Dịch: Laoshu
Biên: Niệm Di
“Cùng với sự phát triển không ngừng của khoa học kỹ thuật, loài người đã ban phát cho các loại máy móc ngày càng nhiều năng lực và tình cảm hơn trên tư thái của những vị thần. Thế nhưng mà, cậu có nhận thấy rằng, giờ đây chính bản thân loài người chúng ta đang dần đánh mất đi thứ tình cảm vốn có ấy hay không?”
Hoàng Doanh đeo cặp kính giả lập vào, cùng Hàn Phi dạo bộ trong con hẻm nhỏ giữa khu phố cổ. Xung quanh có đám trẻ con đang vui đùa ầm ĩ, trên khuôn mặt chúng đều nở những nụ cười vô cùng ngây thơ hồn nhiên.
“Theo những gì mà tôi từng nhìn thấy và trải qua, những người sống trong thành phố AI này ấy mà, hầu hết đều có vẻ bề ngoài đều vinh quang rạng rỡ, luôn nở nụ cười trên môi. Song trên thực tế, bọn họ phải bôn ba với đủ loại công việc mưu sinh, áp lực cực lớn. Hơn nữa, cái gọi là tụ họp xã giao kia chẳng qua chỉ là gặp gỡ rồi đóng kịch với nhau mà thôi. Nhìn ai cũng thấy nhiệt tình hiếu khách đấy, nhưng trong nội tâm lại lạnh lùng, xa cách.
Kết cấu gen của chúng ta cứ liên tục bị phá vỡ trong khi thông tin của chúng ta thì bị thu thập rồi quy kết lại với nhau. Những hành vi khác người của mỗi chúng ta đều bị lập hồ sơ trong hệ thống dữ liệu công dân. Dần dần, cuộc sống sinh hoạt, tình cảm, nhân sinh của chúng ta đều có xu hướng bị định dạng hóa. Chúng ta sẽ chẳng còn được sống cuộc sống của chính mình, mà chỉ như đang lặp đi lặp lại chuỗi ngày giống nhau cho đến lúc chết.”
Càng trao đổi sâu hơn, Hàn Phi càng nhận thấy người tên Hoàng Doanh này rất tài giỏi. Chí ít, những lời đối phương nói đều khiến cho người ta cảm thấy đây là một kẻ rất giỏi giang.
“Loài người là từ động vật tiến hóa mà thành, thế nhưng nội tâm lại như dần biến thành những cỗ máy. Đây là một điều hết sức đáng sợ. Cũng bởi vì vậy, tôi mới vô cùng thích thú với đầu game [Cuộc Sống Hoàn Hảo] đi trước thời đại này.”
Giẫm trên nền đá xanh, ngắm nhìn lớp rong rêu bên vệ đường và ngửi mùi hương thoang thoảng sau cơn mưa, Hoàng Doanh dang rộng hai tay: “Loại game này đang giúp chúng ta tìm lại thứ tình cảm dần khuyết thiếu kia, trị liệu những thương tổn trong linh hồn của chúng ta. Ở trong đó, chúng ta có thể trải nghiệm một lần nữa những ký ức tốt đẹp mà mình đã lãng quên. Và cũng ở đó, chúng ta có thể cảm nhận được rõ rệt sự tồn tại của bản thân mình.”
“Vậy ư?” Hàn Phi nhớ lại bộ dáng của mình khi chơi game, nước mắt thiếu điều thi nhau chảy ràn rụa.
“Đúng vậy.” Hoàng Doanh nói chắc nịch.
“Khi chơi bản closed-beta này, tôi đã có cảm giác nó rất phi thường rồi, không biết bản open beta còn có thể khủng đến mức nào nữa.” Hàn Phi tháo kính giả lập xuống, con hẻm cổ xưa với những hạt mưa bụi đã hoàn toàn biến mất. Hiện giờ, hắn đang đứng cùng Hoàng Doanh trong một lô ghế bao.
“Bản Open beta tuyệt đối sẽ vượt xa sức tưởng tượng của cậu. Đây là một loại game khiến con người ta cầu được ước thấy. Game này thật xứng với danh xưng của nó, có thể cho bạn một cuộc sống hoàn hảo!” Hoàng Doanh xúc động nói.
“Nghe giọng điệu của anh, sao tôi có cảm giác như anh từng chơi qua bản open beta rồi vậy?” Hàn Phi tỏ vẻ kinh ngạc.
“Bị cậu nhận ra rồi. Kỳ thật, tôi đặc biệt được mời thử nghiệm bản closed-beta thứ 6 của [Cuộc Sống Hoàn Hảo] đấy.”
