Edit: Jimixiao
Wattpad: jimixiao192 (Vui lòng không đổi tên nhà của tui sang tên nhà của bạn, hãy để người đọc tự quyết định đọc ở đâu).
- --------------------------------
Chu Lẫm không ngạc nhiên khi Đổng Thắng Lôi đã biết những tên côn đồ đến từ đâu.
Lúc trước khi thuê bọn xã hội đen, hắn cũng không trông mong bọn chúng sẽ kín miệng, dùng tiền để khiến bọn chúng ngậm miệng cũng dễ dàng dùng tiền để cậy miệng chúng ra.
Nhiệt độ bên trong xe đột ngột giảm xuống, Đổng Thắng Lôi hung hăng nhìn chằm chằm Chu Lẫm với ánh mắt hung ác.
Mặc dù có vệ sĩ ở bên cạnh nhưng Đổng Thắng Lôi vẫn không dám làm bất kỳ hành vi bạo lực nào, thân thủ của Chu Lẫm, Đổng Thắng Lôi rất rõ ràng, vì vậy Đổng Thắng Lôi không dám công kích trực diện.
“Mày thuê người đánh tao, mày đừng tưởng tao sẽ bỏ qua.” Đổng Thắng Lôi nắm chặt tay, mặt đầy sát khí nhìn vẻ mặt nhàn nhã của Chu Lẫm.
“Không thành vấn đề! Cuộc chiến của chúng ta dù sao cũng không phải ngày một ngày hai. Nếu tôi đoán không sai, đám côn đồ tìm tôi từ nhỏ đến lớn đều là do anh thuê!” Chu Lẫm nhún vai lãnh đạm nói.
Đối với Chu Lẫm mà nói, Đổng Thắng Lôi lúc này mất đi Khoáng Dã làm hậu thuẫn, giống như một tên hề trên sân khấu, không đáng để sợ hãi chút nào. Kẻ suốt ngày chỉ biết ăn uống, chơi gái, đánh bạc lúc này chỉ có thể coi là kẻ sa đọa.
“Cuộc sống của đại ca có vẻ khá ổn, một thân hàng hiệu chưa nói, hiện tại ngay cả vệ sĩ cũng được thuê.” Quan sát Đổng Thắng Lôi toàn thân, Chu Lẫm có chút châm chọc tiếp tục nói, “Xem ra Lý Hàn Phong rất thương anh.”
Dựa trên những gì Lý Hàn Phong đã nói, Chu Lẫm phán đoán rằng Đổng Thắng Lôi là người yêu của Lý Hàn Phong.
Quả nhiên, ngay khi Chu Lẫm nói xong, vẻ xấu hổ hiện rõ trên khuôn mặt của Đổng Thắng Lôi.
“Tao cùng Lý Hàn Phong ở bên nhau! Vậy thì sao? Ít nhất bây giờ hắc bạch lưỡng đạo cũng phải cho tao mặt mũi.” Đổng Thắng Lôi cố nén lửa giận trong người, giả vờ bình tĩnh.
“Thật sự là chúc mừng. Nghe nói nhãn lực của Lý Hàn Phong yêu cầu rất cao. Anh cả thật là may mắn, nhưng em trai lại có điều không rõ ràng.” Chu Lẫm nở một nụ cười quái dị, sau đó toàn lực châm chọc nói: “Ở trên giường, anh cả vẫn là người nằm trên như mọi khi sao? Hay là... “
“Chu Lẫm!!!” Nhìn nụ cười mỉa mai trên mặt Chu Lẫm, Đổng Thắng Lôi nhịn không được gầm lên. “Mày bây giờ chẳng là cái thá gì, mày cho rằng tao thật sự không thể động đến mày sao?”
“Muốn làm thì anh có thể thử!”
Ánh mắt của Chu Lẫm đột nhiên trở nên dữ tợn, lạnh như băng chiếu về phía Đổng Thắng Lôi.
Đổng Thắng Lôi rùng mình, ngay lập tức im lặng.
