Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 102: Chương 102: Tầng 10




Dịch: Hoàng Hi Bình

Biên: Niệm Di

Trong đầu của Hàn Phi đột nhiên vang lên âm thanh của Hệ thống; [Độ thân mật] của Từ Cầm bỗng được +20 điểm.

“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Độ thân mật của Từ Cầm đã chạm đến mốc mới! Chúc mừng bạn thu được tình hữu nghị của Từ Cầm! Hiện tại, bạn đã học được cách chung sống hòa thuận cùng hàng xóm!”

Vuốt bảng thuộc tính xuống tận cùng, Hàn Phi tìm được tên của Từ Cầm tại mục [Hàng xóm] nằm trong tab [Biểu đồ cuộc sống], tên của cô ấy được xếp phía trên Mạnh Thi.

“Từ Cầm (cơ thể tụ hợp nguyền rủa): Nhân cách gốc đã sụp đổ, nhận thức rối loạn, nằm trong một loại trạng thái nguy hiểm, liên tục theo đuổi sự cực hạn của ẩm thực.”

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của người quản lý, Hàn Phi thu được rất nhiều phần thưởng nhưng còn chưa kịp đọc kỹ.

“Mạo hiểm lớn quả nhiên thu được lợi nhuận cao. Không nói cái khác, chỉ nội việc thu được kỹ năng bẩm sinh có thể phát triển với xác suất 1/10.000 này thôi cũng lãi lớn rồi.

Cái tên [Chiêu Hồn] nghe có vẻ rất hợp với trò chơi này. Gọi hồn phách đến, tiến hành chữa trị và thanh tẩy linh hồn cũng rất phù hợp với thân phận quản lý chung cư của mình.”

Hàn Phi bây giờ có 2 kỹ năng bẩm sinh, một là kỹ năng bẩm sinh của người quản lý [Chiêu hồn] mới lấy được và một kỹ năng bẩm sinh chưa biết level của bản thân: [Hồi Hồn].

Trong bảng skills không có bất kỳ giới thiệu nào về kỹ năng [Hồi Hồn]. Song, thông qua giới thiệu của hệ thống về thiên phú [Chiêu Hồn], giờ Hàn Phi cũng cơ bản suy đoán ra một vài thứ.

“2 thiên phú này của mình có khả năng đều liên quan đến Người chơi cả.”

Kỹ năng Chiêu Hồn rank F có xác suất nhất định gọi được Người chơi mang thể chất Tâm linh. Hàn Phi nhận định kỹ năng bẩm sinh này tương đương với khả năng kéo Người chơi từ thế giới bình thường xuống thế giới tầng sâu này.

Hiện tại, Chiêu Hồn chỉ là kỹ năng bẩm sinh rank F, có level rất thấp, xác suất thành công cực thấp, đồng thời mỗi tối chỉ có thể sử dụng một lần.

Nhưng đây là kỹ năng bẩm sunh có thể phát triển. Chờ sau khi level của Hàn Phi lên cao, nói không chừng kỹ năng này còn sẽ phát sinh dị biến nào đó.

“Nếu như có thể kéo một nhà ba người đã hành hạ Ứng Nguyệt vào thế giới tầng sâu thì tốt rồi.” Hàn Phi thật sự hy vọng một nhà ba người bọn chúng có thể sống sót ở trong thực tế, đợi sau khi kỹ năng Chiêu Hồn của bản thân thăng cấp, lại mời một nhà ba người tới “Cõi Âm” chơi: “Chẳng phải bọn họ thích chiếm nhà của người khác sao? Chung cư này khắp nơi đều là căn hộ trống không có 'người' ở.”

Sau khi nghiên cứu kỹ càng phần Kỹ năng bẩm sinh, Hàn Phi cộng hết điểm thuộc tính tự do nhờ up level vào phần [Thể lực], lại cộng 2 điểm kỹ năng tự do mới kiếm được vào [Kỹ năng diễn xuất]. [Kỹ năng diễn xuất] của hắn từ [trung cấp] cũng chính thức trở thành [Cao cấp].

Hàn Phi không rõ [Kỹ năng diễn xuất: Cao cấp] được Hệ thống xác nhận mạnh tới cỡ nào. Hắn chỉ biết mình có thể dễ dàng thể hiện bất kỳ tâm trạng và biểu cảm nào; chỉ cần là người đã từng gặp, hắn đều có thể diễn được.

Năng lực của [Kỹ năng diễn xuất] này nhìn thì không có sức chiến đấu - nhưng bất kể là ở thế tầng sâu đầy rẫy nguy cơ này, hay ở trong hiện thực - đều mang đến trợ giúp rất lớn cho Hàn Phi.

Hoạt động cơ thể một chút, Hàn Phi nhìn qua căn hộ số 1091. Hắn phát hiện Từ Cầm ở bên cạnh đang nhìn mình, trong tròng mắt đỏ ngầu dường như có máu huyết đang di chuyển.

Né tránh ánh mắt đó, Hàn Phi thản nhiên tìm đề tài để trò chuyện: “Em nhớ mang máng hồi nãy trong đây còn có một 'người'? Hình như đó là một con rối gỗ thì phải?”

“Con rối kia trốn khỏi một công viên giải trí ở gần đây từ mười mấy năm trước. Nó được quản lý chung cư nhận về, sau đó mất tích. Chị cũng không ngờ sẽ gặp phải nó ở tầng 9.” Từ Cầm cất hết dao ăn, lau vết máu bẩn trên tay: “Nó bị thương rất nặng, giờ đang trốn trong căn hộ số 1094.”

