Trò Chơi Hào Môn: Tội Ác Tân Nương

Chương 128: Q.4 - Chương 128: Bắt Gặp – P1






Ninh Manh đứng ở cửa, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình nữa.

Ngón tay của Lam Mặc đang sờ mó trên cổ áo Noãn Noãn, mặt cũng đang cúi xuống gần cổ áo cô.

Mà Noãn Noãn do quay lưng lại, nên không thể nhìn thấy biểu tình của cô ta, chỉ là tư thế như vậy, nhìn ra lại giống như hai người họ đang vụng trộm vậy.

“Các người lại dám … … “

Vốn dĩ là một Ninh Manh luôn vui vẻ cũng đã để lộ ra vẻ mặt nghiêm khắc.

“Noãn Noãn, cô có biết hay không, Nam Nam sẽ đau lòng lắm đấy, thật không ngờ cô lại là loại con gái như vậy!”

“Ninh Manh, không phải như cô nghĩ đâu, cô nghe tôi giải thích đã … “

Noãn Noãn có chút vô lực nói.

“Giải thích cái gì? Giải thích chuyện hai người đang vụng trộm sao? Giải thích, lẽ nào là cô bị anh ta cưỡng ép? Chúng tôi đều đang ngồi trong phòng khách kia, cô có thể gọi to lên cầu cứu cơ mà? Tại sao lại không có, không phải là vì hai người rõ ràng là tình chàng ý thiếp sao!”

“Không phải như vậy đâu … Tôi là bị … “

Noãn Noãn nhỏ giọng nói, lại không thể nói là cô bởi vì những bức ảnh kia, cho nên cô mới không dám cầu cứu, nếu vậy thì đến nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch cho cô được.

“Không phải giải thích nữa, Nam Nam muốn trách, anh sẽ chịu trách nhiệm, sớm muộn gì chuyện của chúng ta cậu ấy cũng sẽ biết được, sau này chúng ta cũng không phải dấu dấu giếm giếm nữa.”

Lam Mặc đột nhiên ôm lấy bờ vai Noãn Noãn, nói ra giọng điệu vừa đau lòng lại vừa nhẹ nhõm.

Noãn Noãn đã hoàn toàn cứng lại, những lời này của anh ta, rõ ràng là muốn hại cô đây mà, nếu như những bức hình kia bị Ninh Nam nhìn thấy, cô thật không dám nghĩ nữa!

“Các người rốt cuộc cũng chịu thừa nhận rồi! Noãn Noãn, tôi thật thất vọng về cô quá … … “

Ninh Manh từng bước từng bước đi đến, sự thân thiết trước giờ trong ánh mắt, hiện tại đã hoàn toàn là lạnh nhạt, thậm chí là ghét bỏ!

Noãn Noãn dưới cái nhìn của cô ấy, trong tâm dâng lên một nỗi lo sợ vô cùng, cô thật có lỗi với người duy nhất thực sự tốt với cô này, mà cô hiện giờ, dù có trăm cái miệng cũng không thể giải thích được.

“Còn anh nữa, Lam Mặc, anh có nhiều bạn gái như vậy, tại sao lại cứ phải làm việc như vậy với cô ta, anh với Nam Nam có quan hệ tốt như vậy, làm việc như thế này, không cảm thấy xấu hổ sao?”

Ninh Manh lúc này, trong tim vì anh trai mà bất bình vô cùng, bản thân cũng vô cùng đau lòng, hai người vốn bình thường quan hệ tốt như vậy, người đã tin tưởng như vậy, lại dan díu với nhau, đột nhiên làm cô có cảm giác bị phản bội.

“Chúng tôi thật có lỗi với Nam Nam, chúng tôi sẽ xin lỗi cậu ấy, cũng hi vọng các bạn sẽ thành toàn cho chúng tôi.”

Lam Mặc càng nói càng thái quá, biểu tình trên mặt cũng đã đạt đến cực điểm, trong đau buồn còn mang theo chút bất lực.

Noãn Noãn thoát ra khỏi tay anh ta, bước đến trước mặt Ninh Manh, giọng nói rất nhỏ, dường như đang cầu xin rất khiêm nhường.

“Ninh Manh, đừng nói chuyện này nói cho anh trai cô được không? Tin tôi, tôi sẽ giải quyết tốt, tôi sẽ không làm gì có lỗi với anh ấy đâu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.