Dù là trong tay hay lời nói, Chu Lẫm hoàn toàn có thể không cần để ý tới nam nhân trước mặt.
Có thể làm Đổng Thắng Lôi dễ dàng kích động, như vậy hắn đã thua thảm hại. Vì vậy, đối với Đổng Thắng Lôi, Chu Lẫm luôn nghĩ hắn ta là một chú chó xù được nuôi dưỡng trong Khoáng Dã. Hắn ta nghĩ rằng hắn ta là công tử cao cao tại thượng, nhưng trên thực tế, bất cứ ai cũng có thể nghiền nát hắn ta và làm bẽ mặt hắn ta.
Nghĩ đến đây, Chu Lẫm thầm hạ quyết tâm không để Lý Hàn Phong, một tên biến thái thích đàn ông nắm bắt cảm xúc dẫn đi.
Trong đầu đột nhiên xẹt qua cảnh Lý Hàn Phong cưỡng hôn chính mình, Chu Lẫm lập tức lắc đầu. Lý Hàn Phong thậm chí có thể thích Đổng Thắng Lôi, một kẻ thô tục chỉ có một làn da, quả thực hắn là một kẻ đói khát nam nhân. Chủ tịch? Nhiều nhất, hắn ta chỉ là một con thú ăn mặc đẹp thích kẻ đồng tính mà thôi.
Trong xe, Chu Lẫm bắt chéo chân, dựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần, thực ra hắn đang lo lắng nếu sáng nay không đi làm ở chỗ Lý Hàn Phong, liệu Lý Hàn Phong có tức giận tung ảnh của hắn lên mạng hay không. Nếu là như vậy, trong mắt những người không quen biết, hắn chẳng phải là loại người như Đổng Thắng Lôi sao.
Dừng! Chết tiệt! Nghĩ đến đây, Chu Lẫm lại từ đầu đến cuối âm thầm chào hỏi Lý Hàn Phong.
Đổng Thắng Lôi vẫn chằm chằm nhìn Chu Lẫm. Trong đầu đang nghĩ đến mười đại hình tra tấn của nhà Mãn Thanh muốn áp dụng lên Chu Lẫm một lần.
..............
Đến bệnh viện, Chu Lẫm uể oải xuống xe.
Tại lối vào của bệnh viện, một chiếc Lincoln màu đen lạnh lùng đập vào tầm mắt của Chu Lẫm.
Chu Lẫm không thể tin được, nhìn chiếc xe hơi xa hoa lạc điệu với thế giới kia, trong lòng hắn kêu rên. Tại sao? Tại sao xe của Lý Hàn Phong lại xuất hiện trước cửa bệnh viện?
Nhìn thấy sự ngạc nhiên của Chu Lẫm, Đổng Thắng Lôi đắc ý nói: “Tao đã nói với Lý tổng cha đang điều trị ở bệnh viện này, nhưng không nghĩ Lý tổng thật sự vì tao mà đến thăm cha.” Nói xong, hắn không quên quay lại phía Chu Lẫm khoe khoang, đảo mắt, như muốn nói, “Thế nào, Lý Hàn Phong đại danh đỉnh đỉnh bây giờ là của tao.”
Chu Lẫm kinh tởm nhìn đi chỗ khác.
Nói tóm lại, Chu Lẫm không tìm được từ ngữ nào để diễn tả sự ngu ngốc của Đổng Thắng Lôi, để Lý Hàn Phong, người đã mua Khoáng Dã, đến thăm Đổng Vũ Trịnh. Phỏng chừng Đổng Vũ Trịnh nhìn thấy Lý Hàn Phong tức giận mà đi đời nhà ma.
Nếu đúng như vậy, Lý Hàn Phong có thể coi như giúp mình báo thù.
Chu Lẫm chỉnh lại cà vạt, bước vào bệnh viện với những bước đi mạnh mẽ khác thường.
Đây không phải là trò chơi của Lý Hàn Phong sao? Chu Lẫm có thể chơi!