“Hay là giờ chúng ta đi gặp nó?” Nghe thấy đối phương bị thương rất nặng, Hàn Phi lập tức hơi kích động.

“Cưng muốn nhân dịp này giết chết nó sao?” Từ Cầm nói thẳng: “Trước đây, không có người nào có thể rời khỏi tầng 9. Giờ 3 người chúng ta có thể tự do rời đi. Điều này chứng tỏ cựu quản lý chung cư đã hồn phi phách tán, người quản lý chung cư mới hẳn là một trong 3 người chúng ta.”

Đôi môi quyến rũ đỏ như máu chậm rãi hé mở, Từ Cầm cắn nứt ngón út của mình, biểu cảm dần trở nên bệnh hoạn: “Nếu như cưng muốn giết nó, chị có thể giúp cưng.”

Từ Cầm có vẻ đã đoán được người quản lý chung cư mới nhậm chức chính là Hàn Phi, chỉ là cô không nói ra mà thôi.

“Không đến mức ấy! Rm chỉ muốn gặp nó, hơn nữa em cũng cảm thấy hứng thú đối với công viên giải trí mà nó từng ở.” Hàn Phi từng nghe Hoàng Doanh nói, giao điểm giữa tầng sâu và tầng cạn của thế giới đang ở tại chỗ sâu nhất trong mê cung của một công viên giải trí nào đó. Hắn muốn tìm được tiếp điểm kết nối kia, vậy trước hết phải biết được vị trí của khu công viên giải trí ấy.

“Ý thức của bản thân nó bị tổn hại nghiêm trọng. Nếu cưng muốn giao lưu với nó, e rằng còn phải chờ một thời gian nữa.”

“Ý thức của bản thân bị tổn hại nghiêm trọng ư?”

“Bản thể của con rối đó chính là chiếc mặt nạ trên mặt của nó. Ý thức của nó trốn bên trong chiếc mặt nạ. Cựu quản lý chung cư đã đoạt lấy mặt nạ của nó, thường điều khiển ý thức của nó dò xét bên dưới tầng trệt.”

“Âm thanh lốc cốc lúc trước chúng ta nghe được là do nó phát ra à?”

“Ừ, tốt nhất cưng đừng ôm kỳ vọng quá lớn đối với con rối này. Nó không thông minh cho lắm.”

Hàn Phi nhớ lại chiếc mặt nạ mà con rối ấy đã đeo. Hắn nghĩ, nếu bác cựu quản lý chung cư có thể dựa vào mặt nạ để điều khiển ý thức của con rối, vậy mình cũng có thể.

Sau khi nói chuyện cùng Từ Cầm, hai người cùng đi đến căn hộ số 1094.

Con rối đứng thẳng trong góc căn hộ số 1094. Dù Hàn Phi và Từ Cầm làm gì đối với nó, nó cũng không có phản ứng, cứ như bù nhìn rơm canh ruộng.

“Chưa lấy được mặt nạ, không thể mang nó đi. Bỏ đi, chờ nó hồi phục một thời gian nữa, chúng ta lại tới tìm nó sau.”

Tính ra, con rối này coi như là một cư dân bản địa trong khu chung cư. Hàn Phi cũng không muốn tổn thương đối phương.

Ra khỏi căn hộ số 1094, Hàn Phi không vội vã rời khỏi tầng 9. Hắn tìm được 2 mảnh ghép cuối cùng của nhiệm vụ ghép xác trên tầng này. Hiện tại, chỉ cần mang mọi mảnh ghép về căn hộ ma ám số 1044, hắn có thể hoàn thành thêm một nhiệm vụ cấp F nữa.

“Có muốn lên tầng 10 nhìn chút hay không?” Từ Cầm nhìn về phía cầu thang đi lên tầng 10. Ngoại trừ người quản lý chung cư ra, từ xưa tới nay, chưa từng có bất cứ cư dân nào tại đây có thể lên đến tầng 10. Do đó, cô cũng rất tò mò về nơi ấy.

“OK chị.” Hàn Phi đi theo Từ Cầm, hai người một trước một sau đi tới tầng 10.

Tầng cao nhất của tòa chung cư ma quỷ này nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người - nó vô cùng bình thường. Người cựu quản lý chung cư đã trả nơi này trở lại hình dáng vốn có như trong trí nhớ của ông ta. Tầng 10 đã từng là nhà của ông, chẳng qua nơi đây không còn người thân của ông mà thôi.

Đẩy cửa căn hộ số 1101 ra, bên trong cũng không có mùi mốc meo và máu tanh như trong tưởng tượng; mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng.

Thứ khiến cho người ta chú ý nhất trong cả căn căn hộ này chính là bản đồ vẽ tay trên vách tường. Lúc Hàn Phi chạm vào đó, lời thông báo của Hệ thống trực tiếp vang lên trong đầu hắn.

“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Chức năng [Bản đồ] trong trò chơi đã được mở khóa. Tất cả những nơi mà bạn đã thăm dò qua đều sẽ phát sáng!”

Mở ra bảng thuộc tính, Hàn Phi tìm ra một mục gọi là [Bản đồ trò chơi] nằm dưới tab [Biểu đồ cuộc sống].

Trong bóng tối gần như vô biên vô tận, có chút ánh sáng mờ nhạt hoặc thậm chí không đáng kể.

Hàn Phi zoom lớn bản đồ đến mức tối đa, lúc này mới nhìn thấy dòng chữ được ghi chú trên ánh sáng nhỏ lấp lánh đó -- [Đã thăm dò khu chung cư Số 1 - cư xá Hạnh Phúc].

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.