Rời đi Lang Hoàn Phúc Địa, Tiêu Lệ nhanh chóng tìm đến đại bản doanh của Thần Nông Bang. Thần Nông Bang ngoài biết dùng độc ra thì không có cao thủ gì đáng nói chỉ có 1 mình bang chủ Tư Không Huyền là nhất lưu cao thủ còn lại đều là nhị lưu, tam lưu. Tiêu Lệ chẳng mất nhiều sức đã dễ dàng hạ gục bọn họ rồi giải thoát cho Chung Linh đang bị trói như 1 con mèo nhỏ đáng thương.
_ Cám ơn công tử đã cứu giúp, ta gọi là Chung Linh còn ngươi tên là gì?
Chung Linh chớp đôi mắt tròn xoe đánh giá Tiêu Lệ, chỉ thấy hắn 1 thân quần áo màu bạc, dáng người ngọc thụ lâm phong, khiến lòng nàng như nai con nhảy loạn, 2 má hồng hồng cực kỳ đáng yêu. Hiện giờ điểm mị lực của Tiêu Lệ đã vượt qua 50, cả người tỏa ra 1 khí chất kỳ lạ khiến nữ nhân xung quanh dễ dàng bị hấp dẫn, huống chi chỉ là 1 tiểu cô nương còn chưa biết yêu như Chung Linh...
_ Ta gọi là Tiêu Lệ, lúc nãy có 1 tên ngốc bị rơi xuống vực ta đã cứu hắn lên, hình như tên là Đoàn Dự thì phải. Hắn còn nhờ ta đến đây cứu nàng...
Tiêu Lệ lúc này mới có cơ hội ngắm kỹ Chung Linh. Đây là 1 tiểu cô nương tầm 15,16 tuổi thanh thuần đáng yêu, hơn nữa phát dục cũng khá tốt, ngực cũng vào cỡ C hơn nữa vẫn còn đang phát triển. Bất quá hắn hơi có chút thất vọng, chủ yếu là vì Tân Song Thanh xinh đẹp đã làm hắn kỳ vọng hơi cao vào các nhân vật chính.
Mặc dù Chung Linh cũng thuộc loại mỹ nữ cực kỳ hiếm có, hơn nữa còn là loại đồng nhan cự nhũ mà hắn cực kỳ yêu thích bất quá nàng cũng không xuất chúng hơn Tân Song Thanh bao nhiêu, có lẽ vì người sau không phải nhân vật chính nên bị lão Kim Dung dìm hàng...
_ Tiêu Lệ ca ca, ta trông ngươi không có lớn hơn ta lắm đâu, vì sao lại lợi hại như vậy?
Chung Linh ngây ngô hỏi, Tiêu Lệ nhìn qua rất trẻ tuổi nhưng mà có vẻ còn lợi hại hơn pa pa của nàng.
_ Ca ca chính là thần linh chuyển thế nha, có phải là rất đẹp trai?
Tiêu Lệ thấy Chung Linh đang chăm chú nhìn mình liền nửa đùa nửa thật hỏi.
_ Ưm... rất... rất.... aa...
Chung Linh theo bản năng trả lời, bất chợt nhìn thấy ánh mắt trêu chọc của Tiêu Lệ liền đỏ bừng mặt cuối đầu xuống không dám nhìn hắn.
_ Bây giờ ca ca đưa ngươi về nhà nhé, nhà của ngươi ở đâu?
Tiêu Lệ giả vờ hỏi, đánh gãy không khí im lặng.
_ Không, ta không muốn về nhà, khó khăn lắm mới trốn ra ngoài được.
Chung Linh lắc đầu liên tục, nàng còn chơi chưa đủ đâu, nào có lý lại về nhà.
_ Vậy hay là ngươi đi theo ca ca nhé? Bảo đảm sẽ rất thú vị!
Tiêu Lệ thử hỏi. Chung Linh nghe vậy thì gật đầu như gà mổ thóc. Nàng trốn ra khỏi Vạn Kiếp Cốc còn không phải vì ở trong đó không có gì chơi khiến nàng buồn như con chuồn chuồn sao.
