp đỡ không?”
Ôn Nhã lấp đầy cái bụng, ưu nhã mà cầm khăn giấy lên lau tay.
“Đại thiếu gia làm việc, đầy tớ bày mưu tính kế đồng thời phụ trách chùi mông, nếu như bọn họ thật sự là loại hình thức chung sống như thế, vậy chuyện này chắc hẳn có anh ta tham gia nhỉ?”
*chùi mông: lo chuyện phía sau giùm người khác.
“Đợi đã, cảm thấy vòng quý tộc có chút loạn.”
Bộ Lương sắp xếp lại tiến triển trước mắt: “Trước mắt manh mối chúng ta có thể xác định được là, ba vị học tỷ tôn quý đó muốn tìm một sinh viên nghèo khó làm bảo mẫu, hoặc là cũng có khả năng là nhàm chán, muốn tìm một người bắt nạt cho vui, Triệu Tiểu Hoa là đứa trẻ xui xẻo được bọn họ chọn trúng.”
“Sau đó các học tỷ có thể là từng sai khiến qua cô ta, cũng có khả năng là từng bắt nạt cô ta, Triệu Tiểu Hoa đã từng định thay đổi phòng ngủ, có thể là bị đe doạ hoặc là dụ dỗ, nên lại bỏ cuộc.”
“Triệu Tiểu Hoa xuất phát từ nguyên nhân không biết, chọn ngay vào lúc đoàn đánh giá nhà trường đến mà bắn pháo hoa, điên cuông tìm đường chết, vẽ dấu chấm hết viên mãn lên cuộc sống sinh viên tốt tươi sáng của mình.”
“Cô ta có nam sinh mà mình thích, nam sinh này có quan hệ với bạn cùng phòng của cô ta, rất có khả năng là Phương Thanh Diệu.”
“Trong trò chơi địa ngục không có người gì tốt, nên tôi suy nghĩ theo hướng xấu nhất.”
“Vậy thì, Phương Thanh Diệu là một tra nam thích em gái xinh đẹp, Trần Tín Thủ là đồng bọn của anh ta.”
Bộ Lương: “...”
Ôn Nhã: “...”
“Cảm thấy bản thân không hề gần chân tướng hơn.”
Thực ra Bộ Lương không phải là không suy nghĩ theo hướng Phương Thanh Diệu lừa gạt tình cảm hay lừa gạt thân thể của Triệu Tiểu Hoa, nhưng mà, không phải là cố ý bôi nhọ hay là gì, tướng mạo của Triệu Tiểu Hoa thật sự là khá bình thường.
Căn cứ theo lễ nghi xã hội của người trưởng thành mà khen ngợi, cô ta phóng khoáng thanh tú, thoạt nhìn hiền hoà.
Chắc hẳn sẽ không phải là khả năng này...
Dung Âm ngồi bên mép giường, cầm lấy một miếng pizza.
Pizza vẫn còn nóng, phô mát kéo ra sợi thật dài, cô cắn thịt gà trong phô mát, nhẹ giọng nói: “Đợi thêm một chút nữa, tối nay chúng ta đi thăm viếng học tỷ, nếu như tình huống phù hợp với dự liệu của tôi, thì tôi có thể tìm được một điểm đột phá.”
Cùng lúc đó, Ngụy Hiên đang đứng ở bên cửa sổ của lầu ký túc xá hắt xì một cái.
“Sao bỗng nhiên lại cảm thấy lạnh như vậy.”
Anh nhíu mày lại, trong con mắt màu vàng nhạt xinh đẹp tràn đầy nghi hoặc.
Ban ngày học tỷ nghiên cứu sinh tương đối bận, thông thường buổi tối sau 9h mới rảnh.
Bộ Lương gửi tin nhắn cho học tỷ Giả Uyển, báo trước rằng bọn họ muốn đến thăm viếng học tỷ, học tỷ trả lời bọn họ rằng là sau 9h có thể đến. Thời gian cũng sắp đến, ba nữ sinh liền xuất phát.
Nếu như là mùa thu hay là mùa đông, lúc này người bên ngoài sẽ tương đối ít.
Một mình đi trong sân trường đen tối, phía sau là bóng tối vô tận, thỉnh thoảng có gió lạnh thổi sau gáy, giống như là bàn tay lạnh lẽo trắng bệch đặt lên làn da, tóc gáy toàn thân đều dựng thẳng lên...