Hàn Phi nhớ lại những tư liệu tìm được trên mạng, những người chơi thử nghiệm bản closed-beta của game [Cuộc Sống Hoàn Hảo] này chủ yếu có bốn loại: Một là những nhân viên nội bộ, mỗi khi cần test thử, bọn họ đều sẽ là những người tiên phong thể nghiệm trò chơi.
Hai là những nhân viên giám sát thuộc các phòng ban liên quan của Chính phủ. Bản thân [Cuộc Sống Hoàn Hảo] là một loại game nhập vai đi trước thời đại. Nó là sự kết hợp giữa nền khoa học kỹ thuật tiên tiến và vô số những ý tưởng điên rồ, đương nhiên Chính phủ cũng vô cùng quan tâm.
Ba là, những người thử nghiệm được đặc biệt mời như quý ông Hoàng Doanh đây. Bọn họ thường là những nhân tài chuyên nghiệp trong một ngành nghề hay một lĩnh vực nào đó. Họ sẽ đứng trên góc độ chuyên nghiệp của bản thân để chơi game rồi đề xuất những ý kiến mang tính đóng góp chỉnh sửa của riêng mình, giúp cho trò chơi trở nên chân thực và thú vị hơn nữa.
Thứ tư, chính là những người chơi đại chúng. Bọn họ có thể thông qua nhiều kênh khác nhau để giành được tư cách chơi bản closed-beta.
Trong những người này, có người là những game thủ kỳ cựu, chỉ đơn thuần muốn thể nghiệm trò chơi; cũng có những người thuộc một studio chuyên kiếm tiền từ game, bọn họ muốn thu thập được những tư liệu trực tiếp về game để chuẩn bị cho bản open-beta sau này.
“Việc có thể trở thành người thử nghiệm đặc biệt chứng tỏ trong hiện thực anh cũng thuộc kiểu ông này, bà nọ nhỉ!” Bây giờ thì Hàn Phi đã xác định được vị Hoàng Doanh trước mắt mình chính là người chơi Hoàng Doanh mà tối hôm qua hắn đã gặp, và suy đoán trước đây của hắn là hoàn toàn chính xác.
“Không dám nhận là ông này bà nọ, chỉ là có chút tiếng tăm trong ngành mà thôi.” Hoàng Doanh tỏ ra rất khiêm tốn, con người anh ta cũng không hề tỏ vẻ ta đây. Anh ta kiên nhẫn dẫn Hàn Phi đi tham quan hết Khu triển lãm trò chơi, không ngừng khoe khoang về game [Cuộc Sống Hoàn Hảo], có cảm giác anh ta còn chuyên nghiệp hơn cả nhân viên PG của công ty trò chơi nữa.
“Anh nói rằng [Cuộc Sống Hoàn Hảo] có thể biến ước mơ của tất cả mọi người thành hiện thực. Vậy giả dụ, tôi là một người yêu thích phim kinh dị, liệu tôi có thể lạc vào một khung cảnh kỳ lạ nào đó trong game, được thể nghiệm một bộ phim kinh dị hay không.?” Sau khi xác định được nhân vật, Hàn Phi bắt đầu thử do thám.
“Đương nhiên là có thể. Trong game có khu vui chơi về đêm riêng biệt mà. Chỗ đó đặc biệt dành cho những người yêu thích phim kinh dị, bên trong có đủ loại thiết kế và hiện trường tái hiện các cảnh phim đầy kích thích. Thậm chí, cậu còn có thể lựa chọn làm công cho Khu giải trí về đêm kia, hay nếm trải cuộc sống của chủ nhân Khu vui chơi nữa.” Hoàng Doanh còn tỉ mỉ bày mưu tính kế cho hắn: “Có điều cậu phải chú ý một điểm, trong game có cài đặt ngưỡng giá trị tinh thần, một khi vượt quá chỉ số, cậu sẽ bị hệ thống phán định [bị chịu kích thích mạnh], sau đó bị cưỡng chế [disconnected].”
“Vượt qua ngưỡng 10 là sẽ bị cưỡng chế disconnected ư?” Mí mắt Hàn Phi co giật nhẹ. Trong game, ngưỡng chỉ số tinh thần của hắn được cài đặt là 100, cao tương đương với trị số sinh mạng (HP)!