Mang theo Chung Linh 1 đường du sơn ngoạn thủy, chẳng mấy chốc Lôi Cổ Sơn đã hiện ra trước mắt. Tìm 1 khách sạn ở dưới chân núi, Tiêu Lệ quyết định nghỉ ngơi 1 đêm rồi sẽ đi tìm Vô Nhai Tử. Nhờ có Bạch Tuyết Ma Kính, Tiêu Lệ đã biết được nơi trú ẩn của Vô Nhai Tử, cũng không cần phải đi khắp nơi tìm kiếm.
Tiêu Lệ và Chung Linh cùng thuê 1 gian phòng cao cấp, nhiều ngày ở cùng nhau quan hệ của hắn và nàng đã tiến triển vô cùng nhanh chóng, hiện tại ngoài 1 bước cuối cùng tạm thời còn chưa vượt qua, những chuyện khác nên làm đều đã làm, nhất là 2 quả đào căng mọng của Chung Linh càng là đối tượng mà Tiêu Lệ đặc biệt chăm sóc. Tiểu cô nương này mới 16 tuổi mà cỡ ngực đã đạt đến C, lớn thêm chút nữa chắn chắn sẽ trở thành quái vật 3 đầu.
Bảo bọn tiểu nhị mang lên 1 bữa ăn thịnh soạn, ngoài ra còn bảo họ chuẩn bị 1 bồn tắm lớn, Tiêu Lệ quyết định đêm nay sẽ “làm thịt” Chung Linh. Trước tiên cùng nàng thưởng thức bữa tối, thức ăn ở đây hương vị cũng không tệ. Bởi vì chỉ cần tiêu tốn ít đơn trị là có thế mua được cả đống hoàng kim, do vậy Tiêu Lệ xài tiền rất phóng khoáng, trên đường đi đều là chọn gian phòng tốt nhất, gọi những món đắt tiền nhất.
Ăn 1 bữa cơm cũng không yên tĩnh, Tiêu Lệ liên tục đùa giỡn Chung Linh, lúc thì sờ đùi nàng, lúc thì bóp ngực nàng, chọc cho tiểu cô nương kêu oa oa kháng nghị. Bất quá nàng cũng đã thành thói quen, mặc kệ Tiêu Lệ trêu chọc 2 con tiểu bạch thỏ của nàng, tập trung thưởng thức món ngon trên bàn.
Cơm no ấm cật, Tiêu Lệ bắt đầu nghĩ tới chuyện “thưởng thức” món chính. Trước kêu bọn tiểu nhị mang lên bồn tắm cùng nước nóng đã sớm chuẩn bị, Tiêu Lệ dự định sẽ cùng Chung Linh tắm uyên ương rồi nhân tiện “ăn” luôn nàng. Cẩn thận ngắt vài cánh hoa của Tuyết Tinh Thảo phối hợp cùng ít với hoa thơm khác, Tiêu Lệ cho vào trong bồn tắm để tăng thêm chút kích thích.
Ôm lấy Chung Linh đang ngồi trên giường, Tiêu Lệ khẽ hôn lên tai nàng đề nghị cùng tắm khiến tiểu cô nương mặt đỏ lên vô cùng đáng yêu, 2 tay nhỏ liên tục đánh bịch bịch vào ngực Tiêu Lệ hờn dỗi xú ca ca ăn hiếp nàng. Bất quá sau khi nháo 1 hồi Chung Linh vẫn là đồng ý tắm uyên ương cùng hắn, tâm của nàng đã sớm thuộc về Tiêu Lệ, nếu không nàng cũng không để hắn liên tục giở trò trên người nàng.
Chung Linh bắt đầu cởi y phục trên người nàng cũng giúp Tiêu Lệ cởi y phục của hắn, quá trình này Tiêu Lệ tất nhiên cũng không nhàn rỗi liên tục sờ nắn khắp cơ thể Chung Linh. Sau khi cởi phục y phục, Tiêu Lệ liền bảo nàng “thổi tiêu” cho hắn. Có lẽ do ảnh hưởng của Tuyết Tinh Thảo, Chung Linh trở nên cực kỳ bạo dạn, cũng không phản đối Tiêu Lệ yêu cầu, liền quỳ xuống cẩn thận dùng cái miệng nhỏ ngậm lấy tiểu Tiêu Lệ.