Nhưng mà vận may của bọn họ rất tốt, bây giờ là mùa hạ.
Không nói cặp tình nhân rắc cẩu lương khắp nơi phóng thích hoóc-môn thanh xuân, ngay cả xe bình điện của shipper cũng không có ngừng qua, nếu như không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy phụ nữ rách miệng máu chảy đầm đìa, chắc cũng sẽ hoàn toàn thả lỏng.
“Trời vừa tối thì tôi sẽ sợ hãi.”
Bộ Lương thấp giọng lẩm bẩm: “Không biết tối nay con quỷ nữ đó có đến hay không.”
“Tối nay chắc hẳn sẽ không có, nhưng mà tối mai, chúng ta đều phải cẩn thận.”
Dung Âm nói xong, lấy thẻ sinh viên ra quét trước cơ khí ở cửa lầu ký túc xá.
Biết các học muội sẽ đến thăm viếng, cửa của phòng ngủ 302 không có khóa, chỉ là khép một nửa. Dung Âm đi ở phía trước, cô cong ngón trỏ nhẹ nhàng gõ cửa: “Xin chào các học tỷ, bọn em là học muội năm hai.”
“Vào đây đi.”
Trả lời cô là một giọng nữ lạnh lùng.
Dung Âm đẩy cửa ra, vừa mới đi vào trong, liền cảm nhận được ba ánh mắt tập trung lên khuôn mặt của cô, mang theo cảm xúc khác biệt mà đánh giá, một ánh mắt sắc bén, một ánh mắt dịu dàng, một ánh mắt mang theo địch ý vi diệu.
Phòng ngủ chỉ có ba chiếc giường, đều là giường trên bàn dưới. Chỗ trống của giường thứ tư được đặt tủ quần áo cực lớn xa xỉ, cửa tủ nửa mở, lộ ra các kiểu váy tiên nữ bên trong.
Bên trái cửa là bàn trang điểm, phía trên là các loại mỹ phẩm và mỹ phẩm dưỡng da hàng hiệu.
Trên chiếc giường gần bọn họ nhất, một nữ sinh tóc vàng đắp mặt nạ đen ngồi dựa vào tường.
Nhìn thấy có người đi vào, cô rũ mắt xuống, nhàn nhạt đánh giá bọn họ, không nói lời nào. Khí tràng của cô rất đủ, cho dù là yên tĩnh ngồi ở đó, cũng sẽ không có người quên mất sự tồn tại của cô.
Nữ sinh xinh đẹp chải tóc quả lê đang chơi điện thoại, trên giường của cô có bàn gỗ nhỏ, trên bàn gỗ được đặt hoa hồng bất tử đựng trong bình thủy tinh.
Một nữ sinh đeo mắt kiếng khung bạc ngồi ở chính giữa bên bàn tròn, thấy bọn họ đi vào, lộ ra nụ cười dịu dàng: “Các học muội đến rồi, đến ngồi chỗ này.”
Kim Thi Gia, Lăng Vũ, Giả Uyển.
“Xin chào các học tỷ.”
Ba nữ sinh ngoan ngoãn chào hỏi các học tỷ, ngồi ở bên bàn tròn.
Lúc Bộ Lương liên lạc với Giả Uyển, lấy lý do là muốn tư vấn vấn đề xuất ngoại học nghiên cứu. Học tỷ Giả Uyển quả nhiên là dịu dàng nhiệt tình, lập tức liền đồng ý, bảo các học muội đến phòng ngủ tìm cô.
Vì vậy lần này bọn họ không hoàn toàn là đến thăm viếng các học tỷ, chỉ có Giả Uyển tiếp đãi ba học muội. Kim Thi Gia bận bảo dưỡng da, Lăng Vũ còn đang chơi điện thoại, rất có cảm giác “người nào gọi đến thì người đó quản“.
Bộ Lương và Ôn Nhã đều là sinh viên đại học, đối với việc hỏi vấn đề như thế nào rất thành thạo.
Hai người giống như là nói hài kịch vậy, một người diễn phụ, một người chọc cười, từ “hạng mục giao lưu quốc tế của trường học hàng năm” hỏi đến “chọn lựa trường học và quốc gia”, nắm bắt nhịp điệu rất tốt.
Vừa có thể kéo dài thời gian, lại không khiến học tỷ cảm thấy phiền toái.
Dung Âm ngồi bên cạnh yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng ngước mắt, đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Lăng Vũ.