“Nếu số lần bị cưỡng chế disconnected nhiều thì nhân vật trong game của cậu có thể sẽ bị tử vong. Sinh mạng trong game [Cuộc Sống Hoàn Hảo] rất yếu ớt, hơn nữa lại chỉ có một mạng thôi. Sau khi tử vong, tất cả các thông số sẽ trở về giá trị 0, quay lại từ nơi bắt đầu.” Hoàng Doanh xúc động nói: “Bị tử vong sẽ rất đau khổ, nhất định phải biết quý trọng sinh mạng.”
“Cá nhân tôi từng xem rất nhiều bộ phim kinh dị, chẳng có cảm giác gì đối với các tình tiết trong phim. Ngược lại, nếu trong hiện thực có bất kỳ sự kiện ly kỳ, có liên quan đến ma quỷ nào là sẽ khiến tôi có cảm giác rợn tóc gáy ngay.” Hàn Phi từng bước dẫn dắt đến vấn đề mà mình muốn hỏi nãy giờ: “Anh nói xem, liệu trong [Cuộc Sống Hoàn Hảo] có thể có tình tiết linh dị kỳ quái hay không?”
“Bản closed-beta lần thứ 2 trở về trước có lẽ có. Tôi nghe nói, khi đó nội dung còn chưa bị hạn chế quá nhiều đã từng xảy ra trường hợp người chơi tấn công NPC mà không bị trừng phạt. Thậm chí có người chơi còn tàn sát nguyên một khu cư xá nữa. Sau cùng, bởi vì thần kinh không bình thường mà bị nhốt lại luôn.”
“Điên khùng đến thế ư?”
“Thế cậu nghĩ sao? Khi không còn bị trói buộc bởi nhân tính, con người sẽ biến thành loài dã thú đáng sợ nhất.” Dường như Hoàng Doanh còn nhớ rất rõ những lời đồn đại khi ấy: “Cũng từ sự việc của người tester kia mà [Cuộc Sống Hoàn Hảo] đã bị tăng thêm khá nhiều hạn chế, cắt bỏ mất gần một phần ba tình tiết. Mãi cho đến lần closed-beta thứ 6, về cơ bản, tất cả các tình tiết dễ dẫn đến những vấn đề về luân thường đạo lý đều đã bị xóa hết. Thậm chí, ngay cả phần [Trứng phục sinh*] từng được người sáng lập quá cố lập di chúc dặn dò lại cũng bị xóa nốt đấy.”
“[Trứng phục sinh] trong di chúc của người sáng lập ư?”
“Cậu không biết à? Việc này rất nổi tiếng trong Game circle mà.” Hoàng Doanh nhỏ giọng nói: “Chủ tịch của công ty Vĩnh Sinh Pharmaciel đã từ trần vì bạo bệnh sau lần thử nghiệm closed-beta đầu tiên. Trong di chúc của mình, ông ta đã dặn dò các con là phải đi tìm một [chiếc hộp màu đen]. Ông ta nói, trong chiếc hộp đó chứa đầy những nuối tiếc, oán niệm, thù hận, bất hạnh và cái ác của thế gian. Ông ấy còn nêu ra 3 gợi ý, rằng chiếc rương đó nằm ở nơi sâu nhất của thế giới, nơi sâu nhất trong bộ não, nơi sâu nhất của lòng người.”
“Sau đó đã có người nào tìm được chiếc hộp ấy chưa?” Hàn Phi âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Chưa có. Mọi người giải mã đủ kiểu rồi, đến cuối cùng mới nghi ngờ rằng chiếc rương kia kỳ thực là một cái [Trứng phục sinh] trong game, hẳn là nó chứa đựng những chấp niệm của ông cụ. Khi đó, nhân viên tester gần như điên cuồng tìm kiếm cái [trứng phục sinh] trong game kia, nhưng kết quả không ai có thể tìm ra được. Mãi cho đến lần closed-beta thứ ba, do đủ thứ nguyên nhân mà các tình tiết ông cụ đã tham gia thiết lập từ lần đầu đều đã bị xóa bỏ. Quả [trứng phục sinh] kia cũng vì thế mà vĩnh viễn không thể nào được tìm ra nữa.” Trong giọng điệu của Hoàng Doanh lộ một tia tiếc nuối: “Đó giờ tôi thật muốn biết cái trứng phục sinh kia rốt cuộc là gì.”
“Đúng vậy, tôi cũng rất muốn biết.” Hàn Phi khẽ xoa phía sau ót, vẻ mặt cực bình tĩnh.
(*Chú thích: Trứng Phục sinh là tên gọi chung của tính năng bí mật ngộ nghĩnh không bao giờ có trong sách hướng dẫn sử dụng phần mềm. Những tay lập trình viên tinh nghịch đưa chúng vào với lý do cá nhân và để người sử dụng tự khám phá.)