Tiêu Lệ bắt đầu hướng dẫn cho nàng những kỹ thuật mà hắn từng xem trên JAV. Chung Linh học rất nhanh khiến cho hắn cực kỳ thoải mái, thầm than tiểu hồ ly, không hổ là con gái Cam Bảo Bảo. Được 1 lúc, Tiêu Lệ ôm nàng lên cùng nhau vào trong bồn tắm rửa. Tiêu Lệ cho nàng ăn 1 viên tiểu Tố Tâm Đan rồi bắt đầu giúp Chung Linh cọ rửa cơ thể, tất nhiên là không thiếu 1 phen xoa nắn khiến nàng liên tục rên rỉ...
Sau 1 lúc vừa tắm vừa nghịch cơ thể Chung Linh, cảm thấy tác dụng phụ của tiểu Tố Tâm Đan bắt đầu đến, Tiêu Lệ cẩn thận ôm nàng lên, dùng khăn mềm tỉ mỉ lau khô cơ thể của nàng rồi nhẹ nhàng đặt lên giường.
Trải qua Tiêu Lệ trêu chọc cộng thêm hiệu quả của tiểu Tố Tâm Đan, Chung Linh hiện tại đã cực kỳ động tình, cơ thể nổi lên 1 màu hồng cực kỳ thích mắt. Tiêu Lệ dịu dàng hôn khắp cơ thể của nàng, 2 tay liên tục xoa nắn các điểm nhạy cảm nhưng không vội vàng tiến vào, chọc cho Chung Linh cực kỳ khó chịu.
Chung Linh hiện tại cơ thể đã là khô nóng khó nhịn, bắt đầu tìm kiếm tiểu Tiêu Lệ. Hắn liền bắt nàng tiếp tục ngậm lấy nó, 2 tay vịn chặt lấy đầu nàng liên tục ra vào. Dày vò Chung Linh 1 lúc, Tiêu Lệ liền bảo nàng xoay người đưa mông về phía hắn còn hắn thì từ phía sau dùng long thương cứng rắn mạnh mẽ chinh phạt nàng.
_ Aaaaaaaa...........
Long thương của Tiêu Lệ đã sớm ướt đẫm nướt bọt của Chung Linh nên đi vào cực kỳ dễ dàng, chỉ 1 lần liền vọt thẳng tới tận hoa tâm cũng tiện thể xé đi 1 tấm màn mỏng ngăn cách nàng và hắn khiến Chung Linh không nhịn được rên lên 1 tiếng, 2 tay bấu chặt lấy tấm đệm.
Chờ 1 lúc để Chung Linh dần quen với kích cỡ của hắn, Tiêu Lệ bắt đầu nhấp nhô theo nhịp. Hiện tại Tiêu Lệ cũng xem như lão tài xế, cực kỳ thành thạo, chẳng mấy chốc đã khiến Chung Linh đạt đến cao triều, mật động xiết chặt khiến hắn không thể không tạm dừng, 2 tay xoa nắn 2 quả đào tiên của nàng.
Nhẹ nhàng đặt lên môi Chung Linh 1 nụ hôn, Tiêu Lệ bắt đầu huy động long thương dũng mãnh tiến hành cuộc chinh phạt thứ 2. Một đêm tràn ngập xuân sắc cùng tiếng rên rỉ kiều mị, cũng may là Tiêu Lệ đã sớm lường trước, trực tiếp thuê hết cả 1 dãy lầu, nếu không e là đêm nay sẽ có lắm người khó ngủ.
Phiên vân phúc vũ qua đi, Tiêu Lệ nằm ôm Chung Linh đi vào mộng đẹp cho đến khi tia nắng ban mai đáng ghét đến đánh thức làm hắn tỉnh giấc nồng. Nhìn thấy người ngọc trong lòng vẫn đang say ngủ, Tiêu Lệ không nhịn được bắt đầu tác quái, tiểu Tiêu Lệ cũng liên tục kháng nghị cọ cọ vào mông nàng.
Bị Tiêu Lệ trêu chọc, Chung Linh cũng dần tỉnh giấc, bất quá bị hắn dày vò cả 1 đêm, hiện tại nàng đã không còn chút xíu sức lực nào, chỉ có thể dùng đôi mắt tội nghiệp cầu xin tha thứ. Sau khi bắt Chung Linh sử dụng nốt chút sức lực cuối cùng, dùng cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu hầu hạ hắn 1 chút, Tiêu Lệ cẩn thận đắp lại chăn cho nàng, cũng dặn dò nàng ở yên tại đây chờ để hắn đi tìm Vô Nhai Tử.