Lăng Vũ và Dung Âm rất giống, tính cách đều tương đối lạnh nhạt, nhưng mà ý lạnh lùng trong mắt của cô tương đối rõ ràng, tràn đầy phong cách lạnh lùng, ánh mắt của Dung Âm thì như hồ nước yên tĩnh, nhìn cái gì cũng là nhàn nhạt.
Nói tóm gọn, rất phật.
*phật: sống theo kiểu vô dục vô cầu.
Lăng Vũ và cô nhìn nhau trong chốc lát, lại lặng lẽ quay đầu đi, giống như là lười nhìn cô nữa vậy.
“Đừng luôn nói những chủ đề nhàm chán nhạt nhẽo này nữa, nói chút bát quái đi, các học muội đều có bạn trai không?”
*bát quái: chuyện linh tinh.
Ngay lúc Bộ Lương và Ôn Nhã hỏi đến sôi nổi, một giọng nữ rất trong trẻo vang lên, là Kim Thi Gia.
Thời gian đắp mặt nạ đã xong, cô thuận theo cầu thang leo xuống, vứt mặt nạ vào trong thùng rác, nhếch môi cười nói: “Trường học có nhiều nam sinh như vậy, chắc hẳn các em đều không phải là độc thân chứ?”
“Hai bọn em đều là chó độc thân, nhưng mà Dung Âm có bạn trai rồi.”
Bộ Lương như là vô ý mở miệng: “Chính là Ngụy Hiên.”
“Ngụy Hiên à...”
Đắp mặt nạ xong không cần rửa, Kim Thi Gia đi tới trước kính trang điểm, nhẹ nhàng vỗ lên khuôn mặt: “Ngụy Hiên không phải là tiểu lang cẩu có khuôn mặt rất là đẹp trai sao, vừa lẳng lơ vừa phóng túng, trong nhà còn có tiền, rất nhiều nữ sinh đều thích anh ta nhỉ.”
“Chị nghe nói nửa tháng thì anh ta thay bạn gái một lần, thời gian còn sót lại của học muội là còn bao nhiêu ngày vậy?“. truyện tiên hiệp hay
Trong giọng nói của cô mang theo một chút khinh miệt và ác ý.
Ôn Nhã chớp mắt, ôn nhu mở miệng.
“Cho nên nói Tiểu Dung Âm nhà bọn em lợi hại, thuần phục được ngựa hoang mất dây cương. Bọn họ quen nhau đã hơn nửa tháng rổi, hôm nay em còn thấy anh ấy ôm công chúa nữa mà, tình cảm của bọn họ quả thực là trong mật thêm dầu vậy.”
“Chậc chậc, ngược chết đám chó độc thân bọn em.”
Lăng Vũ rút tai nghe ra, nhìn Dung Âm một cái.
“Vậy sao, đối với Ngụy Hiên mà nói quả thực là hiếm có.”
Lúc bọn họ đến là rất muộn, cân nhắc đến học tỷ cần nghỉ ngơi, bọn họ cũng không có ở lại lâu. Sau khi hỏi chút vấn đề, bọn họ cảm ơn các học tỷ, liền rời khỏi lầu ký túc xá của nghiên cứu sinh, trở về phòng của mình.
“Chuyện cô muốn thử đã thử ra chưa?”
Biết được tối nay phụ nữ rách miệng sẽ không đến, Bộ Lương thả lỏng rất nhiều.
Cô ngồi vào bàn: “Lăng Vũ đó thật sự không ra làm sao, đẳng cấp thấp đến không thể nhìn, cô không chú ý đến ánh mắt của cô ta sao, giống như là vợ bé muốn lên chức trong phim đấu trạch.”
Ôn Nhã cười khẽ: “Còn là kiểu địa vị chính cung tương đối ổn định, vợ bé muốn lên chức mà lên không được.”
Dung Âm không có tham gia vào đội ngũ giễu cợt của hai người bọn họ, sau khi vệ sinh xong, cô liền leo lên giường.
[ Thỏ Con ]: Ngụy Hiên, tôi có chút việc muốn nhờ anh.
Sau khi gửi xong tin nhắn này, Dung Âm liền đặt điện thoại bên đầu gối, chuẩn bị thay đồ ngủ.
Cô vốn tưởng rằng thanh niên ít nhất mấy phút sau mới trả lời cô, không ngờ cô vừa đặt điện thoại xuống, liền vang lên tiếng ong ong rung động, còn không chỉ một lần.